Chương 29:
Ngã Ngận Cáo Hạnh A
09/12/2023
Sở Tri Lục cuộn lưỡi, quả vải được cuốn lại giữa hai hàm răng, cô cắn nhẹ, nước trào ra: “Đúng vậy.”
Hai người đi song song, Triệu Tầm Dữ lại hỏi: “Sao vậy? Cậu yêu sớm hả?”
“Không có.”
Câu trả lời như trong dự kiến. Đến điện thoại cũng không có gì bảo mật, diện mạo và tính cách đều rất trong sáng, nếu cô yêu sớm thì cậu mới cảm thấy khiếp sợ đấy.
“Giống tôi.” Sau đó, cậu chợt nghĩ ra gì đó, cảm xúc bắt đầu kích động: “Mặc dù tôi chưa từng yêu đương, nhưng tôi bị người ta đặt điều bịa đặt làm cho thanh danh không còn trong sạch nữa. Nếu không phải vì chuyện này, tôi cũng sẽ không bị ba ném tới đây cải tạo.”
Sở Tri Lục nhìn cậu: “Hửm?”
Triệu Tầm Dữ như được cổ vũ, bắt đầu kể khổ với cô.
Sở Tri lục nghe vậy thì không nói nên lời, chỉ với ý xấu của Cố Giới, Triệu Tầm Dữ không tìm người đánh cậu ta mới là lạ.
“Hơi bốc đồng rồi.”
Từ sau khi xảy ra chuyện đó, đây không phải lần đầu tiên Triệu Tầm Dữ bị nói như vậy, nhưng khi nghe được cậu vẫn thấy không phục: “Nếu không vậy thì tôi còn phải lấy ơn báo oán, làm thánh phụ khuyên cậu ta hối cải, biết thay đổi và làm người tốt à? Tôi thấy cậu ta phiền muốn chết, còn lâu tôi mới phí nước bọt với cậu ta. Theo ý của tôi thì thắng lợi về mặt tinh thần không sướng chút nào cả. Cậu ta làm bậy nhiều năm đến thế, tôi muốn cậu ta phải ăn đấm.”
Sở Tri Lục hỏi: “Thế nên, Liễu m m không biết Cố Giới vì trả thù cậu mới ở bên cô ta phải không?”
“Chắc là không biết, nghe nói cô ta còn tới thăm Cố Giới nằm viện nữa.” Nói đến đây, cậu lại tỏ ra vui sướng khi người khác gặp họa: “Liễu m m nhìn thấy Cố Giới bị đánh thành cái đầu heo, chỉ nói cậu ta dưỡng thương đi, chờ khỏi hẳn rồi lại gặp nhau. Buồn cười chết tôi thôi.”
“Thế nên tôi mới nói cậu hơi bốc đồng. Cố Giới dắt tay Liễu m m tới khoe với cậu, tôi nghĩ cậu ta hẳn là rất thích bỏ đá xuống giếng. Có lẽ cậu ta muốn câu chuyện phát triển thế này: Sau khi thi đại học xong, cậu phát hiện mình bị người ta cắm sừng, Nếu đã vậy, cậu có thể giả vờ tức giận rồi giằng co với cậu ta, sau đó ghi âm lại, dẫn dắt cậu ta nói ra mục đích của mình. Lúc đó cậu ta đang đắc chí, chắc sẽ không bủn xỉn những câu sỉ nhục và trào phúng cậu đâu.”
“Từ việc Liễu m m đến thăm bệnh, dựa vào lời nói và cách làm của cô ta, tôi nghĩ cô ta cũng không có tình cảm sâu đậm với Cố Giới lắm. Cậu nói cô ta ngày thường luôn cậy thế bắt nạt bạn bè, vậy để cô ta nghe hết bản ghi âm, biết bản thân bị lừa gạt tình cảm, bị lợi dụng như một công cụ, có lẽ cô ta sẽ khiến Cố Giới phải trả giá. Về phần Cố Giới, cậu ta biết Liễu m m nói dối, nhớ tới việc mình tốn công tốn sức theo đuổi cô ta, rồi bị cậu chê cười ngược lại, có lẽ cũng sẽ phản kích Liễu m m.”
“Nếu mọi chuyện không phát triển thuận lợi như lời tôi nói, cậu cảm thấy chưa giải được hận, lúc đó có thể tự mình ra tay. Còn đây cậu trực tiếp đánh Cố Giới như vậy, trong mắt người ngoài, cậu có vẻ hơi quá đáng.”
