Chương 107
Vô Ưu 95
19/01/2024
Weibo của Lê Nhất Ninh vừa đăng có không ít fan ào ào đứng về phía cồ.
Cô bây giờ không còn giống như cô lúc đầu nữa, tuy cô vẫn không có tác phẩm gì nhưng biểu hiện trên show giải trí lần trước mọi người dều rõ như ban ngày cô khống phải là người đặc biệt đeo bám một ai càng đừng nói sau khi trải qua vô số lần vả mặt thật ra vần có không ít người yêu thích cồ.
Giống như cư dân mạng nói, chỉ cần nhìn gương mặt này của cô thôi đã có không ít người chán ghét cô không nổi rồi.
[Chỉ tin Ninh Ninh! Có một số người ăn no rửng mỡ không có chuyện gì làm.]
[Hu hu hu hu bảo bối thật giỏi quá, mỗi lần đều tự mình đứng ra vả mặt, cảm thấy những fan như chúng tồi thật vồ dụng.]
[Ha ha, mặt còn chưa đau, Hà Thánh Nguyên còn chưa đụng tới cô, chuyện cô ngã giải thích sao đây?]
[Fan Hà Thánh Nguyên và fan Giang Nguyên cút xa ra được không, đi xem quán trọ duy nhất đi rồi biết Giang Nguyên của mấy người đối xử với Ninh Ninh chúng tôi thế nào, Ninh Ninh chúng tồi (Tối xử với Giang Nguyên mâỳ người ra sao, trong lòng tự hiểu rõ đi chứ!]
[Không đứng về phía ai, đợi chân tướng.]
Thật ra Lê Nhất Ninh biết đăng weibo vào lúc này không có tác dụng lớn nhưng cồ vẫn không thể nhịn được.
Một bộ phận cư dân mạng giống như mồi ngày ăn no rửng mỡ không có gì làm thật nhìn thấy cái này thì muốn nhổ nước bọt thấy cái kia thì muốn mắng chửi, giống như người ta làm cái gì cũng ngứa mắt khồng biết nên làm thế nào mới có thể khiến họ vừa lòng.
Lê Nhất Ninh tự cho rằng bản thân làm không được diêu khiến tất cả mọi người hài lòng cũng làm khồng được hoàn mỹ cô là người có rất nhiều khuyết điểm, chuyện này cô thừa nhận, nếu cô làm sai phê bình cồ thì cô có thế tiếp nhận và sửa đoi, nhưng loại chuyện đeo bám này cô không thể chấp nhận.
Tống Tính nhìn thấy cô đăng weibo xong, nhẹ nhàng mỉm cười: “Chị đi làm việc đây.”
Lê Nhất Ninh ‘ừm’ một tiếng, nhìn cô ây: “Chị Tống, trưởng nhóm fanclub của em là ai?”
Cô cũng có fan hội, có điều chỉ mới thành lập gần đây trước mắt còn năm bè bảy mảng chưa đoàn kết lắm.
Muốn dựng nên một hình tượng tốt đế non-fan nảy sinh cảm mến với một người nghệ sĩ, có một nhóm fan tốt là điều rất quan trọng.
Có rất nhiều nghệ sĩ chính bởi vì fan mà khiến khồng ít người có ấn tượng xấu đối với bọn họ.
Lê Nhất Ninh còn rất muốn làm tốt phương diện
này.
Tống Tính sững người chốc lát dịu giọng nói: “Trưởng nhóm fanclub là một fan kỳ cựu của em đang quản lý em muốn hỏi thử không?”
Lê Nhất Ninh nghĩ ngợi: “Được ạ, cô ấy bao nhiêu tuổi fôi?”
Tống Tính cười: “Không lớn hơn em bao nhiêu, khoảng hai mươi ba tuổi.”
Lê Nhất Ninh: ” Nhỏ như vậy? Vậy cô ấy
khồng có làm việc gì khác sao?” Cồ nhìn Tống Tính, vội vàng nói: “Em không có ý đó, ý của em là em biết quản lý fan hội sẽ rất tốt thời gian và công sức, nếu cồ ấy có cồng việc khác thì có thể quản lý nổi không? Chúng ta có cần ”
Tống Tình gật đầu: “Chị biết suy nghĩ của em, người chị đã liên hệ xong rồi nhưng cô ấy nói nghề nghiệp của cô ấy là tự do cho nên không để ý chuyện này.”
