Chương 650
Lam Linh Chi
13/09/2022
CHƯƠNG 650
Đúng là như vậy, anh thì không đến đây, nhưng mà lại kêu trợ lý đưa cơm tới, một hộp cơm rất ngon miệng, có bốn ngăn.
Trợ lí Trần để hộp cơm lên trên bàn ngay trước mặt của tất cả các giáo viên trong phòng làm việc: “Đây là do tổng giám đốc kêu tôi mang tới, cơm trưa ở bên trong đều là thực đơn được viết bởi chuyên gia dinh dưỡng.”
Các giáo viên khác đồng loạt ghé mắt nhìn sang, Diệp Giai Nhi vội vàng mời trợ lí Trần ra khỏi văn phòng, gọi điện thoại cho anh.
Gần như là điện thoại được kết nối ngay lập tức, giọng nói trầm thấp gợi cảm của Thẩm Hoài Dương truyền tới: “Ăn cơm chưa?”
“Một lát nữa ăn, anh thì sao, đã ăn chưa?”
“Bây giờ vẫn còn có chút tài liệu cần phải phê duyệt, sau khi phê duyệt xong rồi thì đi đến nhà ăn cơm trưa, em có muốn ăn cái gì nữa không, để trợ lí Trần mang đến cho em.”
Trợ lí Trần đứng cách rất gần, anh ta có thể nghe thấy lời của anh rất rõ ràng, mắt rơm rớm nước mắt, tốt xấu gì anh ta cũng là trợ lý của giám đốc, bây giờ lại trôi dạt đến mức phải đưa cơm, mua đồ ăn vặt.
Tổng giám đốc muốn theo đuổi vợ, anh ta cũng phải chạy theo ở phía sau.
“Hết rồi, anh đi ăn cơm trưa đi, chờ sau khi ăn cơm xong rồi thì lại làm việc, anh đừng có uống cà phê đó.” Cái tính nghiện cà phê của anh thật sự làm cho cô chịu không nổi.
Đôi môi mỏng của Thẩm Hoài Dương cong lên một đường cong mờ nhạt, biểu cảm trên mặt dịu dàng như nước, anh đáp nhẹ, tựa như gió xuân.
Lại nói vài câu rồi cúp, lúc trợ lí Trần muốn đi khỏi, Diệp Giai Nhi lại lấy hai hộp trà kỷ tử ra, một hộp tặng cho trợ lí Trần, một hộp khác kêu trợ lí Trần ngâm cho anh uống, sau này không được cho anh uống cà phê nữa.
Ở một bên khác.
Sau khi Thẩm Hải Băng và Tô Tình chào hỏi với nhau thì liền đi đến bệnh viện, cô ta có phải là con ruột của Dương Tuyết hay không, cô ta cũng rất tò mò.
Xét nghiệm ADN khẩn cấp gai mươi bốn tiếng, sẽ có kết quả trong vòng một ngày.
Có rất nhiều người đang chờ đã kết quả, Thẩm Thiên Canh đang chờ, Thẩm Hải Băng đang chờ, mà Tô Tình cũng đang chờ.
Cho dù có chiếc nhẫn ngọc bích làm vật chứng, nhưng mà cũng không thể chắc chắn 100%, cho nên đương nhiên cần phải có một thủ tục cuối cùng để khẳng định.
Quả nhiên một ngày sau là đã có kết quả, kết quả cho thấy hai người đúng là mẹ con.
Cùng một kết quả nhưng mà có người vui, có người buồn, lại có người càng điên cuồng.
Thẩm Thiên Canh thì vui, mà Thẩm Hải Băng lại không có cảm xúc gì nhiều, vẫn luôn im lặng không nói tiếng nào, giống như là không biết nói chuyện. Tô Tình lại càng không thể chấp nhận được, cô ta thật sự là con gái của Dương Tuyết, bà ta đã nuôi con gái thay cho kẻ thứ ba mấy chục năm trời.
Nếu kết quả xét nghiệm ADN trùng khớp với nhau, vậy thì tỷ lệ ghép tuỷ sẽ cao hơn, tỷ lệ ghép tủy thành công giữa hai người có xác suất rất lớn.
Về phần quyết định xét nghiệm tỷ lệ tủy tương thích nằm trong tay Thẩm Hải Băng, đồng ý hay là từ chối, chỉ là một câu nói của cô ta.
Đương nhiên là Thẩm Thiên Canh có thể hi vọng cô ta đồng ý làm phẫu thuật ghép tủy, bây giờ Hoài Dương đã biết chuyện này, tất nhiên sẽ không để cho Diệp Giai Nhi hiến tủy, cho nên hi vọng duy nhất của ông ta đặt ở trên người Thẩm Hải Băng.
