Cô Vợ Nuôi Từ Bé: Đại Thúc Xin Đừng Vội
Chương 347
Ninh Hải
13/01/2022
Hắc Trà không nói lời nào, Mộ An An liền bắt được trọng điểm.
Bác sĩ Cố nghe vậy liền nhanh chóng tìm lý do để chuồn đi:” Xương sườn của tôi hơi đau, cần trở về bôi ít thuốc, tôi đi đây.”
Nói xong, liền chuồn đi.
Bác sĩ Cố chuồn đi rồi, nhưng Mộ An An cũng không phải là một kẻ ngốc, cô vân nghe ra, bác sĩ cố đã không dùng hết sức lực của mình.
Mộ An An đột nhiên cảm thấy thất bại.
Hắc Trà an ủi: “Sự phòng thủ của Cố Thư Khanh, những cao thủ
bình thường không thề đả thương được, huống chi cô đã lâu không tập đấm bốc rồi.”
Mộ An An không nói gì.
Cô là một người rất kiêu ngạo và tự tin.
Đối với việc đua xe, đấm bốc bao gồm cả thành tích, đều vô cùng tự tin.
Cảm giác thất bại này lập tức khiến Mộ An An cảm thấy bản thân còn chưa đủ xuất sắc.
Cho nên, vào lúc này, Mộ An An
đã đưa ra quyết định!
“Tôi đi lên luyện thêm hai tiếng nữa.” – Mộ An An quyết định nói.
Cũng không đợi Hắc Trà đáp lại, cô liền buộc lại dải băng trắng rồi đi về phía sàn đấu.
Chống lên mặt bàn, rồi trực tiếp nhảy lên.
Người hầu lại đặt bao cát lên võ đài, để cho Mộ An An luyện tập.
Thất gia sau nói chuyện điện thoại liền quay trở lại, thì đã thấy Mộ An An trở lại võ đài luyện tập.
Vẻ mặt của cô gái rất nghiêm túc
và tập trung, mồ hôi đã tràn đầy trên trán.
Sức lực của cô gái rất vững vàng, ra đòn nhanh và quyết liệt, ánh mắt cương quyết, kéo căng dây thần kinh.
Hoàn toàn khác với cô bé tội nghiệp tỏ ra đáng thương ở trước mặt anh vừa rồi.
Mộ An An hiện tại đang đánh đấm ở trên võ đài, giống như một nữ sát thủ bất khả chiến bại.
Cùng lúc đó, hạ nhân ở trong phòng quyền anh đã đem đến
một chiếc ghế sofa, rồi đặt nó ra phía sau Tông Chính Ngự.
Bên cạnh ghế sofa là một chiếc bàn nhỏ.
Trên bàn bày đặt loại rượu mà Thất gia hay uống, còn có một số món ăn nhẹ.
Tông Chính Ngự ngồi xuống, khoanh chân.
La Sâm từ cửa bước vào, trên tay cầm tài liệu và một chiếc iPad, tất cả đều là những công việc khẩn cấp cần Thất gia phải mở xem ngay lập tức.
Xung quanh bao gồm Hắc Trà, các học viên luyện quyền khác, và đám hạ nhân, tất cả đều rời đi.
Ngay lập tức, cả phòng quyền anh, chỉ có Mộ An An đang chăm chỉ luyện tập, người hầu thì đang đứng đợi.
Thất gia thì ở dưới đài đang xử lý công việc, còn La Sâm thì đang chờ mệnh lệnh bất cứ lúc nào.
Phía sau phòng tập quyền anh là một cửa sổ sát đất rất lớn, hướng ra mặt trời.
Bây giờ đang là buổi trưa, ánh
mặt trời từ cửa sổ sát đất chiếu vào, chợt trên mặt đất ở phòng quyền anh xuất hiện nhiều đốm nhỏ sáng lấp lánh.
Bắt đầu từ năm thứ hai bước vào Ngự Viên Loan, Mộ An An đã tập luyện quyền anh rồi.
Cô gái nhỏ rất mê quyền anh, kiêu ngạo từ trong xương, có nghị lực không chịu thừa nhận thất bại, muốn học tốt một thứ nào đó, thì sẽ vô cùng cố gắng và chăm chỉ.
