Cô Vợ Nuôi Từ Bé: Đại Thúc Xin Đừng Vội
Chương 652
Ninh Hải
18/01/2022
Xét theo cuộc gọi vừa nãy ở cuộc họp, bây giờ Mộ An An nhìn dãy số lạ này trong lòng cảm thấy sợ hãi.
Cô vẫn nhịn xuống và bắt máy.
Sau khi điện thoại được kết nối, bên trong truyền đến giọng một người phụ nữ: “Đây có phải là Mộ An An không ạ?”
Nghe được giọng người phụ nữ Mộ An An liền thở ra một hơi.
Có lẽ không phải cuộc gọi giống trong cuộc họp.
Mộ An An cầm điện thoại, hít sâu hai lần, lúc này mới lấy lạl được giọng nói bình
tĩnh: “Là tôi.
“Tiểu thư Mộ An An, cô có hứng thú với tiêu chuẩn lớn hơn không?”
Ngựa gầy Dương Châu: Mang tính xúc phạm, ý chỉ một người phụ nữ có thể tùy tiện bị hành hạ, tàn bạo giống như con ngựa yếu ớt. Hoặc ý chỉ mua những cô gái trẻ nhà nghèo với giá bèo bọt, sau khi “nuôi béo” thì nâng lên bán với giá cao.
Khi đối phương thốt ra câu đó, Mộ An An đã cảm thấy có vấn đề.
Và bên kia tiếp tục: “Tôi xem rất nhiều ảnh của chị. Thật là… đẹp quá đi, chị An An ơi, chị cỏ muốn chơi chung không?
Em hứa với chị sẽ được trải nghiệm cảm giác thiên đường thực sự, rùng mình kiểu gào thét, điên cuồng…”
“Cái gì!”
Bên kia chưa kịp nói xong, Mộ An An đột nhiên hét lên một tiếng, điện thoại rơi xuống đất.
Màn hình hiện lên, rõ ràng là vẫn đang trong cuộc gọi.
Người bên kia rõ ràng là hài lòng với tiếng hét của Mộ An An và cười điên cuồng ở đầu dây bên kia.
“Cô gái nhỏ, giọng nói của cỏ rất hay đấy!”
“Đến đây, trong vòng tay của tôi, tôi hứa sẽ khiến chị thèm muốn.”
Chị đang ở bệnh viện tâm thần Lam Thiên đúng không? Tôi sẽ đến đón, sau khi đón được chị, sẽ đi ngay lập tức. Đừng lo lắng!”
Lời nói của người bên kia càng ngày càng biến thái và khó mghe.
Mộ An An đang run rẩy rất nhiều.
Cô sợ hãi.
Cô cảm thấy ớn lạnh toàn thân.
Trước đây, cho dù là làn đầu tiên đi vào núi của Ngự Viên Loan, gió lạnh gào thét của bầy sói và tiếng dã thú cũng không đủ khiến Mộ An An khiếp sợ.
Đỏ là kiểu run rẩy lành lạnh từ tận đáy lòng, Mộ An An không dám nghe nữa, buộc khống chế sự run rẩy của mình, đi tới cầm điện thoại lên rồi cúp máy!
Cô vẫn nhịn xuống và bắt máy.
Sau khi điện thoại được kết nối, bên trong truyền đến giọng một người phụ nữ: “Đây có phải là Mộ An An không ạ?”
Nghe được giọng người phụ nữ Mộ An An liền thở ra một hơi.
Có lẽ không phải cuộc gọi giống trong cuộc họp.
Mộ An An cầm điện thoại, hít sâu hai lần, lúc này mới lấy lạl được giọng nói bình
tĩnh: “Là tôi.
“Tiểu thư Mộ An An, cô có hứng thú với tiêu chuẩn lớn hơn không?”
Ngựa gầy Dương Châu: Mang tính xúc phạm, ý chỉ một người phụ nữ có thể tùy tiện bị hành hạ, tàn bạo giống như con ngựa yếu ớt. Hoặc ý chỉ mua những cô gái trẻ nhà nghèo với giá bèo bọt, sau khi “nuôi béo” thì nâng lên bán với giá cao.
Khi đối phương thốt ra câu đó, Mộ An An đã cảm thấy có vấn đề.
Và bên kia tiếp tục: “Tôi xem rất nhiều ảnh của chị. Thật là… đẹp quá đi, chị An An ơi, chị cỏ muốn chơi chung không?
Em hứa với chị sẽ được trải nghiệm cảm giác thiên đường thực sự, rùng mình kiểu gào thét, điên cuồng…”
“Cái gì!”
Bên kia chưa kịp nói xong, Mộ An An đột nhiên hét lên một tiếng, điện thoại rơi xuống đất.
Màn hình hiện lên, rõ ràng là vẫn đang trong cuộc gọi.
Người bên kia rõ ràng là hài lòng với tiếng hét của Mộ An An và cười điên cuồng ở đầu dây bên kia.
“Cô gái nhỏ, giọng nói của cỏ rất hay đấy!”
“Đến đây, trong vòng tay của tôi, tôi hứa sẽ khiến chị thèm muốn.”
Chị đang ở bệnh viện tâm thần Lam Thiên đúng không? Tôi sẽ đến đón, sau khi đón được chị, sẽ đi ngay lập tức. Đừng lo lắng!”
Lời nói của người bên kia càng ngày càng biến thái và khó mghe.
Mộ An An đang run rẩy rất nhiều.
Cô sợ hãi.
Cô cảm thấy ớn lạnh toàn thân.
Trước đây, cho dù là làn đầu tiên đi vào núi của Ngự Viên Loan, gió lạnh gào thét của bầy sói và tiếng dã thú cũng không đủ khiến Mộ An An khiếp sợ.
Đỏ là kiểu run rẩy lành lạnh từ tận đáy lòng, Mộ An An không dám nghe nữa, buộc khống chế sự run rẩy của mình, đi tới cầm điện thoại lên rồi cúp máy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.