Chương 1759
Lam Linh Chi
12/08/2023
Chương 1764
Cô trước giờ không phải là người khôn khéo, cũng sẽ không thảo mai đi nịnh bợ người khác.
Thật ra cô rất thẳng thắng, tâm địa rất hiền lành.
Có đôi lúc nói chuyện khiến người ta cảm thấy không thích nghe, nhưng thật ra không có ác ý gì cả.
Quý Hướng Không bất lực xoa trán: “Đúng, em nói rất có lý.”
“Những chuyện em có thể làm hoặc em đồng ý làm thì em sẽ làm hết sức mình, nhưng nếu em không làm được thì em sẽ không giấu giếm, cũng sẽ không lừa gạt.”
“Được rồi, đi tắm trước đi, còn lại anh sẽ nghĩa cách, được không?”
“Thực ra, anh không cần phải khó xử hay nghĩ cách giúp em đâu, anh cứ nói với mẹ những lời em vừa nói là được, để xem bà ấy tính thế nào.”
“Giao cho anh, nhớ xả nước tắm cho anh đấy.”
Quý Hướng Không hôn lên má cô rồi ôm một cái.
…
Quý Hướng Không hơi khát nên xuống lầu rót nước.
Giang Uyển Đình đang ngồi trên sô pha trong phòng khách xem TV.
“Mẹ, mẹ còn chưa ngủ sao?”
Anh ta uống một hớp nước và nói.
“Diễm An đã đồng ý tới giúp đỡ rồi, mẹ cũng đừng khắt khe quá, không dễ gì cô ấy mới đồng ý đến giúp đỡ, nếu mẹ ép cô ấy, có thể sẽ khiến cô ấy phản kháng hơn.”
“Mẹ sẽ không nhượng bộ đâu, mẹ già rồi vẫn có thể đi làm được thêm vài năm nữa đấy thôi, sau này nó sẽ phải tiếp quản công việc kinh doanh nhà hàng, trừ khi nó không phải là con dâu nhà họ Quý, thế thì sẽ không tồn tại vấn đề như vậy nữa.”
Giang Uyển Đình không hề nhượng bộ. Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.
“Lẽ nào con không hiểu nhà hàng này quan trọng với nhà họ Quý thế nào sao. Tại sao nhà họ Quý có nhiều sản nghiệp lớn như vậy nhưng lại kiên quyết kinh doanh một nhà hàng quy mô không lớn?”
Quý Hướng Không ôm lấy bả vai bà ta: “Mẹ, mẹ khiến con khó xử lắm.”
“Nếu cô ta yêu con thì sẽ biết nhượng bộ, tại sao phải khó xử?”
Quý Hướng Không cảm thấy hơi nhức đầu.
Thực sự là không ai nhường ai!
Phụ nữ ngày nay chẳng mấy ai chịu vào bếp hít khói bếp nấu nướng cả, chứ đừng nói đến Trần Diễm An.
“Phải rồi, hôm nay mẹ nhìn thấy một cô gái rất giống Mộng Khiết.”
Giang Uyển Đình tiếp tục: “Rất rất giống, mẹ nghĩ đó là Mộng Khiết.”
Quý Hướng Không gật đầu: “Mộng Khiết vẫn chưa chết, cô ấy về đây cũng được một khoảng thời gian rồi, con có gặp cô ấy rồi.”
“Vậy tại sao con lại không nói cho mẹ biết?” Giang Uyển Đình cau mày, bà ta thực sự rất sốc và ngạc nhiên.
“Con không cảm thấy có gì đáng nói cả, bây giờ cô ấy sống rất tốt, con cũng có một gia đình hạnh phúc, đâu cần thiết nói làm gì.” Quý Hướng Không nhún vai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.