Chương 1902
Lam Linh Chi
12/08/2023
Chương 1907
Chưa đi được hai bước thì bị đồng nghiệp nam cản lại: “Chạy cái gì!”
“Tôi và anh không thân, anh rốt cuộc muốn như thế nào?”
“Không thân? Nói chuyện rồi cũng sẽ thân thôi!” Nói xong, người đàn ông khẽ mỉm cười.
Mộ Dĩnh Nhi không có để ý anh ta, vòng qua anh ta, muốn đi vào trong.
Nhưng cô ta bước trái, đồng nghiệp nam cũng dịch sang trái, cô ta bước phải, anh ta cũng dịch sang phải, giống như đang chơi trò chơi.
Cuối cùng Mộ Dĩnh Nhi bực mình, đưa tay đẩy anh ta ra, tiếp tục đi về phía trước.
Nhưng tính tình của người đàn ông lại tệ theo, trực tiếp bắt đầu động tay động chân, ôm cô ta vào trong lòng.
“Anh buông tôi ra!” Mộ Dĩnh Nhi lớn tiếng hét lên, đưa tay đánh vào vai của người đàn ông.
“Anh mau buông tôi ra, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát!”
Lực đạo của cô ta đối với người đàn ông mà nói quả thật không đau không ngứa, không có một chút trọng lượng.
Người đàn ông nghe vậy thì chỉ dửng dưng.
“Ha ha, báo cảnh sát, quên nói cho cô, gia đình tôi đều làm việc ở cục cảnh sát, muốn báo cô cứ việc báo, có từng nghe nói một câu, trứng chọi đá không, cô căn bản không phải là đối thủ của tôi.”
“Nếu muốn kêu thì cô tận tình kêu, nhưng cho dù cô kêu rách họng cũng không có tác dụng!”
Thái độ của anh ta rất ngông cuồng.
Mộ Dĩnh Nhi quả thật bị dọa rồi.
Cô ta cũng không biết mình tại sao lại chọc phải loại đàn ông này nữa!
Cô ta bắt đầu giãy dụa kịch liệt, không ngừng đánh người đàn ông.
Đồng nghiệp nam vẫn đang cười lạnh.
“Cô còn có ý với tổng giám đốc, nhưng cô cũng không nhìn xem tổng giám đốc phu nhân, cô ấy xinh đẹp cao quý như vậy, cô có thể sánh được với cô ấy sao? Cô ấy là nữ thần trong mắt tất cả đàn ông, cô thì sao, đừng vọng tưởng nữa!”
“Đừng tưởng tổng giám đốc sẽ thích loại đồ ăn xanh như cô, đó cơ bản là chuyện không thể, đừng có cóc ghẻ mà ăn thịt thiên nga, thay vì tìm cách vượt biên, không bằng đi theo tôi, ăn no uống say!”
“Đồ điên!”
Mộ Dĩnh Nhi dùng sức đánh anh ta, vừa khẩn trương vừa tức giận, còn rất hoảng loạn, trong lòng rất sợ hãi.
Xung quanh không có ai, cô ta sợ không ngăn được anh ta.
Đồng nghiệp nam nói: “Cho cô triệt để thấy cái gì là kẻ điên!”
Sau đó động tay bắt đầu xé áo trên người của cô ta, do trên người mặc áo sơ mi, cho nên rất dễ ra tay, tay của anh ta từ dưới vạt áo bò vào trong, chộp chỗ đó của cô ta.
Mộ Dĩnh Nhi trước giờ chưa từng trải qua loại chuyện này, thật sự bị dọa ngu luôn, trên mặt tràn ngập sự hoảng sợ.
Tuy ở quán bar cũng có quấy rối, nhưng không có ghê như này.
Cô ta sợ hãi hét lên, đồng nghiệp nam căn bản đã không nghe lọt bất cứ lời nào nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.