Chương 1349
Lam Linh Chi
19/11/2022
CHƯƠNG 1349
“Đến công ty trước, nếu không hôm nay em sẽ không đi.” Thân Nhã bắt đầu uy hiếp, để nhiều người trong công ty đợi một mình cô như thế thì sao mà được?
Hết cách với cô, giữa mi tâm hiện ra sự bất lực nhàn nhạt: “Được, có điều đồng ý với anh, cùng anh đi tới công ty.”
Cuối cùng, trán của Thân Nhã bắt đầu không kìm được mà giật giật: “Không cần đâu.”
“Không yên tâm, anh sợ em sẽ chạy trốn, em buộc phải ở bên cạnh anh mọi lúc, anh mới có thể yên tâm…” Anh nói.
Hết cách, Thân Nhã chỉ đành đồng ý, cùng đi tới công ty với anh, Tiểu Trương lái xe, tâm trạng rất tốt.
Thân Nhã nói ở lại văn phòng là được, cuộc họp nội bộ của công ty, cô không tiện đi vào.
Hoắc Đình Phong ôm cô nói: “Công ty vốn là mở vì con, em là mẹ của con, nếu ngay cả em cũng không thích hợp đi vào, vậy thì ai thích hợp?”
“Lập luận phi lý.” Thân Nhã lườm anh: “Nói thế nào cũng không nói lại anh!”
“Ừm, bởi vì điều anh nói đều có lý…”
Kết quả, cuộc họp cuối cùng biến thành cảnh tượng như vậy, Hoắc Đình Phong và Thân Nhã ngồi ngang nhau, bên dưới là các quản lý cấp cao của công ty bắt đầu báo cáo.
Hoắc Đình Phong cũng không biết rốt cuộc có nghe không, thỉnh thoảng lại nghiêng người rót ly nước ấm cho cô, thỉnh thoảng hỏi cô có muốn ăn gì không.
Những người bên dưới quả thật không dám nói gì, nhưng ánh mắt lại cứ liếc về phía này, nhìn vài lần.
Thân Nhã đẩy anh ra, kêu anh chú ý một chút, cô rất tốt, cái gì cũng không cần.
Hoắc Đình Phong không quan tâm, bởi vì anh căn bản sẽ không nhìn ánh mắt của người khác, với lại tất cả các nhân viên ở đây đều phải nhìn sắc mặt của anh, anh đâu cần nhìn ánh mắt của bọn họ chứ?
Ở một bên khác.
Lâm Nam Kiều biết là không tránh né được, buộc phải đến ủy ban nhân dân, kiện ra tòa không phải là nói đùa, cô ta 100% sẽ thua!
Không tình nguyện, cô ta sau khi mặc xong quần áo, sắp xếp thì tới ủy ban nhân dân.
Thời gian hẹn là ba giờ, Lâm Nam Kiều cố ý tới trễ 15 phút, nhưng đợi sau khi cô ta đến, Trần Vu Nhất vậy mà còn chưa đến.
Kết quả ngược lại thành Trần Vu Nhất 3h30p’ mới đến, cô ta đợi 15 phút, Lâm Nam Kiều bị giỡn như vậy thì rất tức giận!
Trần Vu Nhất cũng không nói chuyện, đi thẳng vào, dáng vẻ đó là một câu dư thừa cũng không có, sự căm ghét đối với Lâm Nam Kiều đã rất sâu.
Lửa giận trong bụng Lâm Nam Kiều cũng không phải dùng nước thì có thể dập tắt: “Cho dù có căm ghét tôi như thế nào đi nữa, hôm nay vẫn là phải gặp tôi, có phải không? Còn nữa, tôi không ngờ anh lại là người đàn ông bủn xỉn như vậy, nói ly hôn vậy mà lật lọng, ngay cả biệt thự tặng lúc đầu cũng có thể thu hồi, đường đường là một tổng giám đốc của Trần Thị, vậy mà không rộng rãi được sao!”
Không ngờ, anh ta tiếp tục đi về phía trước, sau đó giống như nghĩ tới cái gì đó, quay đầu lại, mở miệng lạnh lùng nói từng câu từng chữ: “Phàm là người phụ nữ đã tính kế tôi, đều sẽ không có kết cục tốt, nhất là cô!”
