Chương 1371
Lam Linh Chi
25/11/2022
Chương 1371
Anh ta cũng là một người đầy tham vọng.
Anh ta đã vượt qua lứa tuổi để được vào Học viện quý tộc của Tập đoàn tài chính Doãn Thị.
Nhưng anh ta sợ những đứa con gái hoang bên ngoài của Thẩm Ngư sẽ vào Học viện quý tộc.
Anh ta không thể ngăn họ học, nhưng anh ta có thể mở đường cho mình trước khi họ có thể lấy được tài nguyên.
“Cũng xem như chị gái con là người hiểu chuyện, biết đưa một nữ đồng nghiệp trở về đây.” Thẩm Ngư hài lòng nói với Thẩm Hiểu Tinh: “Nếu không thì hãy xem bố xử lý nó như thế nào!”
Thẩm Hiểu Tinh nói: “Bố à, chị gái của con đã không còn như xưa nữa rồi. Dù sao thì bố hãy để lại cho chị ấy một chút mặt mũi, đừng làm mọi chuyện trở nên khó xem.”
Thẩm Ngư gãi gãi cổ nói: “Bố là bố của nó, cho dù nó có trở thành phu nhân chủ tịch thì bố cũng phải dạy dỗ nó đàng hoàng!”
Thẩm Hiểu Tinh khẽ nói: “Nói không chừng sẽ có một ngày như vậy thật đấy. Thẩm Khả Khả ngày nào cũng đi theo cô hai của nhà họ Vân, cũng thường xuyên tiếp xúc với các công tử giàu có, có thể một ngày nào đó…”
Thẩm Hiểu Tinh trao đổi ánh mắt với Thẩm Ngư, sau đó cả hai người họ nhìn thấy biểu hiện tham lam trong mắt nhau.
Nếu có một ngày như vậy thì nhà họ Thẩm thật sự sẽ được thăng thiên!
Vào ngày cuối tuần, Thẩm Khả Khả và Đậu Miêu không đến đó sớm, mà sắp trưa mới đến.
Nếu là trước đây thì Thẩm Ngư sẽ chỉ tay vào mặt Thẩm Khả Khả mà mắng cô khiến cô thở không ra hơi.
Nhưng hôm nay lại không có ai dám nói gì hay làm gì Thẩm Khả Khả cả.
Không chỉ Thẩm Ngư không dám, mà phu nhân hiện tại của nhà họ Thẩm cũng không dám.
Thẩm Hiểu Tinh thì lại càng không dám.
Hôm nay, chỉ có vài người họ ở nhà, còn những người tình ở bên ngoài thì đang khao khát muốn vào căn phòng này để nịnh bợ Thẩm Khả Khả.
Thẩm Khả Khả lái một chiếc xe do Tập đoàn tài chính Doãn Thị cấp cho để về nhà, dù chỉ là xe sử dụng để làm việc thôi mà lại là chiếc Mercedes Benz với các trang bị hàng đầu.
Nhà họ Thẩm chỉ là một gia tộc giàu có nhỏ, vậy nên họ không có khả năng ở một biệt thự độc lập, họ mua một toà ở dãy biệt thự liên tiếp, dù sao cũng được xem như là một biệt thự.
Đến trước cửa nhà, Thẩm Khả Khả đậu xe sau đó cùng Đậu Miêu xuống xe.
Thẩm Ngư đứng ngoài cửa đón tiếp với một vẻ mặt không hề vui vẻ.
Theo suy nghĩ của Thẩm Ngư, ông ta là chủ gia đình, tại sao phải đứng ở cửa chào đón đứa con gái mà mình đã đuổi đi chứ?
Nhưng Bà cả Thẩm và Thẩm Hiểu Tinh rất nhiệt tình, khi nhìn thấy Thẩm Khả Khả và Đậu Miêu, họ lập tức chào hỏi: “Khả Khả đã về rồi sao, nhanh lên, vào nhà ngồi đi.”
Khi Thẩm Khả Khả nhìn người phụ nữ đứng trước mặt mình, cô cảm thấy vô cùng chán ghét.
Nếu không vì bà ta thì mẹ cô sẽ không ly hôn và sẽ không mất sớm như vậy.
Muốn cô thể hiện sự vui mừng sao?
Xin lỗi, cô không làm được.
Khi Bà cả Thẩm thấy Thẩm Khả Khả không có gì biểu cảm gì khác biệt, sắc mặt của bà ta đột nhiên có chút khó chịu, đành phải chào hỏi Đậu Miêu: “Cô gái này là?”
