Cô Vợ Nuôi Từ Bé: Đại Thúc Xin Đừng Vội
Chương 105: Vừa tàn bạo vừa hoang dã.
Ninh Hải
02/01/2022
Trước kia khi mẹ còn sống, chưa bao giờ cho Mộ An An bất cứ thứ gì.
Mộ An An cười lạnh một tiếng, nói tiếp: “Giang đại thiếu gia đây là đang tuyên cáo với thiên hạ, hắn vẫn Giang đại thiếu gia kiêu ngạo đó, ai muốn bất kính với hắn, tôi chính là kết cục.”
“Thằng cháu trai này thật tàn nhẫn! Được đầu thai vào một bối cảnh tốt, nhưng thực chất lại là một tên cặn bã.” – Lượng Lượng nghiến răng nghiến lợi.
Hắn chỉ là một thằng nghèo.
Nhà nghèo, đọc sách đọc không tốt, sau này chọn học nghề sửa chữa ô tô, cũng là người có chút thiên phú và cố gắng, được thầy cho bố trí thực tập tại một cửa hàng ô tô chuyên nghiệp, theo học một bậc thầy giỏi.
Chỉ là cuộc sống quá vất vả, lại thường xuyên bị phú nhị đại áp bức, cho nên trong lòng đối một phú nhị đại như Giang Phong, vô cùng khinh thường.
Mộ An An thấy không còn nhiều thời gian nên định kết thúc cuộc nói chuyện với Lượng Lượng: “Không sao đâu, tôi sắp xếp ổn thỏa lắm rồi, cậu không cần lo lắng cho tôi, nên làm gì thì làm tiếp đi.”
“Thất ca, anh không coi tôi là anh em sao?” – Lượng Lượng khó chịu: “Nếu anh coi tôi là anh em, thì nói cho tôi biết, anh đang ở đâu, tôi bây giờ đi tìm anh. Buổi tối đi lên du thuyền, mang theo tôi nữa!”
“Người anh em,tôi nhận tấm lòng của cậu, nhưng tôi đã sắp xếp người rồi.”
“Tôi chính là anh em của anh, cho dù anh sắp xếp bao nhiêu người, tôi nhất định phải đi theo.” – Lượng Lượng bên kia trực tiếp quyết thay Mộ An An: “Hoặc làm anh em, hoặc là sau này cả đời không qua lại với nhau nữa.”
Lượng Lượng đã nói thẳng ra như
vậy rồi, Mộ An An cũng không có nói nhiều, quá lề mề .
Huống chi, những người này đều do bác sĩ Cố sắp xếp, cũng không cần lo lắng, Lượng Lượng đi theo cũng không có việc gì.
Vì thế, Mộ An An cũng không có nói linh tinh nữa, liền nói thẳng: “Tôi gửi địa chỉ qua Wechat của cậu.”
Lượng Lượng: “Được.”
Sau khi quyết định xong, Mộ An An kết thúc cuộc gọi và trở về phòng khách sạn.
Bác sĩ Cố đang họp với A Nhất, đêm
nay phải bố trí những người này thế nào trên du thuyền.
“Tôi đi thay quần áo trước, lát nữa sẽ có một người bạn của tôi tới đây.” -Mộ An An nói thẳng.
Bác sĩ Cố cũng không có hỏi nhiều, hướng A Nhất liếc mắt một cá.
A Nhất quay người lại, cầm lấy một cái túi màu đen bên cạnh đưa cho Mộ An An.
Đây là công cụ ngụy trang của Tông Thất.
Mộ An An không nói gì thêm, cầm đồ đạc bước vào toilet.
Mỗi lần dịch dung Tông Thất thời gian cũng không ngắn.
Bởi vì phải bắt đầu từ khuôn mặt, sau đó đến yết hầu, ngực, thậm chí mộ Mộ An An phải đeo miếng đệm lót để che đi vẻ nữ tính của cơ thể.
Nửa tiếng sau.
Cánh cửa phòng tắm mở ra, bước ra ngoài, cô đã là một thiếu niên tóc bạch kim phóng túng.
Cô mặc rất đơn giản, áo phông màu đen, cùng với áo khoác bóng chày bằng da màu đen bên ngoài, và quần thể thao màu đen, nhưng lại đi một đôi bốt màu đỏ vô cùng khí thế.
