Chương 174
Lam Linh Chi
24/01/2022
Hai tay Diệp Giai Nhi vỗ bàn một cái, nhìn hai người: “Hai cậu đúng là một đôi do trời đất tạo nên, thấy thế nào?”
Từ Thiến Thiến cởi áo khoác xuống, ngồi ở trên ghế sô pha, không để ý đến, mà mở miệng nói: “Giai Nhi, rốt cuộc quan hệ giữa cậu và anh Thẩm là như thế nào?”
Cũng không cần thiết giấu giếm nữa, cô hờ hững mở miệng: “Quan hệ vợ chồng.”
“Xì! Sáng nay, tôi còn nhìn thấy anh ta ở Trung tâm thương mại thế giới mới, hình như đang thị sát công việc, đẹp trai đến không hợp lẽ trời, sao số cậu lại tốt như vậy chứ?” Từ Thiến Thiến vẻ mặt hâm mộ.
“Điều này có gì đáng hâm mộ, hôn nhân giống như là một đôi giày, cảm nhận bên trong như thế nào chỉ có mình cậu biết, bề ngoài đẹp đẽ hoa lệ, cũng không có nghĩa đi vào sẽ dễ chịu.”
Từ Thiến Thiến nhìn cô chằm chằm: “Sao tôi cảm thấy cậu đang biểu lộ cảm xúc trong lòng thế? Chẳng lẽ trong hôn nhân của cậu xuất hiện người thứ ba sao?”
Diệp Giai Nhi cười nhạt: “Chỉ ăn ngay nói thật mà thôi.”
“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, gả cho người đàn ông xuất sắc như vậy, cũng đúng là một chuyện đáng lo, bên ngoài nói không chừng có bao nhiêu phụ nữ đang muốn quyến rũ anh ta đấy, cậu hãy lưu ý một chút.”
“Thời gian cũng không sớm nữa, tôi đi về trước nhé, hai người các cậu hãy ngồi trò chuyện một lát đi, nói không chừng lại hợp nhau đấy.” Cô dời chủ đề.
Từ Thiến Thiến nhíu chặt mày, đều là bạn học, sao cái kiểu xem mắt này lại khiến cô cảm thấy khó chịu như thế?
Mà tất nhiên Điền Quốc Gia cũng không cảm thấy tốt hơn cô bao nhiêu, ánh mắt vẫn luôn dán lấy Diệp Giai Nhi, cũng sốt ruột muốn rời đi.
Thấy thế, Diệp Giai Nhi không khỏi bật cười: “Cô ấy đâu có ăn cậu, cảnh sát Điền, cậu căng thẳng như vậy làm gì?”
Cô đưa tay vỗ vỗ bờ vai Điền Quốc Gia mấy lần, sau đó, cô rời đi, để hai người ở lại.
Màn đêm buông xuống.
Thẩm Hải Băng đang hâm nóng sữa bò ở phòng bếp, mấy ngày nay ban đêm mất ngủ, nên không dám uống cà phê nữa, nếu còn uống, thì chắc chắn cả đêm sẽ không ngủ được.
Hâm xong sữa bò, cô ta rót sữa bò trắng tinh vào trong cốc, rồi bưng ra khỏi phòng bếp.
Vừa ngước mắt, đúng lúc nhìn thấy bóng dáng cao lớn đó đi đến góc rẽ cầu thang, mà trong tay anh còn cầm theo hộp mỹ phẩm.
Mỹ phẩm, anh mua cho ai thế?
Trái tim Thẩm Hải Băng đập rộn lên, đôi mắt chăm chú nhìn bóng dáng đã biến mất trong tầm mắt.
Anh cầm hộp mỹ phẩm lên tầng, vậy còn có thể tặng ai chứ, tất nhiên là Diệp Giai Nhi…
Tim cô ta càng đập mạnh, cốc sữa bò trong tay hơi lắc lư, trong lòng không nói ra được là mùi vị gì.
Thẩm Hoài Dương đẩy cửa phòng ra, bóng dáng mảnh khảnh đó đang ngồi trước bàn trang điểm, trên mặt đắp mặt nạ, đang loay hoay laptop.
Anh chân dài sải bước đi đến, khẽ ho một tiếng, làm như vô tình ném hộp mỹ phẩm trước mặt cô, sau đó cởi áo khoác, treo ở một bên .
Diệp Giai Nhi ngẩng đầu, lướt nhìn hộp mỹ phẩm, sau đó ánh mắt lại hờ hững dừng trên laptop, cô đang chơi đấu địa chủ, cô là địa chủ.
