Chương 16: Kim Bài 567 (1)
Khô Lâu Tinh Linh
04/12/2022
Cái đệch cái đệch, cùng một ký túc xá một năm, chỉ biết người này làm giao hàng cho tiệm pizza. Cũng khó trách, đổi thành hắn là hiệu trưởng thì nhất định cũng sẽ điều Lý Hạo từ hệ tin tức đến hệ cơ giáp.
Không đúng, hắn vì sao lại báo danh hệ tin tức?
Chu Nại Nhất cũng rõ ràng, hơn nữa cô suy đoán, Lý Hạo phạm sai lầm hẳn là rất nghiêm trọng, cho nên hiệu trưởng Long muốn dùng, nhưng lại có chút kiêng kị.
Mọi người các loại não bổ, thâm tình nghiêm túc lại tràn ngập nghi hoặc, đương sự thật ra lại không chút quan tâm nhún nhún vai, "Mọi người sao vậy, giống như nhìn người xa lạ vậy, năm đó vận khí tốt được chọn lựa, sau lại đụng một trận với người Mặt Trăng, nên đã xảy ra chuyện, đều đã qua từ lâu, bọn họ đã quên tôi từ đời nào rồi."
Đó là một cái nhiệm vụ đau đầu nhất mà Bleem đưa ra, cậu thật không biết Bleem muốn làm cái gì, thế mà bảo cậu ra tay ở trong ban thiếu niên, may mắn bắt được một cơ hội cũng không thể xem là cơ hội.
Lý Hạo nói đơn giản, nhưng người nghe vô luận thế nào cũng không thể bỏ qua được, năm đó người Mặt Trăng dẫn đầu, phụ trách sân bãi cùng toàn bộ tài chính, bốn liên bang lớn chọn lựa người trẻ tuổi ưu tú nhất tụ tập cùng một chỗ, chấp hành một cái kế hoạch "Thiên Khải", nội dung cụ thể không rõ, lúc ấy toàn bộ liên minh thái dương hệ đã tuyển ra hơn 5.000 người, chính thức tiến vào ban thiếu niên chỉ 600 người, hơn nữa tỉ lệ đào thải cực kỳ cao, cho dù đào thải cũng đều là hàng đầu ở mỗi lĩnh vực, ít nhất thuyết minh, Lý Hạo chẳng những trúng tuyển, còn trụ lại.
Mã Long liếm liếm môi, có chút khô khốc, "Cậu lúc trước trúng tuyển là lĩnh vực gì?"
"Hình như phương hướng là tinh hạm cùng cơ giáp." Lý Hạo ăn miếng thịt, lén lút gắp thêm một miếng của Tả Tiểu Đường.
Lúc này đây, người tại bàn thật sự nói không ra lời, cũng chỉ có Lý Hạo là vẫn như thường.
"Ha ha, mọi người đều ở đây, đúng lúc như vậy tôi cũng không cần đi tìm." Một thanh âm sang sảng vang lên, một đám người không biết khi nào đứng ở bên cạnh đám người Lý Hạo, "Nại Nhất, tôi muốn nói chuyện với cô."
Cao Vân Phong, đội trưởng chiến đội đại biểu Thiên Kinh, năm nay là sinh viên cơ võ năm bốn, ở đại hội cơ võ thái dương hệ trước đó, anh ta cũng là thiên chi kiêu tử, tương lai vô luận lựa chọn chức nghiệp nào cũng đều là tiền đồ vô hạn, nhưng thành tích chỉnh thể lần này không tốt đối với anh ta cũng có ảnh hưởng rất lớn, cho nên năm nay là một lần cơ hội nghịch chuyển.
"Cao Vân Phong, có việc cứ nói thẳng là được." Sau đại hội lần trước, Chu Nại Nhất đã rời khỏi, ý tưởng của cô cùng Cao Vân Phong hoàn toàn khác nhau, đạo bất đồng bất tương vi mưu.
Cao Vân Phong hơi hơi ngẩn ra, thanh âm vẫn thực ôn nhu, "Nại Nhất, chuyện chúng ta nói rất quan trọng, liên quan đến tương lai Thiên Kinh."
