Cô Vợ Nuôi Từ Bé: Đại Thúc Xin Đừng Vội
Chương 721
Ninh Hải
18/01/2022
“Bây giờ người muốn xuống ạ?”
“ừm đi xuống.”
Mộ An An xua tay.
Người làm đi đến sau lưng Mộ An An, đẩy xe lăn xuống lầu.
Cầu thang là dạng bậc thang nên Mộ An An được hai người làm một trước một sau bế xuống.
Cầu thang có hình bán nguyệt, cột chống bên cạnh được trang trí bằng thuỷ tinh đen, hướng về phía phòng khách, ngồi ở vị trí sofa có thể nhìn rõ tình huống trên cầu thang bên này.
Lúc này, những người đợi cả đêm bên ngoài, vừa được mời vào phòng khách có Giang Trấn, Quách Nguyệt Hoa và Giang Cầm, cả ba người đều có thể nhìn rõ trạng thái của Mộ An An qua vách tường.
Giang cầm vì chuyện ở Giang Đô Hội hôm qua mà mãi chưa hoàn hồn lại, nếu không
phải do Quách Nguyệt Hoa kiềm chế cô ta thì cô ta đã sớm hoá điên rồi.
Lúc này nhìn thấy Mộ An An được bế xuống như thế, ngọn lửa đố kỵ trong lòng cô ta lập tức liền bùng cháy như điên.
Cô ta không ngừng siết chặt nắm đấm của mình.
Trong lòng điên cuồng chất vấn: Dựa vào đâu? Dựa vào đâu mà con nhỏ xấu xí này được hưởng thụ đặc ân này? Lại dựa vào đâu mà một đống rác không là gì cả mà được đãi ngộ như vậy?
Rõ ràng cô ta mới là thiên kim hào môn chân chính, cô ta mới là đại tiểu thư đứng đầu, là tiêu điểm của xã hội.
Dựa vào đâu người như Mộ An An, lại có thể vào được giới giàu có?
Nội tâm Giang cầm vô cùng bi phẫn.
Quách Nguyệt Hoa liếc mắt về phía cầu thang một cái, rồi vươn tay nắm bàn tay Giang cầm vỗ nhẹ lên đó.
Bà thấp giọng nói bên tai Giang cầm: “Tiểu Cầm đừng sợ, mẹ từng nói con cao quý hơn bất kỳ ai, cho dù xảy ra chuyện gì thì con vẫn luôn cao quý hơn người khác, là đại tiểu thư là tiêu điểm của xã hội.”
Lúc Quách Nguyệt Hoa nói những lời này, bà ta liền vô thức ngồi thẳng lưng.
Đối với bà ta mà nói, hôm nay đến đây xin lỗi chỉ là một kế hoạch cứu chữa.
Nhất thời cúi đầu mà thôi.
Cũng giống như năm đó khi Giang Trấn cưới Mộ Thanh, bà cũng chỉ nhất thời cúi đầu, đợi thời cơ đến bà lập tức chuyển mình trở thành phú bà quyền quý.
Hôm nay cũng thế!
Sau khi Mộ An An được người làm bế xuống, liền có một người làm khác đẩy xe lăn đi về phía sofa.
Giang Trấn gần như là đứng dậy ngay trong một giây, nở một nụ cười ngượng ngùng: “An, tiểu thư An An.”
Quách Nguyệt Hoa lườm Giang Trấn một cái, bà ta hiển nhiên là bất mãn với cái kiểu cảm xúc quá mãnh liệt của Giang Trấn.
Bà kéo Giang cầm chậm rãi đứng dậy, duy trì dáng vẻ phu nhân quyền quý của bà ta, không ti không kiêu nói: “Tiểu thư An An, làm phiền cô rồi.”
Mộ An An nhìn ba người một cái, nhàn nhạt nói: “Đừng đứng lên hết như thế, ngồi đi.”
Lời vừa dứt, Quách Nguyệt Hoa trực tiếp kéo Giang cầm ngồi xuống.
