Cô Vợ Nuôi Từ Bé: Đại Thúc Xin Đừng Vội
Chương 367
Ninh Hải
13/01/2022
Nhưng lúc này cũng không có hỏi nhiều nữa.
Cô từ trước đến nay luôn là người thông minh, tình cảm đối với Thất gia luôn được khống chế đúng mực và có mức độ, đảm bảo mối quan hệ với Thất gia luôn ổn định mà không bị sụp đổ.
Trong thế giới của Mộ An An, chỉ có Tông Chính Ngự.
Cho nên đi từng bước một, cô phải hết sức cẩn thận.
Lúc nãy được Thất gia nói như vậy, Mộ An An thật ra rất thỏa mãn.
Chứng tò bản thân không có quá
tệ như vậy.
Lúc này, Mộ An An nghiêng đầu cười thành đôi mắt lưỡi liềm: “Thất gia à, cháu biết rồi, cháu sẽ không nghĩ nhiều nữa.” Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0m
Tông Chính Ngự “uh” một tiếng.
Chủ đề này dễ dàng hơn so với mong đợi.
“Lại đây.” – Thất gia lần thứ hai mờ miệng.
Mộ An An rất ngoan đứng lên, đi đến bên người Tông Chính Ngự.
Thất gia đưa tay nhéo vành tai của cô: “Bé con rất ngoan.”
“Có phần thưởng không?” – Mộ An An hỏi.
“Muốn cái gì?” – Thất gia nói rất bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn Mộ An An, trong đôi mắt sâu thẳm đó chứa đầy sự cưng chiều.
Ý tứ trong đôi mắt ấy chính là, bây giờ Mộ An An yêu cầu bất cứ thứ gì, anh đều sẽ cho.
Nhưng Mộ An An không cần.
Mộ An An bày tỏ kháng nghị:
“Thất gia, phần thưởng là một món quà, nếu nói cháu thẳng là cháu muốn, sẽ không có gì bất ngờ nữa.”
“Như thế nào?”
“Cháu muốn bất ngờ.” – Mộ An An nghiêng đầu cười.
Tông Chính Ngự nhướng mày.
Mộ An An nói: “Thấ t gia, chú sẽ thỏa mãn An An chứ?”
“Sẽ.”
Không có một chút do dự.
Mộ An An vui vẻ nhảy dựng lên, ôm lấy Thấy gia, muốn hôn lên mặt anh.
Nhưng Thất gia lại đưa tay ra ngăn cản: “Từ hôm nay trở đi, giữ khoảng cách.”
Mộ An An:”???”
“Cháu có thể từ chối không?”
“Cháu trường thành rồi.” – Tông Chính Ngự nói.
Mộ An An cắn môi, trong lòng tranh đấu. Ủng hộ chúng mình tại лhayho.com
Trước đây cô đã trêu chọc không biết bao nhiêu lần, cũng chưa khiến cho Thất gia ý thức được, cô đã không còn là cô gái nhỏ trong vòng tay anh không biết gì nữa.
Để cho Thất gia coi cô như một người phụ nữ.
Mà hiện tại, Thất gia cuối cùng cũng nhận ra điều này, nhưng anh lại muốn giữ khoảng cách.
Đại biểu cho việc, sau này sẽ không còn nhiều quyền lợi ôm hôn như trước nữa.
Thật tổn thương mà.
Nhưng đây cũng là khởi đầu cho mối quan hệ xa hơn giữa cô và Thất gia.
Mộ An An trong lòng do dự, cuối cùng đưa ra lựa chọn.
Mộ An An hít sâu một hơi, mới buông tay Thất gia ra, chậm rãi kéo dài khoảng cách với Thất gia.
Rất nghiêm túc nhìn Tông Chính Ngự.
Cô nói: “Vậy chúng ta nói cho rõ ràng, từ hôm nay trở đi, chú
không được coi cháu là trẻ con nữa, chú phải coi cháu là phụ nữ.”
Trở thành người phụ nữ giống như Đường Mật vậy, có thể suy nghĩ đến việc kết hôn.
Mộ An An đang thảo luận vấn đề này một cách rất nghiêm túc, hy vọng tình cảm của Thất gia sẽ tiến thêm một bước.
Nhưng Thất gia, lại đưa ra câu trả lời ngược lại: “Không thể.”
Mộ An An không hiểu: “Không phải chú vừa mới nói, phải giữ
khoảng cách sao?”
“Cháu trưởng thành.” – Tông Chính Ngự từ trên ghế đứng dậy, đưa tay ấn đầu Mộ An An: “Nhưng, ở trong mắt ta, vẫn là trẻ con.
“Đây là loại logic gì vậy?” – Mộ An An hơi giậm chân.
“Logic của trưởng bối.”
Mộ An An cảm giác bản thân sắp tức giận đến phát cáu: “Nếu đã như vậy, cháu vẫn còn là trẻ con
của chú, ôm hôn, một cái cũng không thể thiếu!”