Vừa tàn bạo vừa hoang dã.
Mộ An An cười lạnh một tiếng, nói tiếp: “Giang đại thiếu gia đây là đang tuyên cáo với thiên hạ, hắn vẫn Giang đại thiếu gia kiêu ngạo đó, ai muốn bất kính với hắn, tôi chính là kết cục.”
“Thằng cháu trai này thật tàn nhẫn! Được đầu thai vào một bối cảnh tốt, nhưng thực chất lại là một tên cặn bã.” – Lượng Lượng nghiến răng nghiến lợi.
Hắn chỉ là một thằng nghèo.
Nhà nghèo, đọc sách đọc không tốt, sau này chọn học nghề sửa chữa ô tô, cũng là người có chút thiên phú và cố gắng, được thầy cho bố trí thực tập tại một cửa hàng ô tô chuyên nghiệp, theo học một bậc thầy giỏi.
Chỉ là cuộc sống quá vất vả, lại thường xuyên bị phú nhị đại áp bức, cho nên trong lòng đối một phú nhị đại như Giang Phong, vô cùng khinh thường.
Mộ An An thấy không còn nhiều thời gian nên định kết thúc cuộc nói chuyện với Lượng Lượng: “Không sao đâu, tôi sắp xếp ổn thỏa lắm rồi, cậu không cần lo lắng cho tôi, nên làm gì thì làm tiếp đi.”
“Thất ca, anh không coi tôi là anh em sao?” – Lượng Lượng khó chịu: “Nếu anh coi tôi là anh em, thì nói cho tôi biết, anh đang ở đâu, tôi bây giờ đi tìm anh. Buổi tối đi lên du thuyền, mang theo tôi nữa!”
“Người anh em,tôi nhận tấm lòng của cậu, nhưng tôi đã sắp xếp người rồi.”
“Tôi chính là anh em của anh, cho dù anh sắp xếp bao nhiêu người, tôi nhất định phải đi theo.” – Lượng Lượng bên kia trực tiếp quyết thay Mộ An An: “Hoặc làm anh em, hoặc là sau này cả đời không qua lại với nhau nữa.”
Lượng Lượng đã nói thẳng ra như
vậy rồi, Mộ An An cũng không có nói nhiều, quá lề mề .
Huống chi, những người này đều do bác sĩ Cố sắp xếp, cũng không cần lo lắng, Lượng Lượng đi theo cũng không có việc gì.
Vì thế, Mộ An An cũng không có nói linh tinh nữa, liền nói thẳng: “Tôi gửi địa chỉ qua Wechat của cậu.”
Lượng Lượng: “Được.”
Sau khi quyết định xong, Mộ An An kết thúc cuộc gọi và trở về phòng khách sạn.
Bác sĩ Cố đang họp với A Nhất, đêm
nay phải bố trí những người này thế nào trên du thuyền.
“Tôi đi thay quần áo trước, lát nữa sẽ có một người bạn của tôi tới đây.” -Mộ An An nói thẳng.
Bác sĩ Cố cũng không có hỏi nhiều, hướng A Nhất liếc mắt một cá.
A Nhất quay người lại, cầm lấy một cái túi màu đen bên cạnh đưa cho Mộ An An.
Đây là công cụ ngụy trang của Tông Thất.
Mộ An An không nói gì thêm, cầm đồ đạc bước vào toilet.
Mỗi lần dịch dung Tông Thất thời gian cũng không ngắn.
Bởi vì phải bắt đầu từ khuôn mặt, sau đó đến yết hầu, ngực, thậm chí mộ Mộ An An phải đeo miếng đệm lót để che đi vẻ nữ tính của cơ thể.
Nửa tiếng sau.
Cánh cửa phòng tắm mở ra, bước ra ngoài, cô đã là một thiếu niên tóc bạch kim phóng túng.
Cô mặc rất đơn giản, áo phông màu đen, cùng với áo khoác bóng chày bằng da màu đen bên ngoài, và quần thể thao màu đen, nhưng lại đi một đôi bốt màu đỏ vô cùng khí thế.
Vừa tàn bạo vừa hoang dã.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.