Đúng là như vậy, anh thì không đến đây, nhưng mà lại kêu trợ lý đưa cơm tới, một hộp cơm rất ngon miệng, có bốn ngăn.
Trợ lí Trần để hộp cơm lên trên bàn ngay trước mặt của tất cả các giáo viên trong phòng làm việc: “Đây là do tổng giám đốc kêu tôi mang tới, cơm trưa ở bên trong đều là thực đơn được viết bởi chuyên gia dinh dưỡng.”
Các giáo viên khác đồng loạt ghé mắt nhìn sang, Diệp Giai Nhi vội vàng mời trợ lí Trần ra khỏi văn phòng, gọi điện thoại cho anh.
Gần như là điện thoại được kết nối ngay lập tức, giọng nói trầm thấp gợi cảm của Thẩm Hoài Dương truyền tới: “Ăn cơm chưa?”
“Một lát nữa ăn, anh thì sao, đã ăn chưa?”
“Bây giờ vẫn còn có chút tài liệu cần phải phê duyệt, sau khi phê duyệt xong rồi thì đi đến nhà ăn cơm trưa, em có muốn ăn cái gì nữa không, để trợ lí Trần mang đến cho em.”
Trợ lí Trần đứng cách rất gần, anh ta có thể nghe thấy lời của anh rất rõ ràng, mắt rơm rớm nước mắt, tốt xấu gì anh ta cũng là trợ lý của giám đốc, bây giờ lại trôi dạt đến mức phải đưa cơm, mua đồ ăn vặt.
Tổng giám đốc muốn theo đuổi vợ, anh ta cũng phải chạy theo ở phía sau.
“Hết rồi, anh đi ăn cơm trưa đi, chờ sau khi ăn cơm xong rồi thì lại làm việc, anh đừng có uống cà phê đó.” Cái tính nghiện cà phê của anh thật sự làm cho cô chịu không nổi.
Đôi môi mỏng của Thẩm Hoài Dương cong lên một đường cong mờ nhạt, biểu cảm trên mặt dịu dàng như nước, anh đáp nhẹ, tựa như gió xuân.
Lại nói vài câu rồi cúp, lúc trợ lí Trần muốn đi khỏi, Diệp Giai Nhi lại lấy hai hộp trà kỷ tử ra, một hộp tặng cho trợ lí Trần, một hộp khác kêu trợ lí Trần ngâm cho anh uống, sau này không được cho anh uống cà phê nữa.
Ở một bên khác.
Sau khi Thẩm Hải Băng và Tô Tình chào hỏi với nhau thì liền đi đến bệnh viện, cô ta có phải là con ruột của Dương Tuyết hay không, cô ta cũng rất tò mò.
Xét nghiệm ADN khẩn cấp gai mươi bốn tiếng, sẽ có kết quả trong vòng một ngày.
Có rất nhiều người đang chờ đã kết quả, Thẩm Thiên Canh đang chờ, Thẩm Hải Băng đang chờ, mà Tô Tình cũng đang chờ.
Cho dù có chiếc nhẫn ngọc bích làm vật chứng, nhưng mà cũng không thể chắc chắn 100%, cho nên đương nhiên cần phải có một thủ tục cuối cùng để khẳng định.
Quả nhiên một ngày sau là đã có kết quả, kết quả cho thấy hai người đúng là mẹ con.
Cùng một kết quả nhưng mà có người vui, có người buồn, lại có người càng điên cuồng.
Thẩm Thiên Canh thì vui, mà Thẩm Hải Băng lại không có cảm xúc gì nhiều, vẫn luôn im lặng không nói tiếng nào, giống như là không biết nói chuyện. Tô Tình lại càng không thể chấp nhận được, cô ta thật sự là con gái của Dương Tuyết, bà ta đã nuôi con gái thay cho kẻ thứ ba mấy chục năm trời.
Nếu kết quả xét nghiệm ADN trùng khớp với nhau, vậy thì tỷ lệ ghép tuỷ sẽ cao hơn, tỷ lệ ghép tủy thành công giữa hai người có xác suất rất lớn.
Về phần quyết định xét nghiệm tỷ lệ tủy tương thích nằm trong tay Thẩm Hải Băng, đồng ý hay là từ chối, chỉ là một câu nói của cô ta.
Đương nhiên là Thẩm Thiên Canh có thể hi vọng cô ta đồng ý làm phẫu thuật ghép tủy, bây giờ Hoài Dương đã biết chuyện này, tất nhiên sẽ không để cho Diệp Giai Nhi hiến tủy, cho nên hi vọng duy nhất của ông ta đặt ở trên người Thẩm Hải Băng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.