Chương 1483
Lam Linh Chi
12/08/2023
CHƯƠNG 1483
Âm thanh trong phòng có hơi lớn, cậu bé chắc chắn có thể nghe rõ ràng, cô thật sự không muốn tranh cãi.
“Nhưng em đã trở về rồi, anh muốn thế nào nữa?” Cô nói.
“Tính khí và lá gan của cô càng ngày càng lớn phải không? Càng lúc càng biết bám trụ mà trèo lên trên, trước kia không phải rất sợ tôi, sao hả, bây giờ không sợ nữa sao?”
Đối với thái độ như vậy của cô, Tô Chính Kiêu chỉ cảm thấy lửa giận thiêu đốt.
Không có nói một tiếng, tự mình tùy ý rời đi như vậy, hiện nay còn nổi nóng như vậy, ai cho cô lá gan đó?
Nhanh như vậy đã quên mất thân phận của mình rồi sao?
Đường Tiểu Nhiên lần nữa lặp lại: “Em thật sự rất mệt!”
“Mệt mệt mệt?”
Tô Chính Kiêu lúc này không muốn nghe nhất từ này.
Anh giễu cợt, túm chặt cổ tay của cô, lạnh lùng nói: “Một thân lửa giận này của tôi vừa hay còn chưa phát tiết, cô nói mệt, tôi tuyệt đối không để bụng khiến cô mệt chết ở trên giường!”
Hai tay anh ôm ngang cô lên.
Đường Tiểu Nhiên giãy dụa, vặn vẹo, nhưng không thắng được sức của anh.
Đau không?
Đau, cơ thể của cô đều đau tới co rút, xoắn lại, nhưng trái tim lại tê dại.
Rất nhanh, quần áo bị lột ra.
Đường Tiểu Nhiên túm chặt góc áo: “Tô Chính Kiêu, đừng chạm vào em, em chê bẩn!”
Mới ngủ xong với người phụ nữ khác, trở về thì ngủ với cô, không chê bẩn sao?
“Bẩn?”
Lửa giận tập trung ở đáy mắt của Tô Chính Kiêu: “Nói đến bẩn, ai có thể hơn được cô? Lúc đầu khi tính kế bò lên giường của cô sao không chê bẩn, bây giờ lại chê bẩn? Một gái điếm còn muốn lập đền thờ trinh tiết, cô ghê tởm ai?”
Ngón tay của Đường Tiểu Nhiên túm chặt ga giường, lời nói mỉa mai đầy lạnh lùng của anh đập vào trong tai.
Hốc mắt của cô ươn ướt, nước mắt chảy ra.
Anh rất nhanh đã động, cô nằm ở đó, không có nghênh hợp, cũng không tiếp tục giãy dụa, giống như một khúc gỗ, tê dại bất động.
Chỉ có cắn chặt môi, Đường Tiểu Nhiên mới cảm thấy dễ chịu một chút.
Hết lần này đến lần khác, anh không chịu dừng lại.
Cô kìm nén cảm giác trào ngược trong dạ dày.
Tuy nhiên, vẫn không nhịn được mà nôn ra.
Cuối cùng, Tô Chính Kiêu mặt mày tối sầm, buông cô ra.
Chạy bước nhà vệ sinh, cô tiếp tục nôn, khi nhìn thấy bên trong kèm theo tơ máu, luống cuống không biết làm sao, giống như một đứa trẻ lạc lối.
…
Có lẽ là thật sự buồn ngủ rồi, Tô Chính Kiêu trực tiếp ngủ thiếp đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.