"Cao Vân Phong, anh đừng bị hủy tương lai Thiên Kinh đã là không tệ rồi, thi đấu đánh ra cái quái gì mà nhục như chó, tôi mà là anh, sớm đã nghỉ học rồi." Mã Long không chút khách khí nói, Cao Vân Phong là tình địch, lúc trước cũng theo đuổi Thịnh Mạn, hai người từ đầu cũng để ý nhau, sau đó biết được lịch sử phong lưu của Cao Vân Phong làm cho Thịnh Mạn quyết đoán lựa chọn Mã Long, một năm này Cao Vân Phong không ít lần lợi dụng đặc quyền chủ tịch hội học sinh ngáng chân hắn.
Ví dụ như hội nhiếp ảnh của hắn, hội viên trước đó đều bị Cao Vân Phong kéo đi, từ đó bức hắn phải có đủ người mới bổ sung, nếu không sẽ phải giải tán bởi vì hội viên không đủ.
"Mã Long, sao lại nói chuyện với học trưởng như vậy, lần trước ăn đòn quên nhanh vậy sao!" Triệu Chí Hàn trào phúng nói, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Dạ Đồng.
Dạ Đồng vẫn đang ăn, cô mới đến nên cũng không biết ân oán trong đó.
"Triệu Chí Hàn, muốn đánh nhau, tao phụng bồi!" Vũ Tàng đứng lên trầm giọng nói.
Triệu Chí Hàn trong lòng hơi rụt lại, Tiểu Cương Pháo một năm nay đã đánh ra uy danh hiển hách ở hệ cơ giáp, tên này con mẹ nó vừa ác vừa mạnh lại không muốn sống.
"Vũ Tàng, không chuyện của mày, sang một bên đi, Mã Long là đàn ông thì đứng ra đơn đấu, lão tử phụng bồi bất cứ lúc nào." Triệu Chí Hàn ngoài mạnh trong yếu hét lên.
"Đơn đấu, chọn cái gì, diện mạo sao, mày có chỉnh dung, điều chỉnh gien cũng không cứu được mày!"
Cao Vân Phong cũng nhìn thấy Dạ Đồng, ngăn trở Triệu Chí Hàn muốn nổi bão, hắn biết đây là người mới hiệu trưởng gắng sức mới lấy về được, mỉm cười nói: "Vị này là Dạ Đồng học muội phải không, tôi hy vọng cô có thể gia nhập chiến đội của tôi, chúng ta cùng nhau dắt tay tạo thành chiến đội mạnh nhất Thiên Kinh, Nại Nhất, một lần trước là có chút sai lầm, chúng ta tranh luận cũng là giữa đội hữu với nhau, hy vọng cô có thể một lần nữa suy xét gia nhập chiến đội, năm nay nhất định có thể rửa nhục!"
Không đúng, hắn vì sao lại báo danh hệ tin tức?
Chu Nại Nhất cũng rõ ràng, hơn nữa cô suy đoán, Lý Hạo phạm sai lầm hẳn là rất nghiêm trọng, cho nên hiệu trưởng Long muốn dùng, nhưng lại có chút kiêng kị.
Mọi người các loại não bổ, thâm tình nghiêm túc lại tràn ngập nghi hoặc, đương sự thật ra lại không chút quan tâm nhún nhún vai, "Mọi người sao vậy, giống như nhìn người xa lạ vậy, năm đó vận khí tốt được chọn lựa, sau lại đụng một trận với người Mặt Trăng, nên đã xảy ra chuyện, đều đã qua từ lâu, bọn họ đã quên tôi từ đời nào rồi."
Đó là một cái nhiệm vụ đau đầu nhất mà Bleem đưa ra, cậu thật không biết Bleem muốn làm cái gì, thế mà bảo cậu ra tay ở trong ban thiếu niên, may mắn bắt được một cơ hội cũng không thể xem là cơ hội.
Lý Hạo nói đơn giản, nhưng người nghe vô luận thế nào cũng không thể bỏ qua được, năm đó người Mặt Trăng dẫn đầu, phụ trách sân bãi cùng toàn bộ tài chính, bốn liên bang lớn chọn lựa người trẻ tuổi ưu tú nhất tụ tập cùng một chỗ, chấp hành một cái kế hoạch "Thiên Khải", nội dung cụ thể không rõ, lúc ấy toàn bộ liên minh thái dương hệ đã tuyển ra hơn 5.000 người, chính thức tiến vào ban thiếu niên chỉ 600 người, hơn nữa tỉ lệ đào thải cực kỳ cao, cho dù đào thải cũng đều là hàng đầu ở mỗi lĩnh vực, ít nhất thuyết minh, Lý Hạo chẳng những trúng tuyển, còn trụ lại.
Mã Long liếm liếm môi, có chút khô khốc, "Cậu lúc trước trúng tuyển là lĩnh vực gì?"
