Chương 1208
Lam Linh Chi
19/10/2022
CHƯƠNG 1208
Đồ ăn đã có, lúc chuẩn bị gắp đồ ăn, sắc mặt Trần Diễm An bỗng trở nên rất khó coi, cô ấy nhìn chằm chằm về một hướng.
Chú ý đến chi tiết này, Thân Nhã cũng nhìn theo, chỗ đó có một người phụ nữ, một cậu bé đang ngồi trên đùi cô ta.
Trực giác bảo cô chuyện này không đơn giản, Thân Nhã khẽ gọi Trần Diễm An: “Cậu đang nhìn gì vậy?”
“Bạn gái cũ của Quý Hướng Không.” Trần Diễm An không thu hồi tầm mắt, cô ấy đang nhìn thằng nhóc trong ngực cô ta.
Diệp Giai Nhi cũng nhìn sáng, cô cùng Thân Nhã trao đổi ánh mắt, khẽ nhíu mày.
Khoảng cách giữa hai bàn không xa lắm, lại thêm tiếng nói chuyện của trẻ con hơi lớn, nên ngồi đây cũng có thể nghe rõ, bọn họ nghe thấy cậu bé kia gọi người phụ nữ kia là mẹ.
Thân Nhã nhìn thấy cơ thể Trần Diễm An khẽ run lên, cô nói: “Cậu phản ứng lớn như vậy làm gì? Nói không chừng là con của người đàn ông khác thì sao.”
Trần Diễm An đáp: “Người phụ nữ kia từ đầu đến cuối chỉ có một người đàn ông duy nhất chính là Quý Hướng Không. Ngoài ra, không có người đàn ông nào khác.”
Câu trả lời của cô ấy rất chắc chắn, Thân Nhã không biết sao cô ấy có thể chắc chắn như vậy. Cô nghĩ ngợi rồi nói cũng không nhất định là con của Quý Hướng Không, làm xét nghiệm DNA là biết ngay không phải sao?
Trần Diễm An im lặng không nói.
Thân Nhã không muốn ảnh hưởng đến tâm trạng của cô ấy nên không nói nữa, Diệp Giai Nhi cũng không nói gì.
Bữa ăn không được vui vẻ cho lắm, mọi người ăn qua loa sau đó ai về nhà nấy. Về tới nhà, Thân Nhã bắt đầu lên mạng đặt vé.
Cô đặt vé trên mạng, nhưng không đặt vé khứ hồi, dù sao mục đích của cô là ở nước K vài ngày, tốn tiền một chút cũng được.
Nghĩ lại thì cô cũng khá bốc đồng, khá phá của và khá không thành thật!
Vé máy bay đặt lúc 2 giờ chiều mai, đến nước K lúc 6 giờ, trời chưa tối, vừa vặn.
Cô không định mang vali theo, cô sợ nặng, cũng không cần thiết phải mang theo quần áo, quần áo mùa đông quá nặng nên cô đến đó mua sau.
Buổi chiều nhận được điện thoại của Hoắc Đình Phong, anh nói sẽ về trễ hai ngày, đêm nay không về được.
Thân Nhã không nói với anh chuyện mình đi nước K, dự định cho anh một bất ngờ.
Hai người trò chuyện hồi lâu, Hoắc Đình Phong nói rằng anh rất nhớ cô, bảo cô mở video lên.
Thân Nhã đang ăn tối, cô mở video lên, bị ánh mắt nóng bỏng kia nhìn chằm chằm khiến cô không thể ăn được nên muốn tắt video.
Hoắc Đình Phong không muốn, cả ngày nay anh không gặp cô, lúc này nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của cô trong video, vẻ mặt anh dịu dàng muốn chảy nước.
“Anh đừng nhìn em như vậy nữa có được không, em không ăn được…” Ánh mắt anh như muốn xuyên thấu cô, Thân Nhã bất lực.
“Anh cũng chưa ăn tối, anh đi bưng đồ ăn tối lại cùng ăn nhé…” Hoắc Đình Phong đứng lên, lúc trở về có mang thêm bữa tối.
Thân Nhã cau mày, nhìn bộ dạng của anh, hóa ra là thật.
“Mặc dù cách nhau rất xa, nhưng chúng ta cũng có thể ăn tối cùng nhau. Cùng em ăn cơm, anh sẽ ăn nhiều hơn bình thường một chút…”
Giọng nói trầm thấp của Hoắc Đình Phong luôn có thể khuấy động trái tim cô…
Đồ ăn đã có, lúc chuẩn bị gắp đồ ăn, sắc mặt Trần Diễm An bỗng trở nên rất khó coi, cô ấy nhìn chằm chằm về một hướng.