Nói xong, Mộ An An định ôm Tông Chính Ngự, nhưng lại bị Tông Chính Ngự đè trán.
Cô từ trước đến nay luôn là người thông minh, tình cảm đối với Thất gia luôn được khống chế đúng mực và có mức độ, đảm bảo mối quan hệ với Thất gia luôn ổn định mà không bị sụp đổ.
Trong thế giới của Mộ An An, chỉ có Tông Chính Ngự.
Cho nên đi từng bước một, cô phải hết sức cẩn thận.
Lúc nãy được Thất gia nói như vậy, Mộ An An thật ra rất thỏa mãn.
Chứng tò bản thân không có quá
tệ như vậy.
Lúc này, Mộ An An nghiêng đầu cười thành đôi mắt lưỡi liềm: “Thất gia à, cháu biết rồi, cháu sẽ không nghĩ nhiều nữa.” Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0m
Tông Chính Ngự “uh” một tiếng.
Chủ đề này dễ dàng hơn so với mong đợi.
“Lại đây.” – Thất gia lần thứ hai mờ miệng.
Mộ An An rất ngoan đứng lên, đi đến bên người Tông Chính Ngự.
Thất gia đưa tay nhéo vành tai của cô: “Bé con rất ngoan.”
“Có phần thưởng không?” – Mộ An An hỏi.
“Muốn cái gì?” – Thất gia nói rất bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn Mộ An An, trong đôi mắt sâu thẳm đó chứa đầy sự cưng chiều.
Ý tứ trong đôi mắt ấy chính là, bây giờ Mộ An An yêu cầu bất cứ thứ gì, anh đều sẽ cho.
Nhưng Mộ An An không cần.
Mộ An An bày tỏ kháng nghị:
“Thất gia, phần thưởng là một món quà, nếu nói cháu thẳng là cháu muốn, sẽ không có gì bất ngờ nữa.”
“Như thế nào?”
“Cháu muốn bất ngờ.” – Mộ An An nghiêng đầu cười.
Tông Chính Ngự nhướng mày.
Mộ An An nói: “Thấ t gia, chú sẽ thỏa mãn An An chứ?”
“Sẽ.”
Không có một chút do dự.
Mộ An An vui vẻ nhảy dựng lên, ôm lấy Thấy gia, muốn hôn lên mặt anh.
Nhưng Thất gia lại đưa tay ra ngăn cản: “Từ hôm nay trở đi, giữ khoảng cách.”
Mộ An An:”???”
“Cháu có thể từ chối không?”
“Cháu trường thành rồi.” – Tông Chính Ngự nói.
Mộ An An cắn môi, trong lòng tranh đấu. Ủng hộ chúng mình tại лhayho.com
Trước đây cô đã trêu chọc không biết bao nhiêu lần, cũng chưa khiến cho Thất gia ý thức được, cô đã không còn là cô gái nhỏ trong vòng tay anh không biết gì nữa.
Để cho Thất gia coi cô như một người phụ nữ.
Mà hiện tại, Thất gia cuối cùng cũng nhận ra điều này, nhưng anh lại muốn giữ khoảng cách.
Đại biểu cho việc, sau này sẽ không còn nhiều quyền lợi ôm hôn như trước nữa.
Thật tổn thương mà.
Nhưng đây cũng là khởi đầu cho mối quan hệ xa hơn giữa cô và Thất gia.
Mộ An An trong lòng do dự, cuối cùng đưa ra lựa chọn.
Mộ An An hít sâu một hơi, mới buông tay Thất gia ra, chậm rãi kéo dài khoảng cách với Thất gia.
Rất nghiêm túc nhìn Tông Chính Ngự.
Cô nói: “Vậy chúng ta nói cho rõ ràng, từ hôm nay trở đi, chú
không được coi cháu là trẻ con nữa, chú phải coi cháu là phụ nữ.”
Trở thành người phụ nữ giống như Đường Mật vậy, có thể suy nghĩ đến việc kết hôn.
Mộ An An đang thảo luận vấn đề này một cách rất nghiêm túc, hy vọng tình cảm của Thất gia sẽ tiến thêm một bước.
Nhưng Thất gia, lại đưa ra câu trả lời ngược lại: “Không thể.”
Mộ An An không hiểu: “Không phải chú vừa mới nói, phải giữ
khoảng cách sao?”
“Cháu trưởng thành.” – Tông Chính Ngự từ trên ghế đứng dậy, đưa tay ấn đầu Mộ An An: “Nhưng, ở trong mắt ta, vẫn là trẻ con.
“Đây là loại logic gì vậy?” – Mộ An An hơi giậm chân.
“Logic của trưởng bối.”
Mộ An An cảm giác bản thân sắp tức giận đến phát cáu: “Nếu đã như vậy, cháu vẫn còn là trẻ con
của chú, ôm hôn, một cái cũng không thể thiếu!”
Nói xong, Mộ An An định ôm Tông Chính Ngự, nhưng lại bị Tông Chính Ngự đè trán.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.