Chương 1425
Lam Linh Chi
14/12/2022
CHƯƠNG 1425
Tiêu đề trên bào thực sự liên quan đến tiệc đầy tháng ngày hôm qua, bức ảnh chụp cũng chính là anh ta làm rơi cốc rượu xuống đất, sắc mặt của mẹ Hoắc không được vui vẻ.
Nội dung bên trên cũng nói rất tỉ mỉ, bởi vì Hoắc Đình Phong cưới vợ ba, hơn nữa không lâu sau đã có con, hôn nhân ngập tràn hạnh phúc.
Nhưng cuộc hôn nhân thứ hai, cũng kéo dài rất lâu, nhưng cuối cùng không nghe được tin tức có thai, bây giờ xem ra không phải vấn đề của sếp Hoắc, vậy thì lẽ nào là vấn đề của cô Tô, không dễ mang thai, nên mới lựa chọn li hôn?
Nhìn sắc mặt của Tô Chính Kiêu và bà Hoắc, rõ ràng có mâu thuẫn, còn ầm ĩ đến mức không được vui vẻ, hơn nữa còn láng máng nghe thấy tên của cô Tô, chắc chắn là vì cô Tô, mối quan hệ nhà họ Tô và nhà họ Hoắc mới ầm ĩ đến mức không được vui vẻ.
Còn có, nhìn một cách tổng quan, mợ Hoắc hiện tại xinh đẹp, đơn thuần còn mang theo một chút dễ thương, gợi cảm, nhưng lại đoan trang, cô rất thần bí, khiến người khác rất mê đắm, cũng tò mò rốt cuộc cô còn những mặt kinh diễm chưa lộ ra.
Mặc dù cô Tô cũng rất xinh đẹp, nhưng cũng không so sánh được.
Nhưng, người chết thì hãy cho qua, lúc ly hôn, nhà họ Tô cũng lấy được cổ phần của nhà họ Hoắc, cũng li hôn trong hòa bình, không hiểu tại sao nhà họ Tô còn có thù hận sâu với nhà họ Hoắc như vậy.
Nội dung rất dài, chiếm cả một trang, bên trên nói đến nhà họ Tô và nhà họ Hoắc, muốn không đọc cũng khó.
Tô Chính Kiêu nhìn đến mức hai mắt phát đau, lại một cơn tức giận khó diễn tả được dâng lên, tay anh ta nắm chặt, vo tờ báo kia thành một cục.
Hoài Giang không xinh đẹp bằng người phụ nữ kia?
Kết hôn nhiều năm như vậy, Hoài Giang không thể sinh con dưỡng cái cho nhà họ Hoắc, là Hoài Giang có bệnh không tiện nói ra….
Haha, Hoài Giang có bệnh khó nói, ngược lại quả thật là như vậy!
Hoài Giang đã chết lâu như vậy, không chỉ không có một chút thương cảm, ngược lại còn buông lời châm chọc!
Hoắc Đình Phong không hổ là Hoắc Đình Phong, chỉ có thể tàn nhẫn và tuyệt tình đến mức này, để cho truyền thông châm biếm, soi mói Hoài Giang đã chết, soi mói nhà họ Tô, anh ta không để anh sống tốt? Tuyệt đối không không thể để Hoắc Đình Phong sống tốt!
Nhấc tay lên, ném tờ báo đã vo thành một cục về phía sau, vẽ ra một đường cong tuyệt đẹp, nhưng lại đập mạnh vào mặt người phụ nữ.
Góc cạnh của tờ báo có chút sắc, lúc xoẹt qua, đã để lại trên mặt người phụ nữ một vết sẹo, còn có máu chảy ra.
Nhưng Tô Chính Kiêu lại không quay đầu lại, vẫn ngồi trên sofa, lông mày nhíu chặt lại, hai tay nắm chặt, trong lòng đều là sự tức giận và không vui.
Cậu bé từ trong phòng đi ra, đứng bên cạnh người phụ nữ: “Mẹ, mặt mẹ chảy máu rồi.”
“Ừ, bữa sáng con muốn ăn gì?” Rất tùy ý, người phụ nữ chỉ giơ tay lên lau vệt máu ở trên mặt đi, hỏi cậu bé.
Lắc đầu, cậu bé chỉ lo lắng nhìn vết thương trên mặt cô: “Có đau không mẹ?”
“Vẫn ổn.” Người phụ nữ khẽ cười.
Cậu bé nhìn Tô Chính Kiêu đang ngồi trên sofa: “Ba, ba ném đồ đập vào mẹ rồi!”
Lúc này, Tô Chính Kiêu mới quay đầu lại, tâm trạng của anh ta rất xấu, vì vậy nói ra những lời độc ác giống như cái đuôi của ong mật, khuôn mặt của người bị chích lập tức sưng lên và đau đớn: “Không chỉ chân bị què, không nhanh nhẹn, ngay cả mắt cũng bị mù, đúng là đồ vô dụng!”