Thẩm Hoài Dương khẽ híp mắt, đứng ở phía sau, liếc nhìn cử động của cô.
Từ Thiến Thiến cởi áo khoác xuống, ngồi ở trên ghế sô pha, không để ý đến, mà mở miệng nói: “Giai Nhi, rốt cuộc quan hệ giữa cậu và anh Thẩm là như thế nào?”
Cũng không cần thiết giấu giếm nữa, cô hờ hững mở miệng: “Quan hệ vợ chồng.”
“Xì! Sáng nay, tôi còn nhìn thấy anh ta ở Trung tâm thương mại thế giới mới, hình như đang thị sát công việc, đẹp trai đến không hợp lẽ trời, sao số cậu lại tốt như vậy chứ?” Từ Thiến Thiến vẻ mặt hâm mộ.
“Điều này có gì đáng hâm mộ, hôn nhân giống như là một đôi giày, cảm nhận bên trong như thế nào chỉ có mình cậu biết, bề ngoài đẹp đẽ hoa lệ, cũng không có nghĩa đi vào sẽ dễ chịu.”
Từ Thiến Thiến nhìn cô chằm chằm: “Sao tôi cảm thấy cậu đang biểu lộ cảm xúc trong lòng thế? Chẳng lẽ trong hôn nhân của cậu xuất hiện người thứ ba sao?”
Diệp Giai Nhi cười nhạt: “Chỉ ăn ngay nói thật mà thôi.”
“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, gả cho người đàn ông xuất sắc như vậy, cũng đúng là một chuyện đáng lo, bên ngoài nói không chừng có bao nhiêu phụ nữ đang muốn quyến rũ anh ta đấy, cậu hãy lưu ý một chút.”
“Thời gian cũng không sớm nữa, tôi đi về trước nhé, hai người các cậu hãy ngồi trò chuyện một lát đi, nói không chừng lại hợp nhau đấy.” Cô dời chủ đề.
Từ Thiến Thiến nhíu chặt mày, đều là bạn học, sao cái kiểu xem mắt này lại khiến cô cảm thấy khó chịu như thế?
Mà tất nhiên Điền Quốc Gia cũng không cảm thấy tốt hơn cô bao nhiêu, ánh mắt vẫn luôn dán lấy Diệp Giai Nhi, cũng sốt ruột muốn rời đi.
Thấy thế, Diệp Giai Nhi không khỏi bật cười: “Cô ấy đâu có ăn cậu, cảnh sát Điền, cậu căng thẳng như vậy làm gì?”
Cô đưa tay vỗ vỗ bờ vai Điền Quốc Gia mấy lần, sau đó, cô rời đi, để hai người ở lại.
Màn đêm buông xuống.
Thẩm Hải Băng đang hâm nóng sữa bò ở phòng bếp, mấy ngày nay ban đêm mất ngủ, nên không dám uống cà phê nữa, nếu còn uống, thì chắc chắn cả đêm sẽ không ngủ được.
Hâm xong sữa bò, cô ta rót sữa bò trắng tinh vào trong cốc, rồi bưng ra khỏi phòng bếp.
Vừa ngước mắt, đúng lúc nhìn thấy bóng dáng cao lớn đó đi đến góc rẽ cầu thang, mà trong tay anh còn cầm theo hộp mỹ phẩm.
Mỹ phẩm, anh mua cho ai thế?
Trái tim Thẩm Hải Băng đập rộn lên, đôi mắt chăm chú nhìn bóng dáng đã biến mất trong tầm mắt.
Anh cầm hộp mỹ phẩm lên tầng, vậy còn có thể tặng ai chứ, tất nhiên là Diệp Giai Nhi…
Tim cô ta càng đập mạnh, cốc sữa bò trong tay hơi lắc lư, trong lòng không nói ra được là mùi vị gì.
Thẩm Hoài Dương đẩy cửa phòng ra, bóng dáng mảnh khảnh đó đang ngồi trước bàn trang điểm, trên mặt đắp mặt nạ, đang loay hoay laptop.
Anh chân dài sải bước đi đến, khẽ ho một tiếng, làm như vô tình ném hộp mỹ phẩm trước mặt cô, sau đó cởi áo khoác, treo ở một bên .
Diệp Giai Nhi ngẩng đầu, lướt nhìn hộp mỹ phẩm, sau đó ánh mắt lại hờ hững dừng trên laptop, cô đang chơi đấu địa chủ, cô là địa chủ.
Thẩm Hoài Dương khẽ híp mắt, đứng ở phía sau, liếc nhìn cử động của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.