“Đến công ty trước, nếu không hôm nay em sẽ không đi.” Thân Nhã bắt đầu uy hiếp, để nhiều người trong công ty đợi một mình cô như thế thì sao mà được?
Hết cách với cô, giữa mi tâm hiện ra sự bất lực nhàn nhạt: “Được, có điều đồng ý với anh, cùng anh đi tới công ty.”
Cuối cùng, trán của Thân Nhã bắt đầu không kìm được mà giật giật: “Không cần đâu.”
“Không yên tâm, anh sợ em sẽ chạy trốn, em buộc phải ở bên cạnh anh mọi lúc, anh mới có thể yên tâm…” Anh nói.
Hết cách, Thân Nhã chỉ đành đồng ý, cùng đi tới công ty với anh, Tiểu Trương lái xe, tâm trạng rất tốt.
Thân Nhã nói ở lại văn phòng là được, cuộc họp nội bộ của công ty, cô không tiện đi vào.
Hoắc Đình Phong ôm cô nói: “Công ty vốn là mở vì con, em là mẹ của con, nếu ngay cả em cũng không thích hợp đi vào, vậy thì ai thích hợp?”
“Lập luận phi lý.” Thân Nhã lườm anh: “Nói thế nào cũng không nói lại anh!”
“Ừm, bởi vì điều anh nói đều có lý…”
Kết quả, cuộc họp cuối cùng biến thành cảnh tượng như vậy, Hoắc Đình Phong và Thân Nhã ngồi ngang nhau, bên dưới là các quản lý cấp cao của công ty bắt đầu báo cáo.
Hoắc Đình Phong cũng không biết rốt cuộc có nghe không, thỉnh thoảng lại nghiêng người rót ly nước ấm cho cô, thỉnh thoảng hỏi cô có muốn ăn gì không.
Những người bên dưới quả thật không dám nói gì, nhưng ánh mắt lại cứ liếc về phía này, nhìn vài lần.
Thân Nhã đẩy anh ra, kêu anh chú ý một chút, cô rất tốt, cái gì cũng không cần.
Hoắc Đình Phong không quan tâm, bởi vì anh căn bản sẽ không nhìn ánh mắt của người khác, với lại tất cả các nhân viên ở đây đều phải nhìn sắc mặt của anh, anh đâu cần nhìn ánh mắt của bọn họ chứ?
Ở một bên khác.
Lâm Nam Kiều biết là không tránh né được, buộc phải đến ủy ban nhân dân, kiện ra tòa không phải là nói đùa, cô ta 100% sẽ thua!
Không tình nguyện, cô ta sau khi mặc xong quần áo, sắp xếp thì tới ủy ban nhân dân.
Thời gian hẹn là ba giờ, Lâm Nam Kiều cố ý tới trễ 15 phút, nhưng đợi sau khi cô ta đến, Trần Vu Nhất vậy mà còn chưa đến.
Kết quả ngược lại thành Trần Vu Nhất 3h30p’ mới đến, cô ta đợi 15 phút, Lâm Nam Kiều bị giỡn như vậy thì rất tức giận!
Trần Vu Nhất cũng không nói chuyện, đi thẳng vào, dáng vẻ đó là một câu dư thừa cũng không có, sự căm ghét đối với Lâm Nam Kiều đã rất sâu.
Lửa giận trong bụng Lâm Nam Kiều cũng không phải dùng nước thì có thể dập tắt: “Cho dù có căm ghét tôi như thế nào đi nữa, hôm nay vẫn là phải gặp tôi, có phải không? Còn nữa, tôi không ngờ anh lại là người đàn ông bủn xỉn như vậy, nói ly hôn vậy mà lật lọng, ngay cả biệt thự tặng lúc đầu cũng có thể thu hồi, đường đường là một tổng giám đốc của Trần Thị, vậy mà không rộng rãi được sao!”
Không ngờ, anh ta tiếp tục đi về phía trước, sau đó giống như nghĩ tới cái gì đó, quay đầu lại, mở miệng lạnh lùng nói từng câu từng chữ: “Phàm là người phụ nữ đã tính kế tôi, đều sẽ không có kết cục tốt, nhất là cô!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.