Chương 1928
Lam Linh Chi
12/08/2023
Chương 1933
Diệp Giai Nhi lướt nhìn xung quanh, chỉ cần thấy cái gì ngứa mắt thì cô liền vứt thẳng xuống sàn đập nát hết.
Thấy cái gì đập cái đó, nhấc lên được thì đập bằng tay, không nhấc lên được thì đập bằng chân.
Trong phút chốc, nhà hàng liền biến thành một đống hỗn độn.
Nhân viên phục vụ đều giật mình, khách trong nhà hàng cũng bị doạ sợ mà lần lượt rời đi.
Cuối cùng, Quý Hướng Không lên tiếng: “Đủ rồi!”
Diệp Giai Nhi xoay người mỉm cười, sau đó càng đập điên cuồng hơn.
Hình như cả nhà hàng đều bị cô đập nát, bình hoa cũng không tha.
“Xả giận cũng có giới hạn thôi!” Quý Hướng Không cau mày bước tới đứng chắn trước mặt cô.
“Ngài Quý đang làm gì vậy? Chẳng lẽ muốn báo cảnh sát sao?”
Diệp Giai Nhi cười cười.
“Hôm nay tâm trạng của tôi cực kỳ tệ, còn nữa, tôi có tiền, đền được! Không phải chỉ là đập đồ của anh thôi sao? Anh thấy bồi thường giá gốc thế nào? Hay là ngài Quý muốn bồi thương gấp đôi?”
Có Thẩm Hoài Dương ở đây, dù cô có phá nát cái nhà hàng này thì Quý Hướng Không cũng không thể làm gì được cô!
Hôm nay, chắc chắn Quý Hướng Không phải chịu thiệt rồi!
sao anh ta dám tới nhà họ Thẩm đòi bồi thường chứ!
Diệp Giai Nhi nắm thóp được điểm này của anh ta, thế là cô khiến cho nhà hàng tan tành hoa lá để trút hết sự ghê tởm trong lòng, sau đó phủi mông rời đi!
Cuối cùng, không đợi Quý Hướng Không lên tiếng, cô đã mở ví tiền rồi lấy ra một xấp tiền mặt ném lên. Tiền rơi lả tả trên không trung như tuyết trắng.
“Từ từ đếm đi, nếu không đủ thì tới biệt thự nhà họ Thẩm tìm tôi!” Sau khi vui vẻ nói xong, Diệp Giai Nhi liền bước ra khỏi nhà hàng.
Đôi môi mỏng của Thẩm Hoài Dương khẽ cong lên, nhưng cũng nhạt bất thường. Khi lướt qua người Quý Hướng Không, anh khẽ vỗ vai anh ta rồi đi thẳng ra ngoài không hề ngoái đầu lại.
Trên xe, Diệp Giai Nhi nhả khí lạnh ra rồi hít một hơi thật sâu, cơn tức giận tích tụ trong lòng bấy lâu nay cuối cùng cũng tan biến, nhưng cô vẫn nói: “Lúc nãy em nên cầm tiền vứt vào mặt anh ta!”
“Thế sao em không làm?” Thẩm Hoài Dương cưng chiều hỏi cô.
Diệp Giai Nhi nghĩ một lúc rồi nói: “Tiền không đủ dày, nếu đập chắc cũng không đau!”
Thẩm Hoài Dương không nhịn được mà cong môi lên, còn Diệp Giai Nhi thì lấy máy tính bảng ra rồi mở email lên. Quả nhiên Trần Diễm An lại gửi hình mới cho cô.
Không biết cô ấy đã đi tới cái thị trấn nào mà nở đầy hoa như thế.
Trần Diễm An đứng chính giữa, xung quanh toàn là hoa, tựa như nữ hoàng của của loài hoa vậy. Trong hình còn có làn nước trong vắt. Thế nhưng sự u buồn vẫn tràn ngập đôi mắt cô, dù đôi môi vẫn đang mỉm cười.
Diệp Giai Nhi tin rằng, nhất định có một ngày nào đó, vẻ u buồn kia sẽ biến mất!
Luật sư vẫn chưa đưa cho cô giấy thỏa thuận li hôn vì mấy ngày nay, luật sư phải đi công tác, sau khi công tác xong thì người đó sẽ gửi cho cô.
Xem ra cô cần phải gặp Quý Hướng Không thêm một lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.