Hai người đi song song, Triệu Tầm Dữ lại hỏi: “Sao vậy? Cậu yêu sớm hả?”
“Không có.”
Câu trả lời như trong dự kiến. Đến điện thoại cũng không có gì bảo mật, diện mạo và tính cách đều rất trong sáng, nếu cô yêu sớm thì cậu mới cảm thấy khiếp sợ đấy.
“Giống tôi.” Sau đó, cậu chợt nghĩ ra gì đó, cảm xúc bắt đầu kích động: “Mặc dù tôi chưa từng yêu đương, nhưng tôi bị người ta đặt điều bịa đặt làm cho thanh danh không còn trong sạch nữa. Nếu không phải vì chuyện này, tôi cũng sẽ không bị ba ném tới đây cải tạo.”
Sở Tri Lục nhìn cậu: “Hửm?”
Triệu Tầm Dữ như được cổ vũ, bắt đầu kể khổ với cô.
Sở Tri lục nghe vậy thì không nói nên lời, chỉ với ý xấu của Cố Giới, Triệu Tầm Dữ không tìm người đánh cậu ta mới là lạ.
“Hơi bốc đồng rồi.”
Từ sau khi xảy ra chuyện đó, đây không phải lần đầu tiên Triệu Tầm Dữ bị nói như vậy, nhưng khi nghe được cậu vẫn thấy không phục: “Nếu không vậy thì tôi còn phải lấy ơn báo oán, làm thánh phụ khuyên cậu ta hối cải, biết thay đổi và làm người tốt à? Tôi thấy cậu ta phiền muốn chết, còn lâu tôi mới phí nước bọt với cậu ta. Theo ý của tôi thì thắng lợi về mặt tinh thần không sướng chút nào cả. Cậu ta làm bậy nhiều năm đến thế, tôi muốn cậu ta phải ăn đấm.”
Sở Tri Lục hỏi: “Thế nên, Liễu m m không biết Cố Giới vì trả thù cậu mới ở bên cô ta phải không?”
“Chắc là không biết, nghe nói cô ta còn tới thăm Cố Giới nằm viện nữa.” Nói đến đây, cậu lại tỏ ra vui sướng khi người khác gặp họa: “Liễu m m nhìn thấy Cố Giới bị đánh thành cái đầu heo, chỉ nói cậu ta dưỡng thương đi, chờ khỏi hẳn rồi lại gặp nhau. Buồn cười chết tôi thôi.”
“Thế nên tôi mới nói cậu hơi bốc đồng. Cố Giới dắt tay Liễu m m tới khoe với cậu, tôi nghĩ cậu ta hẳn là rất thích bỏ đá xuống giếng. Có lẽ cậu ta muốn câu chuyện phát triển thế này: Sau khi thi đại học xong, cậu phát hiện mình bị người ta cắm sừng, Nếu đã vậy, cậu có thể giả vờ tức giận rồi giằng co với cậu ta, sau đó ghi âm lại, dẫn dắt cậu ta nói ra mục đích của mình. Lúc đó cậu ta đang đắc chí, chắc sẽ không bủn xỉn những câu sỉ nhục và trào phúng cậu đâu.”
“Từ việc Liễu m m đến thăm bệnh, dựa vào lời nói và cách làm của cô ta, tôi nghĩ cô ta cũng không có tình cảm sâu đậm với Cố Giới lắm. Cậu nói cô ta ngày thường luôn cậy thế bắt nạt bạn bè, vậy để cô ta nghe hết bản ghi âm, biết bản thân bị lừa gạt tình cảm, bị lợi dụng như một công cụ, có lẽ cô ta sẽ khiến Cố Giới phải trả giá. Về phần Cố Giới, cậu ta biết Liễu m m nói dối, nhớ tới việc mình tốn công tốn sức theo đuổi cô ta, rồi bị cậu chê cười ngược lại, có lẽ cũng sẽ phản kích Liễu m m.”
“Nếu mọi chuyện không phát triển thuận lợi như lời tôi nói, cậu cảm thấy chưa giải được hận, lúc đó có thể tự mình ra tay. Còn đây cậu trực tiếp đánh Cố Giới như vậy, trong mắt người ngoài, cậu có vẻ hơi quá đáng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.