Chương 774
Lam Linh Chi
13/09/2022
CHƯƠNG 773
“Hoài Dương, mẹ là mẹ của con, con nhất định phải nói chuyện với mẹ như vậy à?” Gần như là bà ta không thể chấp nhận, anh là con trai của bà ta mà.
“Nếu như mọi người có thể vui vẻ sống cùng với nhau, đương nhiên vấn đề như thế sẽ không tồn tại.”
Ánh mắt Thẩm Hoài Dương khẽ chuyển động, nhìn bà ta: “Bất cứ một hành động hay lời nói nào làm cho bọn họ khó xử, hi vọng là mẹ tốt nhất đừng làm.”
Nghe vậy, ngọn lửa giận trong lòng ngực bay toán loạn, Tô Tình tức giận đưa tay không ngừng vuốt lồng ngực.
Cũng không biết rốt cuộc là con tiểu tiện nhân đó đã dùng mê hồn thuật gì với thằng bé, lại có thể biến thằng bé thành như vậy, bà ta tức muốn chết rồi.
Khoảng thời gian này Thẩm Trạch Hy vẫn đang ở Mỹ, nói là công ty có hợp đồng cần phải ký, ở nhà họ Thẩm chỉ còn lại có hai người, là Thẩm Hoài Dương và Tô Tình.
Trợ lí Trần cầm một chồng tài liệu thật dày đến nhà, nói là cần phê duyệt, sau đó Thẩm Hoài Dương liền đi vào thư phòng.
Tô Tình ngồi một mình trên ghế sofa trong phòng khách, phòng khách to như thế, lại tĩnh mịch đến nỗi không có chút âm thanh nào. Mở tivi lên, vặn âm thanh rất lớn, như thế này mới không vắng vẻ.
Đúng là nhà họ Thẩm không nhỏ, nhưng mà người có thể ngồi xuống tâm sự với bà ta chẳng được mấy người, Trạch Hy không ở đây, Thẩm Hải Băng cũng không ở đây, bà ta có thể nói chuyện với ai?
Ngồi ở trên ghế sofa bắt đầu suy nghĩ lung tung, nghĩ đi nghĩ lại, liền nhớ tới tiểu tiện nhân đó. Tô Tình lập tức nghiến răng nghiến lợi.
Bà ta tuyệt đối không thể tiếp tục để chuyện này diễn ra, nghe ý tứ lúc nãy của Hoài Dương, nó dự định ở bên cạnh con tiểu tiện nhân đó, nói không chừng còn kết hôn lại.
Nếu như hai người này tái hôn, thế thì còn chỗ đâu mà bà ta sống? Không phải là con nhỏ đó ngày nào cũng sẽ cưỡi lên đầu bà ta mà làm xằng làm bậy à?
Không được, bà ta tuyệt đối không thể để tình thế phát triển như vậy, tuyệt đối không thể!
Lần này phải dùng chiêu độc, một chiêu càng hung ác càng tốt, tốt nhất là một chiêu mất mạng, nếu như thất bại, căn bản không có cơ hội thứ hai.
Nghĩ đến lời châm chọc khiêu khích của đám phu nhân nhà giàu, nghĩ tới Thẩm Thiên Canh vẫn còn đang ở trong tù, nghĩ tới nhà họ Thẩm hiện tại cùng với con của bà ta, Tô Tình ném hết tất cả các thù hận và oán khí trong lòng lên trên người Diệp Giai Nhi.
Trong lúc nhất thời, gương mặt xinh đẹp của bà ta có chút vặn vẹo, càng nhiều hơn là vẻ dữ tợn, không còn khí chất ưu nhã của một quý phu nhân.
…
Quách Mỹ Ngọc đi chuyến xe lửa hơn năm giờ sáng, trời vẫn tối tăm mịt mù, đèn ở trong nhà còn chưa mở lên hoàn toàn.
Vali đã được sắp xếp xong xuôi, những gì nên mang cũng đã mang đầy đủ, Quách Mỹ Ngọc muốn đi xe taxi đến trạm xe lửa, Diệp Giai Nhi không chịu, trời còn chưa sáng, đi xe taxi không tiện, với lại ở trong nhà cũng có xe, cần gì phải phiền phức như vậy.
Quách Mỹ Ngọc lo lắng Huyên Huyên ngủ không đủ, Diệp Giai Nhi lại không quan tâm, con bé trở về vẫn có thể tiếp tục ngủ như thường.
Đợi đến lúc đi xuống lầu, cô kinh ngạc nhìn thấy chiếc xe Bentley màu đen vô cùng quen thuộc. Cô bước qua, lúc này cửa sổ xe được hạ xuống, gương mặt của người đàn ông xuất hiện trước mắt: “Sao anh lại đến sớm như thế?”