Tiêu đề trên bào thực sự liên quan đến tiệc đầy tháng ngày hôm qua, bức ảnh chụp cũng chính là anh ta làm rơi cốc rượu xuống đất, sắc mặt của mẹ Hoắc không được vui vẻ.
Nội dung bên trên cũng nói rất tỉ mỉ, bởi vì Hoắc Đình Phong cưới vợ ba, hơn nữa không lâu sau đã có con, hôn nhân ngập tràn hạnh phúc.
Nhưng cuộc hôn nhân thứ hai, cũng kéo dài rất lâu, nhưng cuối cùng không nghe được tin tức có thai, bây giờ xem ra không phải vấn đề của sếp Hoắc, vậy thì lẽ nào là vấn đề của cô Tô, không dễ mang thai, nên mới lựa chọn li hôn?
Nhìn sắc mặt của Tô Chính Kiêu và bà Hoắc, rõ ràng có mâu thuẫn, còn ầm ĩ đến mức không được vui vẻ, hơn nữa còn láng máng nghe thấy tên của cô Tô, chắc chắn là vì cô Tô, mối quan hệ nhà họ Tô và nhà họ Hoắc mới ầm ĩ đến mức không được vui vẻ.
Còn có, nhìn một cách tổng quan, mợ Hoắc hiện tại xinh đẹp, đơn thuần còn mang theo một chút dễ thương, gợi cảm, nhưng lại đoan trang, cô rất thần bí, khiến người khác rất mê đắm, cũng tò mò rốt cuộc cô còn những mặt kinh diễm chưa lộ ra.
Mặc dù cô Tô cũng rất xinh đẹp, nhưng cũng không so sánh được.
Nhưng, người chết thì hãy cho qua, lúc ly hôn, nhà họ Tô cũng lấy được cổ phần của nhà họ Hoắc, cũng li hôn trong hòa bình, không hiểu tại sao nhà họ Tô còn có thù hận sâu với nhà họ Hoắc như vậy.
Nội dung rất dài, chiếm cả một trang, bên trên nói đến nhà họ Tô và nhà họ Hoắc, muốn không đọc cũng khó.
Tô Chính Kiêu nhìn đến mức hai mắt phát đau, lại một cơn tức giận khó diễn tả được dâng lên, tay anh ta nắm chặt, vo tờ báo kia thành một cục.
Hoài Giang không xinh đẹp bằng người phụ nữ kia?
Kết hôn nhiều năm như vậy, Hoài Giang không thể sinh con dưỡng cái cho nhà họ Hoắc, là Hoài Giang có bệnh không tiện nói ra….
Haha, Hoài Giang có bệnh khó nói, ngược lại quả thật là như vậy!
Hoài Giang đã chết lâu như vậy, không chỉ không có một chút thương cảm, ngược lại còn buông lời châm chọc!
Hoắc Đình Phong không hổ là Hoắc Đình Phong, chỉ có thể tàn nhẫn và tuyệt tình đến mức này, để cho truyền thông châm biếm, soi mói Hoài Giang đã chết, soi mói nhà họ Tô, anh ta không để anh sống tốt? Tuyệt đối không không thể để Hoắc Đình Phong sống tốt!
Nhấc tay lên, ném tờ báo đã vo thành một cục về phía sau, vẽ ra một đường cong tuyệt đẹp, nhưng lại đập mạnh vào mặt người phụ nữ.
Góc cạnh của tờ báo có chút sắc, lúc xoẹt qua, đã để lại trên mặt người phụ nữ một vết sẹo, còn có máu chảy ra.
Nhưng Tô Chính Kiêu lại không quay đầu lại, vẫn ngồi trên sofa, lông mày nhíu chặt lại, hai tay nắm chặt, trong lòng đều là sự tức giận và không vui.
Cậu bé từ trong phòng đi ra, đứng bên cạnh người phụ nữ: “Mẹ, mặt mẹ chảy máu rồi.”
“Ừ, bữa sáng con muốn ăn gì?” Rất tùy ý, người phụ nữ chỉ giơ tay lên lau vệt máu ở trên mặt đi, hỏi cậu bé.
Lắc đầu, cậu bé chỉ lo lắng nhìn vết thương trên mặt cô: “Có đau không mẹ?”
“Vẫn ổn.” Người phụ nữ khẽ cười.
Cậu bé nhìn Tô Chính Kiêu đang ngồi trên sofa: “Ba, ba ném đồ đập vào mẹ rồi!”
Lúc này, Tô Chính Kiêu mới quay đầu lại, tâm trạng của anh ta rất xấu, vì vậy nói ra những lời độc ác giống như cái đuôi của ong mật, khuôn mặt của người bị chích lập tức sưng lên và đau đớn: “Không chỉ chân bị què, không nhanh nhẹn, ngay cả mắt cũng bị mù, đúng là đồ vô dụng!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.