Anh ta cũng là một người đầy tham vọng.
Anh ta đã vượt qua lứa tuổi để được vào Học viện quý tộc của Tập đoàn tài chính Doãn Thị.
Nhưng anh ta sợ những đứa con gái hoang bên ngoài của Thẩm Ngư sẽ vào Học viện quý tộc.
Anh ta không thể ngăn họ học, nhưng anh ta có thể mở đường cho mình trước khi họ có thể lấy được tài nguyên.
“Cũng xem như chị gái con là người hiểu chuyện, biết đưa một nữ đồng nghiệp trở về đây.” Thẩm Ngư hài lòng nói với Thẩm Hiểu Tinh: “Nếu không thì hãy xem bố xử lý nó như thế nào!”
Thẩm Hiểu Tinh nói: “Bố à, chị gái của con đã không còn như xưa nữa rồi. Dù sao thì bố hãy để lại cho chị ấy một chút mặt mũi, đừng làm mọi chuyện trở nên khó xem.”
Thẩm Ngư gãi gãi cổ nói: “Bố là bố của nó, cho dù nó có trở thành phu nhân chủ tịch thì bố cũng phải dạy dỗ nó đàng hoàng!”
Thẩm Hiểu Tinh khẽ nói: “Nói không chừng sẽ có một ngày như vậy thật đấy. Thẩm Khả Khả ngày nào cũng đi theo cô hai của nhà họ Vân, cũng thường xuyên tiếp xúc với các công tử giàu có, có thể một ngày nào đó…”
Thẩm Hiểu Tinh trao đổi ánh mắt với Thẩm Ngư, sau đó cả hai người họ nhìn thấy biểu hiện tham lam trong mắt nhau.
Nếu có một ngày như vậy thì nhà họ Thẩm thật sự sẽ được thăng thiên!
Vào ngày cuối tuần, Thẩm Khả Khả và Đậu Miêu không đến đó sớm, mà sắp trưa mới đến.
Nếu là trước đây thì Thẩm Ngư sẽ chỉ tay vào mặt Thẩm Khả Khả mà mắng cô khiến cô thở không ra hơi.
Nhưng hôm nay lại không có ai dám nói gì hay làm gì Thẩm Khả Khả cả.
Không chỉ Thẩm Ngư không dám, mà phu nhân hiện tại của nhà họ Thẩm cũng không dám.
Thẩm Hiểu Tinh thì lại càng không dám.
Hôm nay, chỉ có vài người họ ở nhà, còn những người tình ở bên ngoài thì đang khao khát muốn vào căn phòng này để nịnh bợ Thẩm Khả Khả.
Thẩm Khả Khả lái một chiếc xe do Tập đoàn tài chính Doãn Thị cấp cho để về nhà, dù chỉ là xe sử dụng để làm việc thôi mà lại là chiếc Mercedes Benz với các trang bị hàng đầu.
Nhà họ Thẩm chỉ là một gia tộc giàu có nhỏ, vậy nên họ không có khả năng ở một biệt thự độc lập, họ mua một toà ở dãy biệt thự liên tiếp, dù sao cũng được xem như là một biệt thự.
Đến trước cửa nhà, Thẩm Khả Khả đậu xe sau đó cùng Đậu Miêu xuống xe.
Thẩm Ngư đứng ngoài cửa đón tiếp với một vẻ mặt không hề vui vẻ.
Theo suy nghĩ của Thẩm Ngư, ông ta là chủ gia đình, tại sao phải đứng ở cửa chào đón đứa con gái mà mình đã đuổi đi chứ?
Nhưng Bà cả Thẩm và Thẩm Hiểu Tinh rất nhiệt tình, khi nhìn thấy Thẩm Khả Khả và Đậu Miêu, họ lập tức chào hỏi: “Khả Khả đã về rồi sao, nhanh lên, vào nhà ngồi đi.”
Khi Thẩm Khả Khả nhìn người phụ nữ đứng trước mặt mình, cô cảm thấy vô cùng chán ghét.
Nếu không vì bà ta thì mẹ cô sẽ không ly hôn và sẽ không mất sớm như vậy.
Muốn cô thể hiện sự vui mừng sao?
Xin lỗi, cô không làm được.
Khi Bà cả Thẩm thấy Thẩm Khả Khả không có gì biểu cảm gì khác biệt, sắc mặt của bà ta đột nhiên có chút khó chịu, đành phải chào hỏi Đậu Miêu: “Cô gái này là?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.