Chương 843
Lam Linh Chi
13/09/2022
CHƯƠNG 842
Cuối cùng không nói gì cả, ánh mắt của Trần Vu Nhất lướt qua quần áo rơi vãi trên sàn, nhíu mày, ánh mắt lại tối đi.
Lâm Nam Kiều không để ý thái độ của anh lúc này, cô ta đang tính toán cho sau này và về lâu dài, có một số chuyện quen rồi sẽ thành tự nhiên, chỉ cần có lần thứ nhất, sau này càng tự nhiên hơn…
Khi Thân Nhã chuẩn bị đi vào phòng bếp thì vừa hay đụng mặt Trần Vu Nhất đi vào, trên người anh mặc đồ vận thao.
Liếc nhìn vài lần, cô không nói gì, tưởng rằng anh đi tập thể dục buổi sáng, thật ra bộ quần áo này là khi quay lại thì kêu tài xế đưa tới.
Quần tây và áo sơ mi đương nhiên không thể mặc nữa, có dấu son, còn cả mùi nước hoa.
Thân Nhã không nói gì, Trần Vu Nhất cũng không nói gì, tâm trạng của anh có hơi không tốt, lại nhìn bụng của cô, nghĩ tới chuyện tối qua, sự hộ thẹn pha lẫn bực tức khiến anh không muốn nói một từ nào, cũng không muốn mở miệng.
Căn chung cư lớn như vậy, hai ngươi lại không ai mở miệng, Thân Nhã ăn cháo, anh đi vào phòng sách.
Nghĩ tới tiền viện phí hôm qua, Thân Nhã để đũa xuống, cô không biết số điện thoại của Hoắc Đình Phong, tuy biết nhà anh ta ở Di Viên, nhưng cô không có định tới.
Loại cảm giác uy nhiếp tỏa ra từ trên người anh ta khiến cô cảm thấy có hơi đè nén, với lại một thai phụ như cô đã làm phiền người ta mấy lần, cũng không biết người ta có chán ghét cô không, quả thật không muốn đi làm phiền anh ta nữa.
Nghĩ ngơi một lát, cô vẫn là dùng phương thức gửi thư, để tiền vào trong bao, sau đó đưa cho dì giúp việc, cho địa chỉ rồi bảo bà đi gửi ship.
Cô biết hành vi như này rõ ràng rất bất lịch sự đối với người đàn ông như thế, nhưng từ tận đáy lòng cô thật sự không muốn tiếp tục làm phiền anh nữa.
Sau đó, ánh mắt của cô liếc qua cửa phòng sách vẫn đóng chặt, lông mày hơi nhướn lên, không có để ý rồi đi ra khỏi chung cư.
Sau khi cô rời đi không lâu, Trần Vu Nhất mặc quần áo xong xuôi, nhìn quanh chung cư, sau đó cũng ra ngoài, sắc mặt có hơi âm trầm.
Thân Nhã đi tới bệnh viện trước, Lộ Cẩm kéo lấy cô lại hỏi chuyện của Hoắc Đình Phong, cô có hơi đau đầu, không tiếp.
Thật là đủ phiền mà! Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lộ Cẩm và Lộ Bội Ngọc không định từ bỏ ý nghĩ này, điều Thân Nhã càng không biết là Lộ Bội Ngọc từng nảy sinh ý nghĩa câu dẫn Trần Vu Nhất, chỉ có điều không thực hiện được, cô ta luôn có ý nghĩ này.
Vân Hàn tỉnh táo, có thể ăn chút đồ ăn, Thân Nhã cũng yên tâm, cô cũng không có định ở lại bệnh viện lâu, cũng không tiện rời đi, có ý gọi điện cho Diệp Giai Nhi bảo có chuyện mới rời khỏi được…
Có một nhà hàng mới mở ở thành phố S, tất cả những người được tiếp đãi ở trong đều là quý tộc người nổi tiếng, Thân Nhã và Diệp Giai Nhi hẹn gặp mặt ở nhà hàng đó.
Đợi khi Thân Nhã tới bên ngoài nhà hàng, vô tình nhìn thấy Trần Diễm An sửa soạn xinh đẹp lộng lẫy.
Thời tiết đã vào cuối thu, thỉnh thoảng còn có gió lạnh thổi qua, cô vậy mà mặc áo khoác, bên dưới còn mặc quần tất, ngay cả đôi chân trắng trẻo cũng có thể nhìn thấy.
Lập tức cảm thấy lạnh một trận, cơ thể của Thân Nhã không nhịn được mà có hơi run rẩy, cô ấy lẽ nào không cảm thấy lạnh sao?
Nhìn thấy cô mặc tròn vo như vậy, mí mắt của Trần Diễm An giật giật: “Mẹ nuôi của con tôi, cậu tốt xấu gì cũng có thể ăn mặc thời thượng chút mà? Mặc dày như vậy là tới Bắc Cực làm gấu hay sao?”
