Chương 1454
Lam Linh Chi
12/08/2023
CHƯƠNG 1454
Sau một thời gian dài thảo luận, bọn trẻ cũng không thể đưa ra đáp án cuối cùng.
Ánh mắt mọi người đều dồn về phía Hoắc Vân Triệt, cậu chính là thần trong lòng các bạn cùng lớp.
Hoắc Vân Triệt không có hứng thú với vấn đề này nhưng lại bị các bạn đuổi theo.
Vừa đúng lúc tan học, cậu đeo cặp lên rồi rời khỏi phòng, tài xế riêng đã đợi ngoài cổng.
Về đến nhà, cậu liền vứt cặp lên sofa.
Cậu cầm lấy sữa của bà nội đưa cho rồi đi lên lầu, còn mang theo máy ảnh. Cửa không khoá nên cậu đi thẳng vào phòng.
Hoắc Đình Phong đang đè lên người Thân Nhã, chuẩn bị hành sự.
Đột nhiên họ nghe thấy tiếng người đi tới, sau đó liền sững người không dám nhúc nhích.
“Các bạn cùng lớp con luôn thắc mắc một vấn đề.” Ông cụ non nói: “Trẻ con từ đâu tới.”
Thân Nhã đẩy anh ra rồi kéo chăn lên.
Sau đó, cô trừng mắt nhìn Hoắc Đình Phong, ai bảo anh nôn nóng không đóng cửa, bây giờ xấu hổ phải biết!
Hoắc Đình Phong nhẹ nhàng day day huyệt thái dương, là do anh bất cẩn, không ngờ con trai lại tan học sớm như vậy.
May mà anh vẫn chưa c ởi quần áo.
Hoắc Vân Triệt nói tiếp: “Bọn họ bảo trẻ con được vớt từ dưới sông lên, hừ, bộ là hòn đá hay sao? Bọn họ cứ làm phiền con suốt, nên con thấy mình nên giải quyết câu hỏi này cho bọn họ.”
Hoắc Đình Phong chỉnh lại quần áo, dịu dàng nói: “Con làm đúng lắm.”
“Vậy nên hai người cứ tiếp tục đi, để con chụp một chút.” Cậu giơ điện thoại của bà lên định ngắm chụp.
Thân Nhã khó hiểu: “Sao con lại muốn chụp ba mẹ?”
“Không phải bố mẹ đang tạo em gái cho con à? Con muốn cho bọn ngốc đó thấy cảnh này.” Hoắc Vân Triệt nói, chất giọng còn chút non nớt.
Thân Nhã tức điên: “Hoắc Đình Phong, anh lo mà quản thằng nhóc này đi! Dạy bảo sâu sắc vào! Nó không phải là do em sinh!”
Hoắc Đình Phong mỉm cười, vuốt nhẹ vai cô để cô bình tĩnh lại: “Em đừng giận.”
Sau đó, tiền tiêu vặt của Hoắc Vân Triệt đều bị Thân Nhã tịch thu.
Cậu mếu méo đi tìm ba, Hoắc Đình Phong mềm lòng trả tiền lại cho cậu, còn tăng thêm gấp đôi.
Sau đó, Hoắc Vân Triệt còn mếu máo đi tìm ông nội, bà nội, cô, bác cả, rồi thu về một mớ tiền tiêu vặt.
Sau khi Thân Nhã biết, cô tức tới phun máu: “Thằng nhóc chết tiệt đó, nó đợi đó, em phải đánh chết nó.”
“Đừng đánh, nó còn nhỏ, lỡ đánh ngốc luôn thì sao?”
Cả nhà đều ngăn cô lại.
Hoắc Vân Triệt là bảo bối của cả nhà cơ mà, ai cũng không dám đánh không dám mắng.
4 tháng sau.
Thân Nhã lại sinh ra một bé gái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.