Cô Vợ Nuôi Từ Bé: Đại Thúc Xin Đừng Vội
Chương 601
Ninh Hải
18/01/2022
“Không sao, bên kia của chú còn nhiều chuyện chưa xử lí xong, chú đừng
chạy về đây, cháu chỉ muốn nghe giọng chú một chút thôi, bây giờ đỡ
rồi.”
Mộ An An dùng lực lau đi nước mắt trên mặt, sau đó cố gắng nở một nụ cười sáng lạn.
Nhưng sau đó phản ứng trở lại, Thất gia không nhìn thấy.
Mộ An An nói: “Bên cháu còn có chuyện bận rộn, cháu không nói với chú nữa, cháu cúp trước đây.”
Nói xong Mộ An An cúp luôn điện thoại.
Cô vùi mặt vào đầu gối.
Điện thoại trong tay đột nhiên rung một cái.
Là Thất gia gửi tin nhắn đến.
Một tấm ảnh.
Tông Chính Ngự ngồi trên sofa da thật, tư thế có chút lười biếng, biểu cảm lúc nhìn vào camera có chút không kiên nhẫn.
Mộ An An lúc nhìn thấy bức ảnh này lại cười chảy nước mắt.
Thất gia từ trước giờ không thích chụp ảnh.
Nhưng tấm ảnh này rõ ràng là chụp cho cô xem.
Mộ An An nhìn tấm ảnh vừa khóc vừa cười.
Sau đó lại âm thầm tự mắng bản thân.
Với trình độ cưng chiều mình của Thất gia, sao cô phải hoài nghi anh?
Qủa thật không đáng.
Mộ An An hít sâu một hơi sau đó nhắn cho thất Gia.
Mộ An An: Đã hồi đầy máu!
Mộ An An: Đợi chú mấy ngày sau về với cháu.
Mộ An An nhìn hai tin nhắn kia vẫn cảm thấy không đủ, thế là lại nhắn thêm một câu.
Mộ An An: Bé con ngoan rất hiểu chuyện, cảm xúc nhớ chú đã được an
ủi cho nên Thất gia cứ từ từ xử lý công việc.
Tông Chính Ngự: Ngoan.
Mộ An An nhìn tin nhắn, cười nhẹ sau đó tiện tay cất điện thoại đi.
Cô điều chỉnh lại tâm trạng rồi mới quay về phòng làm việc.
Kết quả, vừa về đến phòng làm việc thì điện thoại Mộ An An lại nhận được một tin nhắn.
Lần này là của Trần Hoa.
“An An, tối nay em có thể tiếp tục trực ban không, đến 8 giờ rưỡi là được,
Trần Hoa xin nghỉ rồi nên bên đó nhất thời không sắp xếp người kịp.”
Trong lúc giọng Nguyễn Ngọc vang lên, Mộ An An đang cúi đầu đọc tin nhắn Trần Hoa gửi đến.
Trần Hoa: An An, có thể cho mình mượn 2 vạn nữa không?
“Có thế.” – Mộ An An đáp Nguyễn Ngọc một câu, sau đó quay về chỗ ngồi chuyển tiền qua cho Trần Hoa.
Trần Hoa rất nhanh đã nhận được tiền.
Trần Hoa: An An, cảm ơn cậu!
Mộ An An gõ chữ trên màn hình điện thoại: Có phải cậu xảy ra chuyện gì rồi không?
Vừa gõ xong câu đó, Mộ An An lại xoá đi.
Mộ An An: Không có gì đâu, cậu xử lý chuyện trước đi.
Mộ An An đúng là cảm thấy không ổn, nhưng cũng cảm thấy rõ ràng Trần Hoa không muốn nói với cô cho lắm, cho nên Mộ An An vẫn lựa chọn không hỏi.
Cô vô thức nghĩ đến cảnh hôm trước Trần Hoa đỡ Hoắc Hiển say rượu.
số tiền này có quan hệ với Hoắc Hiển?
Mộ An An dùng lực lau đi nước mắt trên mặt, sau đó cố gắng nở một nụ cười sáng lạn.
Nhưng sau đó phản ứng trở lại, Thất gia không nhìn thấy.
Mộ An An nói: “Bên cháu còn có chuyện bận rộn, cháu không nói với chú nữa, cháu cúp trước đây.”
Nói xong Mộ An An cúp luôn điện thoại.
Cô vùi mặt vào đầu gối.
Điện thoại trong tay đột nhiên rung một cái.
Là Thất gia gửi tin nhắn đến.
Một tấm ảnh.
Tông Chính Ngự ngồi trên sofa da thật, tư thế có chút lười biếng, biểu cảm lúc nhìn vào camera có chút không kiên nhẫn.
Mộ An An lúc nhìn thấy bức ảnh này lại cười chảy nước mắt.
Thất gia từ trước giờ không thích chụp ảnh.
Nhưng tấm ảnh này rõ ràng là chụp cho cô xem.
Mộ An An nhìn tấm ảnh vừa khóc vừa cười.
Sau đó lại âm thầm tự mắng bản thân.
Với trình độ cưng chiều mình của Thất gia, sao cô phải hoài nghi anh?
Qủa thật không đáng.
Mộ An An hít sâu một hơi sau đó nhắn cho thất Gia.
Mộ An An: Đã hồi đầy máu!
Mộ An An: Đợi chú mấy ngày sau về với cháu.
Mộ An An nhìn hai tin nhắn kia vẫn cảm thấy không đủ, thế là lại nhắn thêm một câu.
Mộ An An: Bé con ngoan rất hiểu chuyện, cảm xúc nhớ chú đã được an
ủi cho nên Thất gia cứ từ từ xử lý công việc.
Tông Chính Ngự: Ngoan.
Mộ An An nhìn tin nhắn, cười nhẹ sau đó tiện tay cất điện thoại đi.
Cô điều chỉnh lại tâm trạng rồi mới quay về phòng làm việc.
Kết quả, vừa về đến phòng làm việc thì điện thoại Mộ An An lại nhận được một tin nhắn.
Lần này là của Trần Hoa.
“An An, tối nay em có thể tiếp tục trực ban không, đến 8 giờ rưỡi là được,
Trần Hoa xin nghỉ rồi nên bên đó nhất thời không sắp xếp người kịp.”
Trong lúc giọng Nguyễn Ngọc vang lên, Mộ An An đang cúi đầu đọc tin nhắn Trần Hoa gửi đến.
Trần Hoa: An An, có thể cho mình mượn 2 vạn nữa không?
“Có thế.” – Mộ An An đáp Nguyễn Ngọc một câu, sau đó quay về chỗ ngồi chuyển tiền qua cho Trần Hoa.
Trần Hoa rất nhanh đã nhận được tiền.
Trần Hoa: An An, cảm ơn cậu!
Mộ An An gõ chữ trên màn hình điện thoại: Có phải cậu xảy ra chuyện gì rồi không?
Vừa gõ xong câu đó, Mộ An An lại xoá đi.
Mộ An An: Không có gì đâu, cậu xử lý chuyện trước đi.
Mộ An An đúng là cảm thấy không ổn, nhưng cũng cảm thấy rõ ràng Trần Hoa không muốn nói với cô cho lắm, cho nên Mộ An An vẫn lựa chọn không hỏi.
Cô vô thức nghĩ đến cảnh hôm trước Trần Hoa đỡ Hoắc Hiển say rượu.
số tiền này có quan hệ với Hoắc Hiển?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.