Chương 1754
Lam Linh Chi
12/08/2023
Chương 1759
Khi Trần Diễm An ra khỏi phòng tắm lần nữa, đã bốn mươi năm mươi phút sau.
Cô chải chuốt và trang điểm kỹ càng.
Cô mặc một chiếc áo len bó sát màu đen có cổ chữ v, kèm theo là chiếc váy ngắn màu trắng bên dưới, lộ ra đôi chân trắng nõn nõn nà của cô, chân đi giày cao gót màu tím.
Trong sự tao nhã trầm lắng lại lộ ra khí chất, mà trong khí chất lại có chút gợi cảm, quyến rũ…
Giang Uyển Đình ở dưới lầu chốc chốc lại cau mày.
Đã bốn mươi năm mươi phút kể từ khi bà kêu Hướng Không lên lầu đánh thức cô, nhưng vẫn chưa thấy người đâu!
Rốt cuộc con bé đang làm gì vậy?
Mặc dù tức giận nhưng thái độ của Giang Uyển Đình vẫn rất tốt.
Bà vẫn hiểu Trần Diễm An là người như thế nào, bà có hơi ngạc nhiên khi con trai mình có thể thuyết phục được cô, để cô bằng lòng đến nhà hàng làm việc…
Khi Trần Diễm An xuất hiện trước mặt bà với dáng vẻ đó, Giang Uyển Đình nhíu mày nhưng gần như không thể nhìn thấy.
Bà bảo cô ta đi nhà hàng làm việc chứ không phải bảo cô ta đi thi hoa hậu, sao lại ăn mặc hoe hoè loè loẹt như vậy?
Tuy nhiên, đối với Trần Diễm An mà nói, đây vốn đã là trang phục bình thường và bảo thủ nhất trong tủ quần áo của cô.
Vì vậy, cô không cảm thấy có gì không ổn, ngược lại cô còn nhìn Giang Uyển Đình cười: “Mẹ, bây giờ mình đi đúng không?”
Lông mày lại chau lên, trong lòng Giang Uyển Đình thật sự không hài lòng, nhưng rốt cuộc bà cũng không có động tĩnh gì, để người hầu đẩy bà lên xe.
Trần Diễm An không lên xe, cô bước ra khỏi ga ra, lái chiếc Land Rover ra và lên xe, ngoại hình chiếc xe giống như tính cách của cô, cá tính, bá đạo.
Cuối cùng, hai chiếc xe lần lượt đến trước cửa nhà hàng.
Nhân viên bãi đậu xe bước tới, lấy chìa khóa của hai chiếc xe mang đi đậu, hai người Giang Uyển Đình và Trần Diễm An bước vào nhà hàng.
Bà mang theo Trần Diễm An, bước thẳng vào nhà bếp sau của nhà hàng, có một căn phòng được ngăn cách, chuyên dùng để đựng gia vị.
Giang Uyển Đình bảo mọi người rời đi, chỉ còn lại bà và Trần Diễm An.
Nhìn trận thế như vậy, Trần Diễm An cảm thấy hơi chuyện bé xé ra to.
Không phải chỉ là pha chế gia vị thôi à? Làm gì mà như điệp viên vậy.
“Đi rửa tay trước đi, sau khi con chuẩn bị sẵn sàng thì chúng ta bắt đầu.” – Giang Uyển Đình nói.
Trần Diễm An híp đôi mắt quyến rũ, đi vào phòng rửa tay.
Bên trong có một cái nồi sắt lớn, thời điểm than bắt đầu cháy, khói đen bốc lên, nhìn thấy cảnh này, mắt cô hơi đanh lại.
Nhưng nhớ rằng lúc đầu bản thân cô chính miệng hứa với Quý Hướng Không chuyện này, nên cô buộc lòng phải chịu đựng.
Một mặt là vì không thể để mình thất tín với người khác, mặt khác là không muốn chồng mình khó xử khi ở giữa hai bên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.