Chương 976
Lam Linh Chi
13/09/2022
Chương 975
Cô mặc một chiếc váy liền thân màu đen ở bên trong, còn áo khoác là một chiếc áo gió màu sáng, chính là bộ do Hoắc Đình Phong tặng cho cô, mang đôi giày cao gót gót nhỏ, khí chất, tao nhã và trưởng thành.
Mái tóc đen cũng không xõa ngang vai mà buộc lên cao, Trần Diễm An tự mình trang điểm lớp makeup nhẹ nhàng cho cô.
Bộ trang phục được chọn là kiểu trưởng thành, cho nên lớp trang điểm cũng đi theo phong cách trưởng thành.
Trong phòng riêng rất nóng, hệ thống sưởi ấm được bật hết mức, Thân Nhã cởi áo gió ra rồi treo ở một bên, chỉ mặc chiếc váy dài màu đen, quyến rũ trang nhã.
Kích cỡ anh chọn rất vừa vặn, giống như được đo người đặt làm vậy, do cô có luyện tập yoga nên dáng người của cô càng thêm mảnh mai, lưng cũng rất thẳng.
Quyến rũ và khí chất, tấm lưng lộ ra trắng nõn mịn màng như ngọc, nói thật ra thì Thân Nhã cảm thấy sau lưng hơi khó chịu.
Lâm Nam Kiều mặc một bộ màu trắng, Thân Nhã thì một bộ màu đen, mà Lâm Nam Kiều ăn mặc theo kiểu trong sáng, dễ thương và tươi trẻ như chim non nép người.
Thân Nhã thì trái ngược với cô ta, quyến rũ, trưởng thành, đầy nữ tính, nhiều hơn nữa chính là phóng khoáng.
Bọn họ cũng đang đợi xem trò cười của Thân Nhã, nhưng không ngờ cô lại xuất hiện trong vẻ xinh đẹp như vậy, khiến cho bọn họ sửng sốt, nhất là Hàn Thu Trúc.
Lâm Nam Kiều nhíu mày, cô ta không quên Thân Nhã mà mình đã gặp trong khoảng thời gian trước đây, mặt sưng phù, còn cả đốm tàn nhang lúc mang thai, mặc bộ quần áo bà bầu rộng thùng thình, chân mang giày bệt.
Lại nhìn Thân Nhã rạng rỡ của lúc này, cô ta biết ánh đèn sân khấu của mình đã bị đè xuống rồi, cho nên trong lòng rất không thoải mái, còn hơi khó chịu.
Không quan tâm đến Lâm Nam Kiều, Thân Nhã tự động phớt lờ, nhẹ nhàng chào hỏi với những bạn học cũ, sau đó ngồi bên cạnh Lý Minh Xuân.
Trong phòng riêng bỗng chốc lại rất yên tĩnh, có người nhìn Thân Nhã, nói: “Thân Nhã, cậu mua chiếc váy dài này ở đâu thế?”
Tất cả những người phụ nữ cũng thích chiếc váy dài trên người cô, kiểu dáng độc đáo, thể hiện sống động những đường cong tuổi trẻ của phụ nữ, còn có kiểu vẻ đẹp gợi cảm.
Thân Nhã âm thầm kéo lưng: “Là do người khác tặng.”
Nghe vậy, các bạn học nhìn nhau, giọng điệu cũng theo đó mà thay đổi: “Được tặng à!”
Ăn mặc xinh đẹp và lộng lẫy như thế mà quần áo lại là người khác tặng, phụ nữ mà, chỉ cần có một bộ quần áo lộng lẫy, sau đó ăn diện và trang điểm tỉ mỉ thì ai cũng có thể trở nên lộng lẫy, mặc dù chưa chắc đã được xinh đẹp như vậy.
“Nếu là được tặng thì chắc là hàng nhập lậu nhỉ, giá của bản chính hãng đắt đến không tin được luôn, nhưng hàng nhập lậu này trông cũng đẹp thật đấy, Thân Nhã hỏi địa chỉ xem, tớ cũng mua một cái.”
“Hỏi thử đi, tớ cũng rất muốn mua.”
Thân Nhã nhàn nhạt đáp một tiếng, chỉ nói một câu: “Được.”
Mặc dù biết trên người cô toàn là hàng giả, nhưng Thân Nhã xinh đẹp như vậy vẫn khiến Lâm Nam Kiều không cam lòng, bực tức, cô ta dịu dàng nói: “Có thể im lặng một chút được không ạ, em muốn gọi điện thoại.”
Mọi người không nói thêm gì nữa, trở nên yên tĩnh, Lâm Nam Kiều thực hiện cuộc gọi, giọng nói càng lúc càng dịu dàng: “Vu Nhất, là em đây, tối nay trở về anh còn muốn ăn món hầm của nhà họ Quách nữa không?”
