Chương 79
Lam Linh Chi
31/12/2021
Lúc nói chuyện, ánh mắt của Diệp Giai Nhi đảo quanh phòng bệnh, không
nhìn thấy bóng dáng của người kia, trong lòng không khỏi sinh ra cảm
giác mất mát mãnh liệt.
Đúng lúc này, có một tiếng chuông điện thoại di động vang lên, Thẩm Trạch Hy nhận điện thoại, là của Tô Tình gọi tới.
“Trạch Hy, sao lại không gọi điện thoại cho anh trai của con được vậy?” Giọng điệu của Tô Tình không tốt cho lắm.
Đương nhiên Thẩm Trạch Hy có thể nghe ra được, lông mày nghi hoặc nhăn lại: “Mẹ, xảy ra chuyện gì vậy?”
“Mở tivi lên thì con sẽ biết thôi, còn nữa, liên lạc với anh trai của con đi, kêu nó về nhà họ Thẩm trước.”
Lúc này, ở nhà họ Thẩm.
Hứa Mẫn Nhu đang ngồi trên ghế sa lông trong phòng khách, ngó đông ngó tây, sờ cái này đến sờ cái kia, quả nhiên là người có tiền thật sự khác biệt.
“Không biết là lúc nào Giai Nhi mới về nhà, chờ đến khi con bé trở lại thì sẽ gọi điện thoại cho cô, có được không?” Lông mày xinh đẹp của Tô Tình nhíu chặt lại.
“Không sao hết, tôi có nhiều thời gian mà, vẫn nên ở đây chờ cô ta về. Có cà phê không?” Hứa Mẫn Nhu hết nhìn đông tới nhìn tây.
“Mang cà phê lên.” Vẻ chán ghét trên mặt Tô Tình không hề che giấu chút nào.
…
Cúp điện thoại, Thẩm Trạch Hy mở tivi ra trong sự kinh ngạc.
Diệp Giai Nhi cũng tò mò nhìn xem, chỉ nhìn thấy Thẩm Hoài Dương vẫn mặc chiếc áo len màu xám, đối mặt với phóng viên, đôi môi mỏng lạnh lùng cong lên, chậm rãi mà ưu nhã.
“Cô ấy là vợ tôi, mà lại bị đồn đi quyến rũ bọn họ? Tòa soạn nào đã tung tin tức này ra, các người cảm thấy Thẩm Hoài Dương tôi không bằng hai người bọn họ à?”
Phóng viên hai mặt nhìn nhau, không có ai lên tiếng.
Chỉ cần người có mắt, ai cũng biết được phụ nữ ở thành phố S ai mà không quyến rũ Thẩm Hoài Dương, lại đi chọn quyến rũ loại đàn ông nào?
Cái này căn bản không có khả năng so sánh với nhau, có được không hả!
Nhưng mà càng làm bọn họ kinh ngạc hơn đó chính là Thẩm tổng kết hôn từ khi nào vậy?
“Xin hỏi, Thẩm tổng kết hôn từ khi nào? Hôn lễ được tổ chức ở đâu?” Rốt cuộc, có một phóng viên gan dạ đã hỏi vấn đề mà mọi người đang tò mò.
Lông mày nhíu chặt lại, giọng nói của anh trầm thấp, nhưng lại có lực, khí thế tản ra từ trên người giống như là một vương giả, không cho người khác khiêu khích.
“Đương nhiên là họp báo công bố kết hôn sẽ được tổ chức, nhưng mà những gì chúng ta đang nói ngày hôm nay là tin tức, rốt cuộc là người nào đã đứng sau thao túng tin tức này, tôi sẽ điều tra đến cùng.”
Tắt tivi, Diệp Giai Nhi vẫn còn đang suy nghĩ vẩn vơ, nhịp tim đập loạn.
Hóa ra là cảm giác lúc một người đàn ông chống đỡ cả bầu trời cho bạn chính là như thế này, để cho bạn không cần lo lắng, bởi vì những điều mà bạn lo lắng sẽ không xảy ra.
Chỉ là nhớ đến câu nói lúc anh nói với phóng viên, gương mặt của cô nhịn không được mà có hơi nhăn nhó.
Thân là vợ của tôi lại bị tung tin đồn là đi quyến rũ bọn họ, tòa soạn tuyên bố tin tức này cảm thấy Thẩm Hoài Dương tôi không bằng hai người bọn họ à?
