Chương 22:
Ngã Ngận Cáo Hạnh A
24/11/2023
Nhìn Triệu Tầm Dữ không có vẻ gì là bực bội, ít nhất bà nội sẽ không cảm thấy như vậy, còn bảo cậu ngoan ngoãn.
Triệu Tầm Dữ rửa bát xong, nói mình hơi mệt, muốn nghỉ trưa, có việc gì thì gọi cậu dậy. Mấy bộ quần áo và quyển tiểu thuyết vẫn còn đặt ở kệ TV, cậu không cầm lên.
Sở Tri Lục sững sờ.
Chú Lương bàn chuyện kinh doanh rất thuận lợi, buổi chiều khi về đã kể cho Sở Tri Lục và Sở Xuân Liễu nghe, còn nói tối này đừng nấu cơm nữa mà hãy đến nhà ông ấy ăn, có đủ nguyên liệu để làm một bữa BBQ gia đình.
Hơn 6 giờ, chú Lương nhắn tin bảo họ qua ăn cơm. Sở Tri Lục gõ cửa phòng Triệu Tầm Dữ, cậu mở cửa rất nhanh.
“Chú Lương gọi chúng ta sang ăn cơm, chú ấy chuẩn bị rất nhiều đồ làm BBQ.”
“Cậu và bà ngoại đi đi, bây giờ tôi không đói, lát nữa đói thì tôi tự làm gì ăn là được.”
“Cùng đi đi.”
“Hai người đi đi, lát nữa tôi đói thì tính sau.”
“… Vậy khi nào muốn tới thì gọi điện cho tôi, tôi về dẫn đường cho cậu.” Nhà chú Lương không xa nhà họ Sở lắm, rất dễ tìm.” Sở Tri Lục sợ cậu ngại nhiều người không dám vào.
“Ừ.”
Bà cụ Sở biết Triệu Tầm Dữ không đi thì chẳng kinh ngạc lắm: “Không đi thì thôi, tự biết tìm đồ ăn là được, cùng lắm thì để nó đói thêm một bữa nữa.”
Bây giờ rất nhiều thanh thiếu niên đều không thích tới nhà người khác ăn cơm nên chuyện này rất bình thường.
8 giờ tối, người nhà chú Lương rất đông. Nướng BBQ là một quá trình giết thời gian, mọi người vừa nướng vừa trò chuyện, vừa ăn vừa uống, chẳng mấy chốc đã đến nửa đêm.
Sở Tri Lục lơ đãng lắng nghe cuộc trò chuyện của những cô gái cùng tuổi. Cô vẫn còn nghĩ đến Triệu Tầm Dữ vẫn chưa tới đây, không biết ở nhà một mình có ăn gì chưa.
Sở Tri Lục thầm thở dài, không muốn ở lại chỗ này nữa. Cô đứng dậy, cầm một ít thịt bò, cánh gà, đùi gà, cá thu đao, nấm và cải thảo vào vỉ nướng, bảo một người nhường chỗ cho mình rồi bắt đầu nướng.
Sau khi nướng xong, cô nhờ thím Lương tìm một hộp nhựa dùng một lần, sau đó cho thịt nướng vào để giữ ấm.
Rời khỏi nhà thím Lương, đi được vài bước, Sở Tri Lục dừng chân xoay người đi vòng tới siêu thị mini mua một cốc trà sữa dừa và một cốc trà chanh vàng, còn tiện tay lấy thêm một lon coca trong tủ lạnh và một chai nước tăng lực.
Bà nội ăn cơm ở nhà thím Lương xong thì đã tới quảng trường tập nhảy rồi, bây giờ vẫn chưa về.
Việc đầu tiên Sở Tri Lục làm khi về đến nhà là vào phòng bếp.
Đồ ăn thừa lúc trưa vẫn còn trong nồi, xem ra tối nay Triệu Tầm Dữ không ăn gì.
Triệu Tầm Dữ rửa bát xong, nói mình hơi mệt, muốn nghỉ trưa, có việc gì thì gọi cậu dậy. Mấy bộ quần áo và quyển tiểu thuyết vẫn còn đặt ở kệ TV, cậu không cầm lên.
Sở Tri Lục sững sờ.
Chú Lương bàn chuyện kinh doanh rất thuận lợi, buổi chiều khi về đã kể cho Sở Tri Lục và Sở Xuân Liễu nghe, còn nói tối này đừng nấu cơm nữa mà hãy đến nhà ông ấy ăn, có đủ nguyên liệu để làm một bữa BBQ gia đình.
Hơn 6 giờ, chú Lương nhắn tin bảo họ qua ăn cơm. Sở Tri Lục gõ cửa phòng Triệu Tầm Dữ, cậu mở cửa rất nhanh.
“Chú Lương gọi chúng ta sang ăn cơm, chú ấy chuẩn bị rất nhiều đồ làm BBQ.”
“Cậu và bà ngoại đi đi, bây giờ tôi không đói, lát nữa đói thì tôi tự làm gì ăn là được.”
“Cùng đi đi.”
“Hai người đi đi, lát nữa tôi đói thì tính sau.”
“… Vậy khi nào muốn tới thì gọi điện cho tôi, tôi về dẫn đường cho cậu.” Nhà chú Lương không xa nhà họ Sở lắm, rất dễ tìm.” Sở Tri Lục sợ cậu ngại nhiều người không dám vào.
“Ừ.”
Bà cụ Sở biết Triệu Tầm Dữ không đi thì chẳng kinh ngạc lắm: “Không đi thì thôi, tự biết tìm đồ ăn là được, cùng lắm thì để nó đói thêm một bữa nữa.”
Bây giờ rất nhiều thanh thiếu niên đều không thích tới nhà người khác ăn cơm nên chuyện này rất bình thường.
8 giờ tối, người nhà chú Lương rất đông. Nướng BBQ là một quá trình giết thời gian, mọi người vừa nướng vừa trò chuyện, vừa ăn vừa uống, chẳng mấy chốc đã đến nửa đêm.
Sở Tri Lục lơ đãng lắng nghe cuộc trò chuyện của những cô gái cùng tuổi. Cô vẫn còn nghĩ đến Triệu Tầm Dữ vẫn chưa tới đây, không biết ở nhà một mình có ăn gì chưa.
Sở Tri Lục thầm thở dài, không muốn ở lại chỗ này nữa. Cô đứng dậy, cầm một ít thịt bò, cánh gà, đùi gà, cá thu đao, nấm và cải thảo vào vỉ nướng, bảo một người nhường chỗ cho mình rồi bắt đầu nướng.
Sau khi nướng xong, cô nhờ thím Lương tìm một hộp nhựa dùng một lần, sau đó cho thịt nướng vào để giữ ấm.
Rời khỏi nhà thím Lương, đi được vài bước, Sở Tri Lục dừng chân xoay người đi vòng tới siêu thị mini mua một cốc trà sữa dừa và một cốc trà chanh vàng, còn tiện tay lấy thêm một lon coca trong tủ lạnh và một chai nước tăng lực.
Bà nội ăn cơm ở nhà thím Lương xong thì đã tới quảng trường tập nhảy rồi, bây giờ vẫn chưa về.
Việc đầu tiên Sở Tri Lục làm khi về đến nhà là vào phòng bếp.
Đồ ăn thừa lúc trưa vẫn còn trong nồi, xem ra tối nay Triệu Tầm Dữ không ăn gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.