Chú ý đến chi tiết này, Thân Nhã cũng nhìn theo, chỗ đó có một người phụ nữ, một cậu bé đang ngồi trên đùi cô ta.
Trực giác bảo cô chuyện này không đơn giản, Thân Nhã khẽ gọi Trần Diễm An: “Cậu đang nhìn gì vậy?”
“Bạn gái cũ của Quý Hướng Không.” Trần Diễm An không thu hồi tầm mắt, cô ấy đang nhìn thằng nhóc trong ngực cô ta.
Diệp Giai Nhi cũng nhìn sáng, cô cùng Thân Nhã trao đổi ánh mắt, khẽ nhíu mày.
Khoảng cách giữa hai bàn không xa lắm, lại thêm tiếng nói chuyện của trẻ con hơi lớn, nên ngồi đây cũng có thể nghe rõ, bọn họ nghe thấy cậu bé kia gọi người phụ nữ kia là mẹ.
Thân Nhã nhìn thấy cơ thể Trần Diễm An khẽ run lên, cô nói: “Cậu phản ứng lớn như vậy làm gì? Nói không chừng là con của người đàn ông khác thì sao.”
Trần Diễm An đáp: “Người phụ nữ kia từ đầu đến cuối chỉ có một người đàn ông duy nhất chính là Quý Hướng Không. Ngoài ra, không có người đàn ông nào khác.”
Câu trả lời của cô ấy rất chắc chắn, Thân Nhã không biết sao cô ấy có thể chắc chắn như vậy. Cô nghĩ ngợi rồi nói cũng không nhất định là con của Quý Hướng Không, làm xét nghiệm DNA là biết ngay không phải sao?
Trần Diễm An im lặng không nói.
Thân Nhã không muốn ảnh hưởng đến tâm trạng của cô ấy nên không nói nữa, Diệp Giai Nhi cũng không nói gì.
Bữa ăn không được vui vẻ cho lắm, mọi người ăn qua loa sau đó ai về nhà nấy. Về tới nhà, Thân Nhã bắt đầu lên mạng đặt vé.
Cô đặt vé trên mạng, nhưng không đặt vé khứ hồi, dù sao mục đích của cô là ở nước K vài ngày, tốn tiền một chút cũng được.
Nghĩ lại thì cô cũng khá bốc đồng, khá phá của và khá không thành thật!
Vé máy bay đặt lúc 2 giờ chiều mai, đến nước K lúc 6 giờ, trời chưa tối, vừa vặn.
Cô không định mang vali theo, cô sợ nặng, cũng không cần thiết phải mang theo quần áo, quần áo mùa đông quá nặng nên cô đến đó mua sau.
Buổi chiều nhận được điện thoại của Hoắc Đình Phong, anh nói sẽ về trễ hai ngày, đêm nay không về được.
Thân Nhã không nói với anh chuyện mình đi nước K, dự định cho anh một bất ngờ.
Hai người trò chuyện hồi lâu, Hoắc Đình Phong nói rằng anh rất nhớ cô, bảo cô mở video lên.
Thân Nhã đang ăn tối, cô mở video lên, bị ánh mắt nóng bỏng kia nhìn chằm chằm khiến cô không thể ăn được nên muốn tắt video.
Hoắc Đình Phong không muốn, cả ngày nay anh không gặp cô, lúc này nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của cô trong video, vẻ mặt anh dịu dàng muốn chảy nước.
“Anh đừng nhìn em như vậy nữa có được không, em không ăn được…” Ánh mắt anh như muốn xuyên thấu cô, Thân Nhã bất lực.
“Anh cũng chưa ăn tối, anh đi bưng đồ ăn tối lại cùng ăn nhé…” Hoắc Đình Phong đứng lên, lúc trở về có mang thêm bữa tối.
Thân Nhã cau mày, nhìn bộ dạng của anh, hóa ra là thật.
“Mặc dù cách nhau rất xa, nhưng chúng ta cũng có thể ăn tối cùng nhau. Cùng em ăn cơm, anh sẽ ăn nhiều hơn bình thường một chút…”
Giọng nói trầm thấp của Hoắc Đình Phong luôn có thể khuấy động trái tim cô…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.