Cô mặc một chiếc váy liền thân màu đen ở bên trong, còn áo khoác là một chiếc áo gió màu sáng, chính là bộ do Hoắc Đình Phong tặng cho cô, mang đôi giày cao gót gót nhỏ, khí chất, tao nhã và trưởng thành.
Mái tóc đen cũng không xõa ngang vai mà buộc lên cao, Trần Diễm An tự mình trang điểm lớp makeup nhẹ nhàng cho cô.
Bộ trang phục được chọn là kiểu trưởng thành, cho nên lớp trang điểm cũng đi theo phong cách trưởng thành.
Trong phòng riêng rất nóng, hệ thống sưởi ấm được bật hết mức, Thân Nhã cởi áo gió ra rồi treo ở một bên, chỉ mặc chiếc váy dài màu đen, quyến rũ trang nhã.
Kích cỡ anh chọn rất vừa vặn, giống như được đo người đặt làm vậy, do cô có luyện tập yoga nên dáng người của cô càng thêm mảnh mai, lưng cũng rất thẳng.
Quyến rũ và khí chất, tấm lưng lộ ra trắng nõn mịn màng như ngọc, nói thật ra thì Thân Nhã cảm thấy sau lưng hơi khó chịu.
Lâm Nam Kiều mặc một bộ màu trắng, Thân Nhã thì một bộ màu đen, mà Lâm Nam Kiều ăn mặc theo kiểu trong sáng, dễ thương và tươi trẻ như chim non nép người.
Thân Nhã thì trái ngược với cô ta, quyến rũ, trưởng thành, đầy nữ tính, nhiều hơn nữa chính là phóng khoáng.
Bọn họ cũng đang đợi xem trò cười của Thân Nhã, nhưng không ngờ cô lại xuất hiện trong vẻ xinh đẹp như vậy, khiến cho bọn họ sửng sốt, nhất là Hàn Thu Trúc.
Lâm Nam Kiều nhíu mày, cô ta không quên Thân Nhã mà mình đã gặp trong khoảng thời gian trước đây, mặt sưng phù, còn cả đốm tàn nhang lúc mang thai, mặc bộ quần áo bà bầu rộng thùng thình, chân mang giày bệt.
Lại nhìn Thân Nhã rạng rỡ của lúc này, cô ta biết ánh đèn sân khấu của mình đã bị đè xuống rồi, cho nên trong lòng rất không thoải mái, còn hơi khó chịu.
Không quan tâm đến Lâm Nam Kiều, Thân Nhã tự động phớt lờ, nhẹ nhàng chào hỏi với những bạn học cũ, sau đó ngồi bên cạnh Lý Minh Xuân.
Trong phòng riêng bỗng chốc lại rất yên tĩnh, có người nhìn Thân Nhã, nói: “Thân Nhã, cậu mua chiếc váy dài này ở đâu thế?”
Tất cả những người phụ nữ cũng thích chiếc váy dài trên người cô, kiểu dáng độc đáo, thể hiện sống động những đường cong tuổi trẻ của phụ nữ, còn có kiểu vẻ đẹp gợi cảm.
Thân Nhã âm thầm kéo lưng: “Là do người khác tặng.”
Nghe vậy, các bạn học nhìn nhau, giọng điệu cũng theo đó mà thay đổi: “Được tặng à!”
Ăn mặc xinh đẹp và lộng lẫy như thế mà quần áo lại là người khác tặng, phụ nữ mà, chỉ cần có một bộ quần áo lộng lẫy, sau đó ăn diện và trang điểm tỉ mỉ thì ai cũng có thể trở nên lộng lẫy, mặc dù chưa chắc đã được xinh đẹp như vậy.
“Nếu là được tặng thì chắc là hàng nhập lậu nhỉ, giá của bản chính hãng đắt đến không tin được luôn, nhưng hàng nhập lậu này trông cũng đẹp thật đấy, Thân Nhã hỏi địa chỉ xem, tớ cũng mua một cái.”
“Hỏi thử đi, tớ cũng rất muốn mua.”
Thân Nhã nhàn nhạt đáp một tiếng, chỉ nói một câu: “Được.”
Mặc dù biết trên người cô toàn là hàng giả, nhưng Thân Nhã xinh đẹp như vậy vẫn khiến Lâm Nam Kiều không cam lòng, bực tức, cô ta dịu dàng nói: “Có thể im lặng một chút được không ạ, em muốn gọi điện thoại.”
Mọi người không nói thêm gì nữa, trở nên yên tĩnh, Lâm Nam Kiều thực hiện cuộc gọi, giọng nói càng lúc càng dịu dàng: “Vu Nhất, là em đây, tối nay trở về anh còn muốn ăn món hầm của nhà họ Quách nữa không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.