"Hình như phương hướng là tinh hạm cùng cơ giáp." Lý Hạo ăn miếng thịt, lén lút gắp thêm một miếng của Tả Tiểu Đường.
Lúc này đây, người tại bàn thật sự nói không ra lời, cũng chỉ có Lý Hạo là vẫn như thường.
"Ha ha, mọi người đều ở đây, đúng lúc như vậy tôi cũng không cần đi tìm." Một thanh âm sang sảng vang lên, một đám người không biết khi nào đứng ở bên cạnh đám người Lý Hạo, "Nại Nhất, tôi muốn nói chuyện với cô."
Cao Vân Phong, đội trưởng chiến đội đại biểu Thiên Kinh, năm nay là sinh viên cơ võ năm bốn, ở đại hội cơ võ thái dương hệ trước đó, anh ta cũng là thiên chi kiêu tử, tương lai vô luận lựa chọn chức nghiệp nào cũng đều là tiền đồ vô hạn, nhưng thành tích chỉnh thể lần này không tốt đối với anh ta cũng có ảnh hưởng rất lớn, cho nên năm nay là một lần cơ hội nghịch chuyển.
"Cao Vân Phong, có việc cứ nói thẳng là được." Sau đại hội lần trước, Chu Nại Nhất đã rời khỏi, ý tưởng của cô cùng Cao Vân Phong hoàn toàn khác nhau, đạo bất đồng bất tương vi mưu.
Cao Vân Phong hơi hơi ngẩn ra, thanh âm vẫn thực ôn nhu, "Nại Nhất, chuyện chúng ta nói rất quan trọng, liên quan đến tương lai Thiên Kinh."
"Cao Vân Phong, anh đừng bị hủy tương lai Thiên Kinh đã là không tệ rồi, thi đấu đánh ra cái quái gì mà nhục như chó, tôi mà là anh, sớm đã nghỉ học rồi." Mã Long không chút khách khí nói, Cao Vân Phong là tình địch, lúc trước cũng theo đuổi Thịnh Mạn, hai người từ đầu cũng để ý nhau, sau đó biết được lịch sử phong lưu của Cao Vân Phong làm cho Thịnh Mạn quyết đoán lựa chọn Mã Long, một năm này Cao Vân Phong không ít lần lợi dụng đặc quyền chủ tịch hội học sinh ngáng chân hắn.
Ví dụ như hội nhiếp ảnh của hắn, hội viên trước đó đều bị Cao Vân Phong kéo đi, từ đó bức hắn phải có đủ người mới bổ sung, nếu không sẽ phải giải tán bởi vì hội viên không đủ.
"Mã Long, sao lại nói chuyện với học trưởng như vậy, lần trước ăn đòn quên nhanh vậy sao!" Triệu Chí Hàn trào phúng nói, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Dạ Đồng.
Dạ Đồng vẫn đang ăn, cô mới đến nên cũng không biết ân oán trong đó.
"Triệu Chí Hàn, muốn đánh nhau, tao phụng bồi!" Vũ Tàng đứng lên trầm giọng nói.
Triệu Chí Hàn trong lòng hơi rụt lại, Tiểu Cương Pháo một năm nay đã đánh ra uy danh hiển hách ở hệ cơ giáp, tên này con mẹ nó vừa ác vừa mạnh lại không muốn sống.
"Vũ Tàng, không chuyện của mày, sang một bên đi, Mã Long là đàn ông thì đứng ra đơn đấu, lão tử phụng bồi bất cứ lúc nào." Triệu Chí Hàn ngoài mạnh trong yếu hét lên.
"Đơn đấu, chọn cái gì, diện mạo sao, mày có chỉnh dung, điều chỉnh gien cũng không cứu được mày!"
Cao Vân Phong cũng nhìn thấy Dạ Đồng, ngăn trở Triệu Chí Hàn muốn nổi bão, hắn biết đây là người mới hiệu trưởng gắng sức mới lấy về được, mỉm cười nói: "Vị này là Dạ Đồng học muội phải không, tôi hy vọng cô có thể gia nhập chiến đội của tôi, chúng ta cùng nhau dắt tay tạo thành chiến đội mạnh nhất Thiên Kinh, Nại Nhất, một lần trước là có chút sai lầm, chúng ta tranh luận cũng là giữa đội hữu với nhau, hy vọng cô có thể một lần nữa suy xét gia nhập chiến đội, năm nay nhất định có thể rửa nhục!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.