Nhưng có rất nhiều lúc Thất gia vô cùng dung túng cho Mộ An
An.
Bác sĩ Cố nghe vậy liền nhanh chóng tìm lý do để chuồn đi:” Xương sườn của tôi hơi đau, cần trở về bôi ít thuốc, tôi đi đây.”
Nói xong, liền chuồn đi.
Bác sĩ Cố chuồn đi rồi, nhưng Mộ An An cũng không phải là một kẻ ngốc, cô vân nghe ra, bác sĩ cố đã không dùng hết sức lực của mình.
Mộ An An đột nhiên cảm thấy thất bại.
Hắc Trà an ủi: “Sự phòng thủ của Cố Thư Khanh, những cao thủ
bình thường không thề đả thương được, huống chi cô đã lâu không tập đấm bốc rồi.”
Mộ An An không nói gì.
Cô là một người rất kiêu ngạo và tự tin.
Đối với việc đua xe, đấm bốc bao gồm cả thành tích, đều vô cùng tự tin.
Cảm giác thất bại này lập tức khiến Mộ An An cảm thấy bản thân còn chưa đủ xuất sắc.
Cho nên, vào lúc này, Mộ An An
đã đưa ra quyết định!
“Tôi đi lên luyện thêm hai tiếng nữa.” – Mộ An An quyết định nói.
Cũng không đợi Hắc Trà đáp lại, cô liền buộc lại dải băng trắng rồi đi về phía sàn đấu.
Chống lên mặt bàn, rồi trực tiếp nhảy lên.
Người hầu lại đặt bao cát lên võ đài, để cho Mộ An An luyện tập.
Thất gia sau nói chuyện điện thoại liền quay trở lại, thì đã thấy Mộ An An trở lại võ đài luyện tập.
Vẻ mặt của cô gái rất nghiêm túc
và tập trung, mồ hôi đã tràn đầy trên trán.
Sức lực của cô gái rất vững vàng, ra đòn nhanh và quyết liệt, ánh mắt cương quyết, kéo căng dây thần kinh.
Hoàn toàn khác với cô bé tội nghiệp tỏ ra đáng thương ở trước mặt anh vừa rồi.
Mộ An An hiện tại đang đánh đấm ở trên võ đài, giống như một nữ sát thủ bất khả chiến bại.
Cùng lúc đó, hạ nhân ở trong phòng quyền anh đã đem đến
một chiếc ghế sofa, rồi đặt nó ra phía sau Tông Chính Ngự.
Bên cạnh ghế sofa là một chiếc bàn nhỏ.
Trên bàn bày đặt loại rượu mà Thất gia hay uống, còn có một số món ăn nhẹ.
Tông Chính Ngự ngồi xuống, khoanh chân.
La Sâm từ cửa bước vào, trên tay cầm tài liệu và một chiếc iPad, tất cả đều là những công việc khẩn cấp cần Thất gia phải mở xem ngay lập tức.
Xung quanh bao gồm Hắc Trà, các học viên luyện quyền khác, và đám hạ nhân, tất cả đều rời đi.
Ngay lập tức, cả phòng quyền anh, chỉ có Mộ An An đang chăm chỉ luyện tập, người hầu thì đang đứng đợi.
Thất gia thì ở dưới đài đang xử lý công việc, còn La Sâm thì đang chờ mệnh lệnh bất cứ lúc nào.
Phía sau phòng tập quyền anh là một cửa sổ sát đất rất lớn, hướng ra mặt trời.
Bây giờ đang là buổi trưa, ánh
mặt trời từ cửa sổ sát đất chiếu vào, chợt trên mặt đất ở phòng quyền anh xuất hiện nhiều đốm nhỏ sáng lấp lánh.
Bắt đầu từ năm thứ hai bước vào Ngự Viên Loan, Mộ An An đã tập luyện quyền anh rồi.
Cô gái nhỏ rất mê quyền anh, kiêu ngạo từ trong xương, có nghị lực không chịu thừa nhận thất bại, muốn học tốt một thứ nào đó, thì sẽ vô cùng cố gắng và chăm chỉ.
Nhưng có rất nhiều lúc Thất gia vô cùng dung túng cho Mộ An
An.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.