“Hoài Dương, mẹ là mẹ của con, con nhất định phải nói chuyện với mẹ như vậy à?” Gần như là bà ta không thể chấp nhận, anh là con trai của bà ta mà.
“Nếu như mọi người có thể vui vẻ sống cùng với nhau, đương nhiên vấn đề như thế sẽ không tồn tại.”
Ánh mắt Thẩm Hoài Dương khẽ chuyển động, nhìn bà ta: “Bất cứ một hành động hay lời nói nào làm cho bọn họ khó xử, hi vọng là mẹ tốt nhất đừng làm.”
Nghe vậy, ngọn lửa giận trong lòng ngực bay toán loạn, Tô Tình tức giận đưa tay không ngừng vuốt lồng ngực.
Cũng không biết rốt cuộc là con tiểu tiện nhân đó đã dùng mê hồn thuật gì với thằng bé, lại có thể biến thằng bé thành như vậy, bà ta tức muốn chết rồi.
Khoảng thời gian này Thẩm Trạch Hy vẫn đang ở Mỹ, nói là công ty có hợp đồng cần phải ký, ở nhà họ Thẩm chỉ còn lại có hai người, là Thẩm Hoài Dương và Tô Tình.
Trợ lí Trần cầm một chồng tài liệu thật dày đến nhà, nói là cần phê duyệt, sau đó Thẩm Hoài Dương liền đi vào thư phòng.
Tô Tình ngồi một mình trên ghế sofa trong phòng khách, phòng khách to như thế, lại tĩnh mịch đến nỗi không có chút âm thanh nào. Mở tivi lên, vặn âm thanh rất lớn, như thế này mới không vắng vẻ.
Đúng là nhà họ Thẩm không nhỏ, nhưng mà người có thể ngồi xuống tâm sự với bà ta chẳng được mấy người, Trạch Hy không ở đây, Thẩm Hải Băng cũng không ở đây, bà ta có thể nói chuyện với ai?
Ngồi ở trên ghế sofa bắt đầu suy nghĩ lung tung, nghĩ đi nghĩ lại, liền nhớ tới tiểu tiện nhân đó. Tô Tình lập tức nghiến răng nghiến lợi.
Bà ta tuyệt đối không thể tiếp tục để chuyện này diễn ra, nghe ý tứ lúc nãy của Hoài Dương, nó dự định ở bên cạnh con tiểu tiện nhân đó, nói không chừng còn kết hôn lại.
Nếu như hai người này tái hôn, thế thì còn chỗ đâu mà bà ta sống? Không phải là con nhỏ đó ngày nào cũng sẽ cưỡi lên đầu bà ta mà làm xằng làm bậy à?
Không được, bà ta tuyệt đối không thể để tình thế phát triển như vậy, tuyệt đối không thể!
Lần này phải dùng chiêu độc, một chiêu càng hung ác càng tốt, tốt nhất là một chiêu mất mạng, nếu như thất bại, căn bản không có cơ hội thứ hai.
Nghĩ đến lời châm chọc khiêu khích của đám phu nhân nhà giàu, nghĩ tới Thẩm Thiên Canh vẫn còn đang ở trong tù, nghĩ tới nhà họ Thẩm hiện tại cùng với con của bà ta, Tô Tình ném hết tất cả các thù hận và oán khí trong lòng lên trên người Diệp Giai Nhi.
Trong lúc nhất thời, gương mặt xinh đẹp của bà ta có chút vặn vẹo, càng nhiều hơn là vẻ dữ tợn, không còn khí chất ưu nhã của một quý phu nhân.
…
Quách Mỹ Ngọc đi chuyến xe lửa hơn năm giờ sáng, trời vẫn tối tăm mịt mù, đèn ở trong nhà còn chưa mở lên hoàn toàn.
Vali đã được sắp xếp xong xuôi, những gì nên mang cũng đã mang đầy đủ, Quách Mỹ Ngọc muốn đi xe taxi đến trạm xe lửa, Diệp Giai Nhi không chịu, trời còn chưa sáng, đi xe taxi không tiện, với lại ở trong nhà cũng có xe, cần gì phải phiền phức như vậy.
Quách Mỹ Ngọc lo lắng Huyên Huyên ngủ không đủ, Diệp Giai Nhi lại không quan tâm, con bé trở về vẫn có thể tiếp tục ngủ như thường.
Đợi đến lúc đi xuống lầu, cô kinh ngạc nhìn thấy chiếc xe Bentley màu đen vô cùng quen thuộc. Cô bước qua, lúc này cửa sổ xe được hạ xuống, gương mặt của người đàn ông xuất hiện trước mắt: “Sao anh lại đến sớm như thế?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.