Câu thoại ngông cuồng mà kiêu ngạo như thế, sợ là cũng chỉ có Thẩm Hoài Dương mới nói được, hơn nữa, còn có thể làm cho đám người tin tưởng vô điều kiện.
Đúng lúc này, có một tiếng chuông điện thoại di động vang lên, Thẩm Trạch Hy nhận điện thoại, là của Tô Tình gọi tới.
“Trạch Hy, sao lại không gọi điện thoại cho anh trai của con được vậy?” Giọng điệu của Tô Tình không tốt cho lắm.
Đương nhiên Thẩm Trạch Hy có thể nghe ra được, lông mày nghi hoặc nhăn lại: “Mẹ, xảy ra chuyện gì vậy?”
“Mở tivi lên thì con sẽ biết thôi, còn nữa, liên lạc với anh trai của con đi, kêu nó về nhà họ Thẩm trước.”
Lúc này, ở nhà họ Thẩm.
Hứa Mẫn Nhu đang ngồi trên ghế sa lông trong phòng khách, ngó đông ngó tây, sờ cái này đến sờ cái kia, quả nhiên là người có tiền thật sự khác biệt.
“Không biết là lúc nào Giai Nhi mới về nhà, chờ đến khi con bé trở lại thì sẽ gọi điện thoại cho cô, có được không?” Lông mày xinh đẹp của Tô Tình nhíu chặt lại.
“Không sao hết, tôi có nhiều thời gian mà, vẫn nên ở đây chờ cô ta về. Có cà phê không?” Hứa Mẫn Nhu hết nhìn đông tới nhìn tây.
“Mang cà phê lên.” Vẻ chán ghét trên mặt Tô Tình không hề che giấu chút nào.
…
Cúp điện thoại, Thẩm Trạch Hy mở tivi ra trong sự kinh ngạc.
Diệp Giai Nhi cũng tò mò nhìn xem, chỉ nhìn thấy Thẩm Hoài Dương vẫn mặc chiếc áo len màu xám, đối mặt với phóng viên, đôi môi mỏng lạnh lùng cong lên, chậm rãi mà ưu nhã.
“Cô ấy là vợ tôi, mà lại bị đồn đi quyến rũ bọn họ? Tòa soạn nào đã tung tin tức này ra, các người cảm thấy Thẩm Hoài Dương tôi không bằng hai người bọn họ à?”
Phóng viên hai mặt nhìn nhau, không có ai lên tiếng.
Chỉ cần người có mắt, ai cũng biết được phụ nữ ở thành phố S ai mà không quyến rũ Thẩm Hoài Dương, lại đi chọn quyến rũ loại đàn ông nào?
Cái này căn bản không có khả năng so sánh với nhau, có được không hả!
Nhưng mà càng làm bọn họ kinh ngạc hơn đó chính là Thẩm tổng kết hôn từ khi nào vậy?
“Xin hỏi, Thẩm tổng kết hôn từ khi nào? Hôn lễ được tổ chức ở đâu?” Rốt cuộc, có một phóng viên gan dạ đã hỏi vấn đề mà mọi người đang tò mò.
Lông mày nhíu chặt lại, giọng nói của anh trầm thấp, nhưng lại có lực, khí thế tản ra từ trên người giống như là một vương giả, không cho người khác khiêu khích.
“Đương nhiên là họp báo công bố kết hôn sẽ được tổ chức, nhưng mà những gì chúng ta đang nói ngày hôm nay là tin tức, rốt cuộc là người nào đã đứng sau thao túng tin tức này, tôi sẽ điều tra đến cùng.”
Tắt tivi, Diệp Giai Nhi vẫn còn đang suy nghĩ vẩn vơ, nhịp tim đập loạn.
Hóa ra là cảm giác lúc một người đàn ông chống đỡ cả bầu trời cho bạn chính là như thế này, để cho bạn không cần lo lắng, bởi vì những điều mà bạn lo lắng sẽ không xảy ra.
Chỉ là nhớ đến câu nói lúc anh nói với phóng viên, gương mặt của cô nhịn không được mà có hơi nhăn nhó.
Thân là vợ của tôi lại bị tung tin đồn là đi quyến rũ bọn họ, tòa soạn tuyên bố tin tức này cảm thấy Thẩm Hoài Dương tôi không bằng hai người bọn họ à?
Câu thoại ngông cuồng mà kiêu ngạo như thế, sợ là cũng chỉ có Thẩm Hoài Dương mới nói được, hơn nữa, còn có thể làm cho đám người tin tưởng vô điều kiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.