Cô Vợ Nuôi Từ Bé: Đại Thúc Xin Đừng Vội
Chương 99: Muốn rời đi
Ninh Hải
02/01/2022
Một lúc sau, hắn liền hỏi thẳng: “Vậy tối mai cô đi qua đó, cô định làm thế nào giấu Thất gia?”
“Tối mai tôi có ca tối, đến lúc đó để Trần Hoa thay tôi một buổi tối là được.” – Mộ An An trong lòng đã tính sẵn rồi, nhân tiện thêm vào một câu: “Thất gia gần đây có rất nhiều việc, không có thời gian quản tôi.”
Bác sĩ Cố gật đầu, cũng không nói thêm nữa, liền đứng dậy khỏi ghế sô pha.
“Thời gian tôi đi vào thay băng cũng sắp hết, tôi phải đi rồi.” – Bác sĩ cố nói: “Ngày mai sắp xếp người xong, tôi lại đến tìm cô.”
Nói xong, bác sĩ cố liền thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.
Người vừa mới rời khỏi ghế sô pha, Mộ An An đột nhiên ngẩng đầu lên nói: “Cám ơn.”
Bác sĩ Cố cười khẽ, cúi đầu nhìn vào mắt Mộ An An, ánh mắt dịu đi rất nhiều.
Hắn vươn tay ấn đầu Mộ An An: “Tối đối với cô có tình cảm khác.”
Lời này không có bắt đầu cũng không có kết thúc.
Mộ An An nhướng mày: “Chẳng lẽ anh thầm mến tôi sao?”
“Nói cái gì vậy.” – Bác sĩ cố cau mày, trừng mắt liếc nhìn Mộ An An.
Mộ An An nhún vai.
Cô vẫn biết định hướng của bác sĩ Cố, cho nên mấy năm nay khi ở cùng với bác sĩ Cố cũng không để ý đến khoảng cách.
Tiểu thư An An.
“Hử?”
“Cô muốn báo thù, tôi ủng hộ. Cô muốn hạ gục Thất gia, tôi cũng ủng hộ, tôi đã nói với cô từ lâu rồi, tôi và cô cùng một chiến tuyến.”
Bác sĩ Cố để lại những lời này, liền vội vàng rời đi.
Đoán chừng bản thân hắn cũng cảm thấy những lời này có hơi lập dị, cho nên nói xong liền nhanh chóng trốn đi.
Mộ An An sững sờ vài giây, sau đó cười rộ lên.
Cô và bác sĩ Cố có quan hệ vẫn rất tốt.
Mộ An An ở Ngự Viên Loan tiếp nhận đủ loại huấn luyện, trên người khó tránh khỏi xuất hiện những vết thương nhỏ, tất cả đều do bác sĩ cố chăm sóc.
Mà bác sĩ Cố tính cách ôn hòa, mặc dù có thời điểm rất lề mề, nhưng nhiều lúc Mộ An An có cảm giác hắn giống như một người anh chăm sóc cô.
Ngay cả khi cô làm chuyện xấu và gặp rắc rối, bác sĩ cố thường xuyên giúp Mộ An An, không để Thất gia biết chuyện.
Hôm sau.
Mộ An An sáng sớm tỉnh lại, liền gửi tin nhắn cho Trần Hoa, nhờ cô ấy làm thay ca đêm.
Trần Hoa không hỏi một tiếng liền đồng ý.
Mộ An An đang trò chuyện với Trần Hoa, thì cửa phòng liền vang lên.
Bác sĩ Cố tới.
Trước khi bước vào, bác sĩ cố cảnh giác quan sát cửa, xác định ổn thỏa, lúc này mới bước vào phòng Mộ An
An, rôi đóng cửa phòng lại.
Nhìn thấy dáng vẻ thận trọng của hắn, Mộ An An lập tức có chút nghi hoặc: “Có phải xảy ra vấn đề gì rồi không?”
Bác sĩ Cố không trả lời câu hỏi của Mộ An An.
Sau khi đi vào phòng, liền đi thẳng đến ghế sô pha.
Mộ An An lo lắng đi theo phía sau.
Bác sĩ Cố ngòi trên ghế sô pha nói: “Người và nhóm cô muốn tôi đã sắp xếp xong rồi, họ đã chờ sẵn ở khách sạn gần bệnh viện cô thực tập.”
Ngự Viên Loan là địa bàn của Thất gia, tất nhiên là không thể hành động ở trong địa bàn của Thất gia được, đó
hoàn toàn là tìm cái chết.
Mộ An An hiểu được.
