Chương 1766
Lam Linh Chi
12/08/2023
Chương 1771
Ánh mắt Quý Hướng Không đột nhiên tối sầm lại, dán chặt lên người cô, mang theo sự gợi ý nào đó.
Ngón tay mảnh khảnh chống lên ngực anh ta, trực tiếp kéo dài khoảng cách giữa hai người, Trần Diễm An lắc đầu: “Đừng có ngày nào, đêm nào cũng ở đây động đực, đi tắm rồi đi ngủ.”
“Em không thể đêm nào cũng từ chối anh như vậy, nếu cứ tiếp tục như thế này, chắc chắn anh sẽ biến thành oán phụ nơi khuê phòng!” Khuôn mặt Quý Hướng Không tràn đầy sự đáng thương.
Trần Diễm An vén tay áo của áo ngủ lên, đưa cho Quý Hướng Không nhìn cánh tay đang sưng lên của cô: “Cơ thể của em cũng giống như cánh tay, mệt đến mức không còn chút sức lực nào, em rất mệt.”
Quý Hướng Không khẽ thở dài một tiếng, cũng không nhẫn tâm để cô chịu khổ như vậy nữa, xoa bóp cánh tay cho cô: “Ngủ thôi…”
Khẽ cười, nghiêng người, đôi môi đỏ rực của Trần Diễm An hôn anh, lại cho anh một ánh mắt quyến rũ.
“Bảo bối, cách mạng vẫn chưa thành công, đồng chí vẫn phải cố gắng, đợi đến một ngày em tinh lực dồi dào, tất cả đều do anh định đoạt, thế nào?”
Quý Hướng Không nhướng mày: “Được, vậy anh mỏi mắt chờ mong đến ngày đó.”
Trần Diễm An thật sự rất mệt, cánh tay đã đau đến mức không thể nhấc lên được, một lúc sau đã đi vào giấc ngủ.
Bên dưới tầng, Quý Hướng Không đi đòi điện thoại từ Giang Uyển Đình.
“Mẹ đã hẹn Mộng Khiết ngày mai gặp mặt rồi.” Giang Uyển Đình nói.
“Đó là chuyện của hai người, mẹ cứ xem mà làm là được rồi, con đi lên tầng nghỉ ngơi đây, mẹ cũng đi nghỉ ngơi đi.”
Quý Hướng Không không có quá nhiều hứng thú với mấy chuyện này, nói ngủ ngon xong, sau đó đi lên tầng.
….
Sáng sớm ngày hôm sau, lần này Trần Diễm An không cần đợi Giang Uyển Đình gọi cô, đã đi thẳng đến quán ăn.
Trước tiên bắt đầu phối hợp nguyên liệu, sau đó phải nghiền ra, Trần Diễm An làm thành thục hơn trước rất nhiều, ít nhất không còn trục trặc nữa.
Lúc Trần Diễm An đang phối hợp nguyên liệu, Giang Uyển Đình ngồi xe lăn đi đến.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, sắc mặt xem như có chút tốt lên.
Nhìn thấy cô vẫn làm khá tốt, Giang Uyển Đình bảo người giúp việc đẩy bà ta rời đi, bà ta muốn đi đến một nơi.
Người bà ta đi tìm là Tưởng Mộng Khiết, trước đó hai người đã hẹn nhau gặp mặt ở quán cafe.
Nhiệt độ trong phòng ăn rất cao, mồ hôi trên mặt Trần Diễm An chảy không ngừng, chiếc váy trên người cũng đầy nếp nhăn, đầy bụi bẩn, trông có chút luộm thuộm.
Tính cách của Trần Diễm An là vậy.
Chỉ cần cô đồng ý làm một chuyện, cho dù có thích hay không, cô đều cô gắng, kiên trì, giống như bây giờ.
Nhưng cô hoàn toàn vô cảm với những công việc mà mình đang làm bây giờ, từ trong đáy lòng, trong ánh mắt cô cũng không thích.
Hoàn cảnh như thế nào tạo ra tính cách như vậy, mặc dù nhà họ Trần không giàu có như nhà họ Quý, nhưng cũng là gia đình có điều kiện.
Ba mẹ Trần từ nhỏ cũng đã vô cùng bảo vệ Trần Diễm An, chỉ cần muốn thứ gì, nếu như cô nói ra, sẽ đưa đến trước mặt cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.