Chương 530
Lam Linh Chi
13/09/2022
CHƯƠNG 530
Thật sự là điên rồi! Lúc này Tô Tình chỉ cảm thấy đầu óc mình choáng vàng, cả người đều khó chịu, điên rồi, Hoài Dương chắc chắn là bị điên rồi!
Mười lăm phần trăm! Đó là mười lăm phần trăm cổ phần của Thẩm thị!
Bà ta không muốn nói với Thẩm Hải Băng chuyện này, nhưng ngoại trừ Thẩm Hải Băng, ở nhà họ Thẩm bà ta không tìm được ai để nói chuyện.
Nếu như nói chuyện này cho Trạch Hy, chắc chắn thằng bé sẽ không có phản ứng gì quá lớn, dù sao sẽ cảm thấy anh trai của anh làm rất đúng, làm rất tốt!
Tô Tình vẫn chưa quên bốn năm trước chính vì con tiện nhân kia, Trạch Hy mới làm ầm ĩ đến mức mối quan hệ với bà ta trở nên căng thẳng, bây giờ khó khăn lắm mới có chút dịu đi, không muốn bị phá hỏng nữa.
Mà Hoài Dương, đương nhiên sẽ càng không nghe lời bà ta, vì vậy, người bà ta có thể nói cũng chỉ có Thẩm Hải Băng thôi.
“Chị dâu, đó dù sao cũng là con gái của thằng bé, cháu gái của chị, tặng cổ phần cho con bé, cũng không phải cho người ngoài, chị không cần phải tức giận như vậy.”
Giọng nói dừng lại một chút, sau đó giọng nói của Thẩm Hải Băng mới từ trong điện thoại truyền đến.
“Chị vẫn chưa thừa nhận nó là cháu gái của chị, Hoài Dương không có ý định giành quyền nuôi dưỡng với con tiện nhân kia, nói như vậy, mười lăm phần trăm cổ phần xem như trực tiếp thuộc về con tiện nhân kia, bây giờ em vẫn còn chưa hiểu sao?”
Tô Tình có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Thẩm Hải Băng sao lại ngốc như vậy, đơn thuần như vậy chứ?
“Bỏ đi, không nói những lời này nữa, em nói cho chị biết lúc nào em sẽ trở về.”
“Bây giờ em vẫn còn mấy vụ án chưa giải quyết xong, nếu như trở về, có lẽ phải đợi một khoảng thời gian nữa.”
Nghe thấy vậy, sắc mặt của Tô Tình lập tức có chút thay đổi, nói: “Chị phải nhắc nhở em một câu, khoảng thời gian này, Hoài Dương qua lại rất gần với con tiện nhân kia, em tự mình cân nhắc đi, chị cúp máy đây…”
Khách sạn.
Sau đó những chiếc máy ảnh đều chụp chính diện Huyên Huyên, ánh sáng trắng chói mắt khiến mắt Huyên Huyên có chút khó mở ra.
Từ nhỏ đến lớn, Huyên Huyên chưa từng gặp phải tình huống như thế này, cô bé có chút sợ hãi, cơ thể nhỏ bé cuộn tròn trong lòng Thẩm Hoài Dương, hai bàn tay nhỏ bé ôm lấy cổ anh.
Bàn tay lớn của Thẩm Hoài Dương vỗ nhẹ vào lưng cô bé, đôi mắt u ám rơi lên người đám phóng viên kia, không hề ngăn cản, mà cứ để cho bọn họ chụp.
Con gái của anh, cũng nên được tất cả mọi người ở thành phố S biết đến!
Nửa tiếng sau, dừng lại, sau đó tất cả phóng viên đều bị đuổi đi, đặc biệt là tên phóng viên lúc này làm khó Diệp Giai Nhi, quả thật có thể nói là bị bảo vệ lôi đi.
Quý Hướng Không và Trần Diễm An đứng bên cạnh nhau, nhìn cảnh tượng này, ấn tượng của Trần Diễm An với anh có chút thay đổi.
Mười lăm phần trăm cổ phần của tập đoàn Thẩm thị, đó không phải là con số nhỏ, có thể cho Huyên Huyên nhiều như vậy, cô quả thật có chút thay đổi suy nghĩ.
Bế Huyên Huyên trở lại cạnh sofa, khuôn mặt nhỏ nhắn của Huyên Huyên vẫn vùi vào cổ Thẩm Hoài Dương, không chịu ngẩng lên, cô bé chỉ mới hơn ba tuổi, rõ ràng đã bị dọa sợ.
