Cô Vợ Nuôi Từ Bé: Đại Thúc Xin Đừng Vội
Chương 470
Ninh Hải
16/01/2022
Lần đó, vì muốn thoát khỏi hình ảnh trẻ con vốn có trong lòng Thất gia,
Mộ An An muốn thử xem Thất gia có phản ứng sinh lý với mình hay không.
Cho nên cô đã cố ý chọn một bộ lễ
phục vô cùng gợi cảm, vô cùng trưởng thành.
Lúc ấy sắc mặt Thất gia vô cùng xẩu, ép cô đi thay ngay lập tức.
Nhưng khi đó Thất gia chỉ có biểu cảm xấu đi chứ không có dùng lời mang ý cảnh cáo như hôm nay.
Không có một chút sự ngượng ngùng cũng không có sự kiềm nén nào.
Chỉ đơn giản là một sự cảnh báo.
Giống như nếu lần sau Mộ An An mà không nghe lời thì sẽ bị ném ra phía sau núi của Ngự Viên Loan cho sói ăn.
Chứ không phải Mộ An An làm nũng bán thảm là có thể bỏ qua.
“Bé con, cháu nghe thấy chưa?” -Giọng Tông Chính Ngự lại vang lên lần nữa bên tai Mộ An An.
Mộ An An khẽ nhìn lén Tông Chính Ngự.
Thất gia không nhìn Mộ An An, anh chỉ nhìn chằm chằm vào nhạc công violon ở đối diện
Ánh đèn phía đối diện hắt vào sườn mặt Thất gia, khiến sườn mặt của anh trở nên lộng lẫy hơn vài phần.
Nhưng cũng khiến nó sắc bén hơn
ngày thường, khiến trong lòng Mộ An An sinh ra vài phần sợ hãi.
Im lặng vài giây, Mộ An An mới gật đầu nhẹ giọng đáp một câu: “Thất gia, cháu biết rồi.”
Tông Chính Ngự vươn tay xoa đầu Mộ An An: “Bé con ngoan.”
Anh đứng dậy, ngòi về phía đối diện.
Cùng lúc đó, đầu bếp đội chiếc mũ trắng cao đang đẩy xe đẩy đồ ăn đến chỗ hai người họ, biểu diễn nghệ thuận món ăn cho bọn họ xem.
Chẳng qua tâm trí của Mộ An An vẫn còn đang chìm đắm trong lời nói vừa
nãy của Thất gia.
Cô rất khẳng định cảnh cáo vừa ròi của Thất gia không đơn giản chỉ là vì cô lộ cái lưng mà thôi.
Chẳng lẽ là đằng sau lưng cô có bí mật?
Hình xăm?
Trong lúc đầu bếp biểu diễn, Mộ An An âm thầm sờ tay vào chỗ rãnh lưng có hình xăm.
Mộ An An cũng không biết vị trí cụ thể của cái hình xăm ấy, cô chỉ sờ được môt cái seo.
Đúng như những gì mẹ cô đã nói khi đưa cô đi xăm.
Là vì che vết sẹo.
Mộ An An cảm thấy cái hình xăm này không nói nên được điều gì cả.
Thế nên cô quyết định không nghĩ nhiều nữa.
Vui vẻ hưởng thụ bữa ăn này với Thất gia.
Dù sao hết đêm nay, Mộ An An cô phải chịu đựng mấy ngày không gặp Thất gia rồi.
Nghĩ đến đây Mộ An An liền gạt hết
mọi suy nghĩ không vui của mình đi, vui vẻ tận hưởng bữa ăn với Thất gia.
Dù gì thì hoàn cảnh cũng rất lãng mạn, mà Thất gia ở đối diện kia cũng rất đẹp trai, khiến người khác rung động không ngừng.
10 giờ tối.
Cho nên cô đã cố ý chọn một bộ lễ
phục vô cùng gợi cảm, vô cùng trưởng thành.
Lúc ấy sắc mặt Thất gia vô cùng xẩu, ép cô đi thay ngay lập tức.
Nhưng khi đó Thất gia chỉ có biểu cảm xấu đi chứ không có dùng lời mang ý cảnh cáo như hôm nay.
Không có một chút sự ngượng ngùng cũng không có sự kiềm nén nào.
Chỉ đơn giản là một sự cảnh báo.
Giống như nếu lần sau Mộ An An mà không nghe lời thì sẽ bị ném ra phía sau núi của Ngự Viên Loan cho sói ăn.
Chứ không phải Mộ An An làm nũng bán thảm là có thể bỏ qua.
“Bé con, cháu nghe thấy chưa?” -Giọng Tông Chính Ngự lại vang lên lần nữa bên tai Mộ An An.
Mộ An An khẽ nhìn lén Tông Chính Ngự.
Thất gia không nhìn Mộ An An, anh chỉ nhìn chằm chằm vào nhạc công violon ở đối diện
Ánh đèn phía đối diện hắt vào sườn mặt Thất gia, khiến sườn mặt của anh trở nên lộng lẫy hơn vài phần.
Nhưng cũng khiến nó sắc bén hơn
ngày thường, khiến trong lòng Mộ An An sinh ra vài phần sợ hãi.
Im lặng vài giây, Mộ An An mới gật đầu nhẹ giọng đáp một câu: “Thất gia, cháu biết rồi.”
Tông Chính Ngự vươn tay xoa đầu Mộ An An: “Bé con ngoan.”
Anh đứng dậy, ngòi về phía đối diện.
Cùng lúc đó, đầu bếp đội chiếc mũ trắng cao đang đẩy xe đẩy đồ ăn đến chỗ hai người họ, biểu diễn nghệ thuận món ăn cho bọn họ xem.
Chẳng qua tâm trí của Mộ An An vẫn còn đang chìm đắm trong lời nói vừa
nãy của Thất gia.
Cô rất khẳng định cảnh cáo vừa ròi của Thất gia không đơn giản chỉ là vì cô lộ cái lưng mà thôi.
Chẳng lẽ là đằng sau lưng cô có bí mật?
Hình xăm?
Trong lúc đầu bếp biểu diễn, Mộ An An âm thầm sờ tay vào chỗ rãnh lưng có hình xăm.
Mộ An An cũng không biết vị trí cụ thể của cái hình xăm ấy, cô chỉ sờ được môt cái seo.
Đúng như những gì mẹ cô đã nói khi đưa cô đi xăm.
Là vì che vết sẹo.
Mộ An An cảm thấy cái hình xăm này không nói nên được điều gì cả.
Thế nên cô quyết định không nghĩ nhiều nữa.
Vui vẻ hưởng thụ bữa ăn này với Thất gia.
Dù sao hết đêm nay, Mộ An An cô phải chịu đựng mấy ngày không gặp Thất gia rồi.
Nghĩ đến đây Mộ An An liền gạt hết
mọi suy nghĩ không vui của mình đi, vui vẻ tận hưởng bữa ăn với Thất gia.
Dù gì thì hoàn cảnh cũng rất lãng mạn, mà Thất gia ở đối diện kia cũng rất đẹp trai, khiến người khác rung động không ngừng.
10 giờ tối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.