Cô Vợ Nuôi Từ Bé: Đại Thúc Xin Đừng Vội
Chương 626
Ninh Hải
18/01/2022
Lần này Hoắc Hiển không bắt được người ta, nụ cười bướng bỉnh trên mặt dần dần thu lại.
Nhưng không tẻ nhạt.
Chỉ mang ra một nụ cười bất đắc dĩ.
“Từ từ đi, dù sao cũng là tình đầu.” – Hoắc Hiển cười nhẹ: “ở cùng một chỗ cũng cảm
thấy vui vẻ.”
Hoắc thiếu gia mặc dù bất cần đời, cũng không nghiêm túc chút nào.
Nhưng lần đầu tiên phát hiện mình thích một người như thế.
Hắn không muốn buông tay.
Làm bạn cũng tốt.
Nhìn thấy cô ấy, nghe cô ấy nói chuyện, cũng cảm thấy thoải mái.
Lúc Mộ An An quay về phòng làm việc thì Nguyễn Ngọc đã đến rồi, buổi sáng là ca của Mộ An An cùng với Nguyễn Ngọc và Hoắc Hiển.
Trần Hoa đang cúi thấp đầu ngồi ở vị trí của mình dọn đồ, không nhìn rõ được biểu cảm cô ấy.
Lúc này Giang cầm đang ngồi một bên dặm lại lớp trang điểm.
Vừa nhìn thấy Mộ An An liền cố ý nói một câu: “Chúc mừng nha An An, cô cùng với người làm mưa làm gió của trường chúng ta sắp ở bên nhau rồi nhỉ?”
Nguyễn Ngọc không biết chuyện gì, vừa nghe liền nhìn về phía Mộ An An: “An An, cô và Hoắc Hiển ở bên nhau sao?”
Hoắc Hiển tuy ít xuất hiện trong trường, nhưng cũng là một nhân vật nồi tiếng trong trường.
Bây giờ thực tập rồi cũng thế.
Rất ít đến, nhưng luôn có nhiều lời đồn trong viện tâm thần Lam Thiên về Hoắc Hiển, rất nhiều cô y tá đều muốn làm quen và phát triển này nọ với Hoắc Hiển một chút.
Mộ An An nghe xong vừa định giải thích, thì Giang cầm lại nói: “Cũng vừa tỏ tình rồi, một bộ bông hồng to như thế mà, haizzz, Trần Hoa!”
Giang cầm dường như đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nhìn về phía Trần Hoa: “Có phải cô thích Hoắc Hiển không?”
Giang cầm đột nhiên ra ném một câu như thế, doạ cho điện thoại đang cầm trên tay Trần Hoa cũng rơi luôn xuống đất.
Mộ An An đổi sắc mặt: “Giang cầm, cô nói chuyện chú ý một chút đi.”
“Tôi nói sai sao?” – Giang cầm làm ra vẻ mặt ngây thơ: “Đêm đó tôi cũng nhìn thấy Trần Hoa đỡ Hoắc Hiển đang say rượu.”
Mộ An An liếc nhìn về phía Trần Hoa, Trần Hoa đang cúi người nhặt điện thoại, nhưng đầu mãi cũng chưa ngẩng lên nổi.
Ngoài cửa có vài cô y tá đang chuẩn bị vào bàn giao công việc, vừa hay đụng phải cảnh này.
“Trần Hoa thích Hoắc Hiển sao?”
“Hoắc Hiển và Mộ An An ở bên nhau?”
Người ngoài cửa ngơ ngác nhìn nhau.
Giang cầm vội tiếp lời: “Có lẽ là thế đó.”
Nhưng không tẻ nhạt.
Chỉ mang ra một nụ cười bất đắc dĩ.
“Từ từ đi, dù sao cũng là tình đầu.” – Hoắc Hiển cười nhẹ: “ở cùng một chỗ cũng cảm
thấy vui vẻ.”
Hoắc thiếu gia mặc dù bất cần đời, cũng không nghiêm túc chút nào.
Nhưng lần đầu tiên phát hiện mình thích một người như thế.
Hắn không muốn buông tay.
Làm bạn cũng tốt.
Nhìn thấy cô ấy, nghe cô ấy nói chuyện, cũng cảm thấy thoải mái.
Lúc Mộ An An quay về phòng làm việc thì Nguyễn Ngọc đã đến rồi, buổi sáng là ca của Mộ An An cùng với Nguyễn Ngọc và Hoắc Hiển.
Trần Hoa đang cúi thấp đầu ngồi ở vị trí của mình dọn đồ, không nhìn rõ được biểu cảm cô ấy.
Lúc này Giang cầm đang ngồi một bên dặm lại lớp trang điểm.
Vừa nhìn thấy Mộ An An liền cố ý nói một câu: “Chúc mừng nha An An, cô cùng với người làm mưa làm gió của trường chúng ta sắp ở bên nhau rồi nhỉ?”
Nguyễn Ngọc không biết chuyện gì, vừa nghe liền nhìn về phía Mộ An An: “An An, cô và Hoắc Hiển ở bên nhau sao?”
Hoắc Hiển tuy ít xuất hiện trong trường, nhưng cũng là một nhân vật nồi tiếng trong trường.
Bây giờ thực tập rồi cũng thế.
Rất ít đến, nhưng luôn có nhiều lời đồn trong viện tâm thần Lam Thiên về Hoắc Hiển, rất nhiều cô y tá đều muốn làm quen và phát triển này nọ với Hoắc Hiển một chút.
Mộ An An nghe xong vừa định giải thích, thì Giang cầm lại nói: “Cũng vừa tỏ tình rồi, một bộ bông hồng to như thế mà, haizzz, Trần Hoa!”
Giang cầm dường như đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nhìn về phía Trần Hoa: “Có phải cô thích Hoắc Hiển không?”
Giang cầm đột nhiên ra ném một câu như thế, doạ cho điện thoại đang cầm trên tay Trần Hoa cũng rơi luôn xuống đất.
Mộ An An đổi sắc mặt: “Giang cầm, cô nói chuyện chú ý một chút đi.”
“Tôi nói sai sao?” – Giang cầm làm ra vẻ mặt ngây thơ: “Đêm đó tôi cũng nhìn thấy Trần Hoa đỡ Hoắc Hiển đang say rượu.”
Mộ An An liếc nhìn về phía Trần Hoa, Trần Hoa đang cúi người nhặt điện thoại, nhưng đầu mãi cũng chưa ngẩng lên nổi.
Ngoài cửa có vài cô y tá đang chuẩn bị vào bàn giao công việc, vừa hay đụng phải cảnh này.
“Trần Hoa thích Hoắc Hiển sao?”
“Hoắc Hiển và Mộ An An ở bên nhau?”
Người ngoài cửa ngơ ngác nhìn nhau.
Giang cầm vội tiếp lời: “Có lẽ là thế đó.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.