Thật sự là điên rồi! Lúc này Tô Tình chỉ cảm thấy đầu óc mình choáng vàng, cả người đều khó chịu, điên rồi, Hoài Dương chắc chắn là bị điên rồi!
Mười lăm phần trăm! Đó là mười lăm phần trăm cổ phần của Thẩm thị!
Bà ta không muốn nói với Thẩm Hải Băng chuyện này, nhưng ngoại trừ Thẩm Hải Băng, ở nhà họ Thẩm bà ta không tìm được ai để nói chuyện.
Nếu như nói chuyện này cho Trạch Hy, chắc chắn thằng bé sẽ không có phản ứng gì quá lớn, dù sao sẽ cảm thấy anh trai của anh làm rất đúng, làm rất tốt!
Tô Tình vẫn chưa quên bốn năm trước chính vì con tiện nhân kia, Trạch Hy mới làm ầm ĩ đến mức mối quan hệ với bà ta trở nên căng thẳng, bây giờ khó khăn lắm mới có chút dịu đi, không muốn bị phá hỏng nữa.
Mà Hoài Dương, đương nhiên sẽ càng không nghe lời bà ta, vì vậy, người bà ta có thể nói cũng chỉ có Thẩm Hải Băng thôi.
“Chị dâu, đó dù sao cũng là con gái của thằng bé, cháu gái của chị, tặng cổ phần cho con bé, cũng không phải cho người ngoài, chị không cần phải tức giận như vậy.”
Giọng nói dừng lại một chút, sau đó giọng nói của Thẩm Hải Băng mới từ trong điện thoại truyền đến.
“Chị vẫn chưa thừa nhận nó là cháu gái của chị, Hoài Dương không có ý định giành quyền nuôi dưỡng với con tiện nhân kia, nói như vậy, mười lăm phần trăm cổ phần xem như trực tiếp thuộc về con tiện nhân kia, bây giờ em vẫn còn chưa hiểu sao?”
Tô Tình có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Thẩm Hải Băng sao lại ngốc như vậy, đơn thuần như vậy chứ?
“Bỏ đi, không nói những lời này nữa, em nói cho chị biết lúc nào em sẽ trở về.”
“Bây giờ em vẫn còn mấy vụ án chưa giải quyết xong, nếu như trở về, có lẽ phải đợi một khoảng thời gian nữa.”
Nghe thấy vậy, sắc mặt của Tô Tình lập tức có chút thay đổi, nói: “Chị phải nhắc nhở em một câu, khoảng thời gian này, Hoài Dương qua lại rất gần với con tiện nhân kia, em tự mình cân nhắc đi, chị cúp máy đây…”
Khách sạn.
Sau đó những chiếc máy ảnh đều chụp chính diện Huyên Huyên, ánh sáng trắng chói mắt khiến mắt Huyên Huyên có chút khó mở ra.
Từ nhỏ đến lớn, Huyên Huyên chưa từng gặp phải tình huống như thế này, cô bé có chút sợ hãi, cơ thể nhỏ bé cuộn tròn trong lòng Thẩm Hoài Dương, hai bàn tay nhỏ bé ôm lấy cổ anh.
Bàn tay lớn của Thẩm Hoài Dương vỗ nhẹ vào lưng cô bé, đôi mắt u ám rơi lên người đám phóng viên kia, không hề ngăn cản, mà cứ để cho bọn họ chụp.
Con gái của anh, cũng nên được tất cả mọi người ở thành phố S biết đến!
Nửa tiếng sau, dừng lại, sau đó tất cả phóng viên đều bị đuổi đi, đặc biệt là tên phóng viên lúc này làm khó Diệp Giai Nhi, quả thật có thể nói là bị bảo vệ lôi đi.
Quý Hướng Không và Trần Diễm An đứng bên cạnh nhau, nhìn cảnh tượng này, ấn tượng của Trần Diễm An với anh có chút thay đổi.
Mười lăm phần trăm cổ phần của tập đoàn Thẩm thị, đó không phải là con số nhỏ, có thể cho Huyên Huyên nhiều như vậy, cô quả thật có chút thay đổi suy nghĩ.
Bế Huyên Huyên trở lại cạnh sofa, khuôn mặt nhỏ nhắn của Huyên Huyên vẫn vùi vào cổ Thẩm Hoài Dương, không chịu ngẩng lên, cô bé chỉ mới hơn ba tuổi, rõ ràng đã bị dọa sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.