Điều cô quan tâm hơn bây giờ là bác sĩ Cố mới vừa khẩn trương bước vào, lo lắng về điều gì đó.
“Tối mai tôi có ca tối, đến lúc đó để Trần Hoa thay tôi một buổi tối là được.” – Mộ An An trong lòng đã tính sẵn rồi, nhân tiện thêm vào một câu: “Thất gia gần đây có rất nhiều việc, không có thời gian quản tôi.”
Bác sĩ Cố gật đầu, cũng không nói thêm nữa, liền đứng dậy khỏi ghế sô pha.
“Thời gian tôi đi vào thay băng cũng sắp hết, tôi phải đi rồi.” – Bác sĩ cố nói: “Ngày mai sắp xếp người xong, tôi lại đến tìm cô.”
Nói xong, bác sĩ cố liền thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.
Người vừa mới rời khỏi ghế sô pha, Mộ An An đột nhiên ngẩng đầu lên nói: “Cám ơn.”
Bác sĩ Cố cười khẽ, cúi đầu nhìn vào mắt Mộ An An, ánh mắt dịu đi rất nhiều.
Hắn vươn tay ấn đầu Mộ An An: “Tối đối với cô có tình cảm khác.”
Lời này không có bắt đầu cũng không có kết thúc.
Mộ An An nhướng mày: “Chẳng lẽ anh thầm mến tôi sao?”
“Nói cái gì vậy.” – Bác sĩ cố cau mày, trừng mắt liếc nhìn Mộ An An.
Mộ An An nhún vai.
Cô vẫn biết định hướng của bác sĩ Cố, cho nên mấy năm nay khi ở cùng với bác sĩ Cố cũng không để ý đến khoảng cách.
Tiểu thư An An.
“Hử?”
“Cô muốn báo thù, tôi ủng hộ. Cô muốn hạ gục Thất gia, tôi cũng ủng hộ, tôi đã nói với cô từ lâu rồi, tôi và cô cùng một chiến tuyến.”
Bác sĩ Cố để lại những lời này, liền vội vàng rời đi.
Đoán chừng bản thân hắn cũng cảm thấy những lời này có hơi lập dị, cho nên nói xong liền nhanh chóng trốn đi.
Mộ An An sững sờ vài giây, sau đó cười rộ lên.
Cô và bác sĩ Cố có quan hệ vẫn rất tốt.
Mộ An An ở Ngự Viên Loan tiếp nhận đủ loại huấn luyện, trên người khó tránh khỏi xuất hiện những vết thương nhỏ, tất cả đều do bác sĩ cố chăm sóc.
Mà bác sĩ Cố tính cách ôn hòa, mặc dù có thời điểm rất lề mề, nhưng nhiều lúc Mộ An An có cảm giác hắn giống như một người anh chăm sóc cô.
Ngay cả khi cô làm chuyện xấu và gặp rắc rối, bác sĩ cố thường xuyên giúp Mộ An An, không để Thất gia biết chuyện.
Hôm sau.
Mộ An An sáng sớm tỉnh lại, liền gửi tin nhắn cho Trần Hoa, nhờ cô ấy làm thay ca đêm.
Trần Hoa không hỏi một tiếng liền đồng ý.
Mộ An An đang trò chuyện với Trần Hoa, thì cửa phòng liền vang lên.
Bác sĩ Cố tới.
Trước khi bước vào, bác sĩ cố cảnh giác quan sát cửa, xác định ổn thỏa, lúc này mới bước vào phòng Mộ An
An, rôi đóng cửa phòng lại.
Nhìn thấy dáng vẻ thận trọng của hắn, Mộ An An lập tức có chút nghi hoặc: “Có phải xảy ra vấn đề gì rồi không?”
Bác sĩ Cố không trả lời câu hỏi của Mộ An An.
Sau khi đi vào phòng, liền đi thẳng đến ghế sô pha.
Mộ An An lo lắng đi theo phía sau.
Bác sĩ Cố ngòi trên ghế sô pha nói: “Người và nhóm cô muốn tôi đã sắp xếp xong rồi, họ đã chờ sẵn ở khách sạn gần bệnh viện cô thực tập.”
Ngự Viên Loan là địa bàn của Thất gia, tất nhiên là không thể hành động ở trong địa bàn của Thất gia được, đó
hoàn toàn là tìm cái chết.
Mộ An An hiểu được.
Điều cô quan tâm hơn bây giờ là bác sĩ Cố mới vừa khẩn trương bước vào, lo lắng về điều gì đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.