Tư thế này là hoàn toàn xem bản thân thành khách.
Mộ An An cúi đầu chỉnh lại tóc mình.
“ừm đi xuống.”
Mộ An An xua tay.
Người làm đi đến sau lưng Mộ An An, đẩy xe lăn xuống lầu.
Cầu thang là dạng bậc thang nên Mộ An An được hai người làm một trước một sau bế xuống.
Cầu thang có hình bán nguyệt, cột chống bên cạnh được trang trí bằng thuỷ tinh đen, hướng về phía phòng khách, ngồi ở vị trí sofa có thể nhìn rõ tình huống trên cầu thang bên này.
Lúc này, những người đợi cả đêm bên ngoài, vừa được mời vào phòng khách có Giang Trấn, Quách Nguyệt Hoa và Giang Cầm, cả ba người đều có thể nhìn rõ trạng thái của Mộ An An qua vách tường.
Giang cầm vì chuyện ở Giang Đô Hội hôm qua mà mãi chưa hoàn hồn lại, nếu không
phải do Quách Nguyệt Hoa kiềm chế cô ta thì cô ta đã sớm hoá điên rồi.
Lúc này nhìn thấy Mộ An An được bế xuống như thế, ngọn lửa đố kỵ trong lòng cô ta lập tức liền bùng cháy như điên.
Cô ta không ngừng siết chặt nắm đấm của mình.
Trong lòng điên cuồng chất vấn: Dựa vào đâu? Dựa vào đâu mà con nhỏ xấu xí này được hưởng thụ đặc ân này? Lại dựa vào đâu mà một đống rác không là gì cả mà được đãi ngộ như vậy?
Rõ ràng cô ta mới là thiên kim hào môn chân chính, cô ta mới là đại tiểu thư đứng đầu, là tiêu điểm của xã hội.
Dựa vào đâu người như Mộ An An, lại có thể vào được giới giàu có?
Nội tâm Giang cầm vô cùng bi phẫn.
Quách Nguyệt Hoa liếc mắt về phía cầu thang một cái, rồi vươn tay nắm bàn tay Giang cầm vỗ nhẹ lên đó.
Bà thấp giọng nói bên tai Giang cầm: “Tiểu Cầm đừng sợ, mẹ từng nói con cao quý hơn bất kỳ ai, cho dù xảy ra chuyện gì thì con vẫn luôn cao quý hơn người khác, là đại tiểu thư là tiêu điểm của xã hội.”
Lúc Quách Nguyệt Hoa nói những lời này, bà ta liền vô thức ngồi thẳng lưng.
Đối với bà ta mà nói, hôm nay đến đây xin lỗi chỉ là một kế hoạch cứu chữa.
Nhất thời cúi đầu mà thôi.
Cũng giống như năm đó khi Giang Trấn cưới Mộ Thanh, bà cũng chỉ nhất thời cúi đầu, đợi thời cơ đến bà lập tức chuyển mình trở thành phú bà quyền quý.
Hôm nay cũng thế!
Sau khi Mộ An An được người làm bế xuống, liền có một người làm khác đẩy xe lăn đi về phía sofa.
Giang Trấn gần như là đứng dậy ngay trong một giây, nở một nụ cười ngượng ngùng: “An, tiểu thư An An.”
Quách Nguyệt Hoa lườm Giang Trấn một cái, bà ta hiển nhiên là bất mãn với cái kiểu cảm xúc quá mãnh liệt của Giang Trấn.
Bà kéo Giang cầm chậm rãi đứng dậy, duy trì dáng vẻ phu nhân quyền quý của bà ta, không ti không kiêu nói: “Tiểu thư An An, làm phiền cô rồi.”
Mộ An An nhìn ba người một cái, nhàn nhạt nói: “Đừng đứng lên hết như thế, ngồi đi.”
Lời vừa dứt, Quách Nguyệt Hoa trực tiếp kéo Giang cầm ngồi xuống.
Tư thế này là hoàn toàn xem bản thân thành khách.
Mộ An An cúi đầu chỉnh lại tóc mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.