Cô Vợ Nuôi Từ Bé: Đại Thúc Xin Đừng Vội
Chương 480
Ninh Hải
16/01/2022
“Lúc Thất gia nói với tôi, tôi có hỏi tình huống của lão gia, mặc dù
tình hình có chút gay go nhưng cũng đã qua cơn nguy kịch, không vấn đề
gì lớn lắm.” Mộ An An nói.
Động tác đến gần sofa của bác sĩ cố hơi khựng lại.
Lúc nhìn về phía khuôn mặt tự tin của Mộ An An, đột nhiên bật cười lên.
Mộ An An nhướng mày, “Tôi mới về đây không lâu anh đã đến tìm tôi, còn lấp liếm hỏi tôi Thất gia có về với tôi không.
Mục đích thật sự của anh khi tìm tôi không phải là vì muốn thăm dò từ miệng tôi chuyện của Tông Chính Gia và tình hình của lão gia Tông Thất sao?”
“Tiểu thư Mộ An An, cô quả nhiên rất thông minh.”
Bác sĩ Cố không phủ nhận cô, trực tiếp khen ngợi Mộ An An một câu coi như thừa nhận suy đoán của cô.
Bác sĩ Cố ngồi xuống chiếc ghế sofa
đơn kế bên.
Mộ An An nói: “Đội y tế mà anh sắp xếp để chữa mặt cho Đường Mật trong đó có đồ đệ của anh, đúng không?”
Bác sĩ Cố bất lực rồi: “Tiểu thư An An, chuyện này mà cô cũng biết à?”
“Thất gia nói với tôi.”
Bác sĩ Cố cạn lời luôn.
“Hôm qua lúc ăn cơm Thất gia nói với tôi, nói đồ đệ của anh là một tay chuyên nghiệp có thể nói là truyền nhân trong nghành, có đồ đệ anh ở đó lão gia sẽ không cỏ ý kiến gì.” Mộ
An An nói.
Bác sĩ Cố im lặng nghe Mộ An An nói chứ không hề tiếp lời cô.
Vi bác sĩ Cố không biết nên nói gì.
C
Trong lòng Mộ An An cũng hiểu rõ, sự việc mà nhóm thái tử nói đến những người liên quan trong vụ việc 10 năm trước.
Đó chính là một vết sẹo.
Mộ An An cũng đã đem những gì bác sĩ Cố muốn nói mà báo cho anh ta, cô cũng không nói nhiều tiếp về chủ đề này nữa mà trực tiếp chuyển chủ đề.
Mộ An An nói: “Bác sĩ cố, năm đó tại sao anh lại làm bác sĩ?”
Cố Thư Khanh ngước đầu, anh ta đối
với câu hỏi này của Mộ An An có chút nghi hoặc, “Năm đó tại sao tôi làm bác sĩ?”
Mộ An An gật đầu: “Tôi muốn biết tại sao anh lại đi lên con đường này? Và cũng vì lí do gì mà anh có thể kiên trì đi tiếp?”
Mộ An An nói xong, khẽ thở ra một hơi.
Cô đứng dậy, từ trên người bác sĩ cố lấy ra điếu thuốc và bật lửa.
Cô ngậm điếu thuốc lên môi, lúc cúi đầu cô khẽ gảy tóc sau đó châm lửa rồi ném bật lửa lên bàn.
Mỗi lần Mộ An An hút thuốc, sẽ đem lại cảm giác ngỗ ngược cho người khác.
Trong mắt cố Thư Khanh, mặc dù cả cái Giang Thành đều bảo Mộ An An chính là công chúa nhỏ.
Nhưng, Mộ An An chỉ làm một công chúa thuần khiết và ngoan ngoãn trước mặt Thất gia thôi.
Thực tế ở bên ngoài Mộ An An khá là sắc bén.
Bác sĩ Cố nói: “Tôi chưa từng nghĩ đến việc lựa chọn một nghành nào khác ngoài bác sĩ.”
Mộ An An không hiểu: “Ý là sao?
Động tác đến gần sofa của bác sĩ cố hơi khựng lại.
Lúc nhìn về phía khuôn mặt tự tin của Mộ An An, đột nhiên bật cười lên.
Mộ An An nhướng mày, “Tôi mới về đây không lâu anh đã đến tìm tôi, còn lấp liếm hỏi tôi Thất gia có về với tôi không.
Mục đích thật sự của anh khi tìm tôi không phải là vì muốn thăm dò từ miệng tôi chuyện của Tông Chính Gia và tình hình của lão gia Tông Thất sao?”
“Tiểu thư Mộ An An, cô quả nhiên rất thông minh.”
Bác sĩ Cố không phủ nhận cô, trực tiếp khen ngợi Mộ An An một câu coi như thừa nhận suy đoán của cô.
Bác sĩ Cố ngồi xuống chiếc ghế sofa
đơn kế bên.
Mộ An An nói: “Đội y tế mà anh sắp xếp để chữa mặt cho Đường Mật trong đó có đồ đệ của anh, đúng không?”
Bác sĩ Cố bất lực rồi: “Tiểu thư An An, chuyện này mà cô cũng biết à?”
“Thất gia nói với tôi.”
Bác sĩ Cố cạn lời luôn.
“Hôm qua lúc ăn cơm Thất gia nói với tôi, nói đồ đệ của anh là một tay chuyên nghiệp có thể nói là truyền nhân trong nghành, có đồ đệ anh ở đó lão gia sẽ không cỏ ý kiến gì.” Mộ
An An nói.
Bác sĩ Cố im lặng nghe Mộ An An nói chứ không hề tiếp lời cô.
Vi bác sĩ Cố không biết nên nói gì.
C
Trong lòng Mộ An An cũng hiểu rõ, sự việc mà nhóm thái tử nói đến những người liên quan trong vụ việc 10 năm trước.
Đó chính là một vết sẹo.
Mộ An An cũng đã đem những gì bác sĩ Cố muốn nói mà báo cho anh ta, cô cũng không nói nhiều tiếp về chủ đề này nữa mà trực tiếp chuyển chủ đề.
Mộ An An nói: “Bác sĩ cố, năm đó tại sao anh lại làm bác sĩ?”
Cố Thư Khanh ngước đầu, anh ta đối
với câu hỏi này của Mộ An An có chút nghi hoặc, “Năm đó tại sao tôi làm bác sĩ?”
Mộ An An gật đầu: “Tôi muốn biết tại sao anh lại đi lên con đường này? Và cũng vì lí do gì mà anh có thể kiên trì đi tiếp?”
Mộ An An nói xong, khẽ thở ra một hơi.
Cô đứng dậy, từ trên người bác sĩ cố lấy ra điếu thuốc và bật lửa.
Cô ngậm điếu thuốc lên môi, lúc cúi đầu cô khẽ gảy tóc sau đó châm lửa rồi ném bật lửa lên bàn.
Mỗi lần Mộ An An hút thuốc, sẽ đem lại cảm giác ngỗ ngược cho người khác.
Trong mắt cố Thư Khanh, mặc dù cả cái Giang Thành đều bảo Mộ An An chính là công chúa nhỏ.
Nhưng, Mộ An An chỉ làm một công chúa thuần khiết và ngoan ngoãn trước mặt Thất gia thôi.
Thực tế ở bên ngoài Mộ An An khá là sắc bén.
Bác sĩ Cố nói: “Tôi chưa từng nghĩ đến việc lựa chọn một nghành nào khác ngoài bác sĩ.”
Mộ An An không hiểu: “Ý là sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.