Cuối cùng không nói gì cả, ánh mắt của Trần Vu Nhất lướt qua quần áo rơi vãi trên sàn, nhíu mày, ánh mắt lại tối đi.
Lâm Nam Kiều không để ý thái độ của anh lúc này, cô ta đang tính toán cho sau này và về lâu dài, có một số chuyện quen rồi sẽ thành tự nhiên, chỉ cần có lần thứ nhất, sau này càng tự nhiên hơn…
Khi Thân Nhã chuẩn bị đi vào phòng bếp thì vừa hay đụng mặt Trần Vu Nhất đi vào, trên người anh mặc đồ vận thao.
Liếc nhìn vài lần, cô không nói gì, tưởng rằng anh đi tập thể dục buổi sáng, thật ra bộ quần áo này là khi quay lại thì kêu tài xế đưa tới.
Quần tây và áo sơ mi đương nhiên không thể mặc nữa, có dấu son, còn cả mùi nước hoa.
Thân Nhã không nói gì, Trần Vu Nhất cũng không nói gì, tâm trạng của anh có hơi không tốt, lại nhìn bụng của cô, nghĩ tới chuyện tối qua, sự hộ thẹn pha lẫn bực tức khiến anh không muốn nói một từ nào, cũng không muốn mở miệng.
Căn chung cư lớn như vậy, hai ngươi lại không ai mở miệng, Thân Nhã ăn cháo, anh đi vào phòng sách.
Nghĩ tới tiền viện phí hôm qua, Thân Nhã để đũa xuống, cô không biết số điện thoại của Hoắc Đình Phong, tuy biết nhà anh ta ở Di Viên, nhưng cô không có định tới.
Loại cảm giác uy nhiếp tỏa ra từ trên người anh ta khiến cô cảm thấy có hơi đè nén, với lại một thai phụ như cô đã làm phiền người ta mấy lần, cũng không biết người ta có chán ghét cô không, quả thật không muốn đi làm phiền anh ta nữa.
Nghĩ ngơi một lát, cô vẫn là dùng phương thức gửi thư, để tiền vào trong bao, sau đó đưa cho dì giúp việc, cho địa chỉ rồi bảo bà đi gửi ship.
Cô biết hành vi như này rõ ràng rất bất lịch sự đối với người đàn ông như thế, nhưng từ tận đáy lòng cô thật sự không muốn tiếp tục làm phiền anh nữa.
Sau đó, ánh mắt của cô liếc qua cửa phòng sách vẫn đóng chặt, lông mày hơi nhướn lên, không có để ý rồi đi ra khỏi chung cư.
Sau khi cô rời đi không lâu, Trần Vu Nhất mặc quần áo xong xuôi, nhìn quanh chung cư, sau đó cũng ra ngoài, sắc mặt có hơi âm trầm.
Thân Nhã đi tới bệnh viện trước, Lộ Cẩm kéo lấy cô lại hỏi chuyện của Hoắc Đình Phong, cô có hơi đau đầu, không tiếp.
Thật là đủ phiền mà! Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lộ Cẩm và Lộ Bội Ngọc không định từ bỏ ý nghĩ này, điều Thân Nhã càng không biết là Lộ Bội Ngọc từng nảy sinh ý nghĩa câu dẫn Trần Vu Nhất, chỉ có điều không thực hiện được, cô ta luôn có ý nghĩ này.
Vân Hàn tỉnh táo, có thể ăn chút đồ ăn, Thân Nhã cũng yên tâm, cô cũng không có định ở lại bệnh viện lâu, cũng không tiện rời đi, có ý gọi điện cho Diệp Giai Nhi bảo có chuyện mới rời khỏi được…
Có một nhà hàng mới mở ở thành phố S, tất cả những người được tiếp đãi ở trong đều là quý tộc người nổi tiếng, Thân Nhã và Diệp Giai Nhi hẹn gặp mặt ở nhà hàng đó.
Đợi khi Thân Nhã tới bên ngoài nhà hàng, vô tình nhìn thấy Trần Diễm An sửa soạn xinh đẹp lộng lẫy.
Thời tiết đã vào cuối thu, thỉnh thoảng còn có gió lạnh thổi qua, cô vậy mà mặc áo khoác, bên dưới còn mặc quần tất, ngay cả đôi chân trắng trẻo cũng có thể nhìn thấy.
Lập tức cảm thấy lạnh một trận, cơ thể của Thân Nhã không nhịn được mà có hơi run rẩy, cô ấy lẽ nào không cảm thấy lạnh sao?
Nhìn thấy cô mặc tròn vo như vậy, mí mắt của Trần Diễm An giật giật: “Mẹ nuôi của con tôi, cậu tốt xấu gì cũng có thể ăn mặc thời thượng chút mà? Mặc dày như vậy là tới Bắc Cực làm gấu hay sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.