Lê Nhất Ninh nghĩ ngợi, gật đầu hỏi: “Hay là vẫn nên liên hệ gặp mặt thử xem sao?”
“Được.”
Tống Tính nhìn màn hình của cô: “Chị đi liên hệ với bên đoàn làm phim trước, đòi một video.”
“Cám ơn chị Tống.”
Tống Tĩnh ra ngoài rồi, Lê Nhất Ninh nhìn bình luận trên mạng một cái rồi gửi tin nhắn cho Mạnh Lạc Xảo.
Lê Nhất Ninh: [Cô biết nội tình của chuyện phát sóng trước thời hạn đúng không?]
Mạnh Lạc xảo: [ Nghe nói Hà Thánh Nguyên
đắc tội người ta, sau đó không thế phát sóng bộ phim mạng này cũng không cho phát sóng nữa.]
Lê Nhất Ninh: [???]
Cô nghĩ ngợi, không tới mức như vậy chứ.
Có lẽ Hoắc Thâm không làm tới mức này đâu.
Lê Nhất Ninh nhìn chằm chằm điện thoại rất lâu, nghĩ tới tất cả những gì người đàn ông đó làm thế là vẫn nên chủ động gửi một tin nhắn cho Hoắc Thâm.
Tuy đối với chuyện hôm đó cô vần còn hơi tức giận, nhưng nói sao bây giờ Lê Nhất Ninh cũng khồng tức giận tới mức đó.
Cô bây giờ không còn giống như cô lúc đầu nữa, tuy cô vẫn không có tác phẩm gì nhưng biểu hiện trên show giải trí lần trước mọi người dều rõ như ban ngày cô khống phải là người đặc biệt đeo bám một ai càng đừng nói sau khi trải qua vô số lần vả mặt thật ra vần có không ít người yêu thích cồ.
Giống như cư dân mạng nói, chỉ cần nhìn gương mặt này của cô thôi đã có không ít người chán ghét cô không nổi rồi.
[Chỉ tin Ninh Ninh! Có một số người ăn no rửng mỡ không có chuyện gì làm.]
[Hu hu hu hu bảo bối thật giỏi quá, mỗi lần đều tự mình đứng ra vả mặt, cảm thấy những fan như chúng tồi thật vồ dụng.]
[Ha ha, mặt còn chưa đau, Hà Thánh Nguyên còn chưa đụng tới cô, chuyện cô ngã giải thích sao đây?]
[Fan Hà Thánh Nguyên và fan Giang Nguyên cút xa ra được không, đi xem quán trọ duy nhất đi rồi biết Giang Nguyên của mấy người đối xử với Ninh Ninh chúng tôi thế nào, Ninh Ninh chúng tồi (Tối xử với Giang Nguyên mâỳ người ra sao, trong lòng tự hiểu rõ đi chứ!]
[Không đứng về phía ai, đợi chân tướng.]
Thật ra Lê Nhất Ninh biết đăng weibo vào lúc này không có tác dụng lớn nhưng cồ vẫn không thể nhịn được.
Một bộ phận cư dân mạng giống như mồi ngày ăn no rửng mỡ không có gì làm thật nhìn thấy cái này thì muốn nhổ nước bọt thấy cái kia thì muốn mắng chửi, giống như người ta làm cái gì cũng ngứa mắt khồng biết nên làm thế nào mới có thể khiến họ vừa lòng.
Lê Nhất Ninh tự cho rằng bản thân làm không được diêu khiến tất cả mọi người hài lòng cũng làm khồng được hoàn mỹ cô là người có rất nhiều khuyết điểm, chuyện này cô thừa nhận, nếu cô làm sai phê bình cồ thì cô có thế tiếp nhận và sửa đoi, nhưng loại chuyện đeo bám này cô không thể chấp nhận.
Tống Tính nhìn thấy cô đăng weibo xong, nhẹ nhàng mỉm cười: “Chị đi làm việc đây.”
Lê Nhất Ninh ‘ừm’ một tiếng, nhìn cô ây: “Chị Tống, trưởng nhóm fanclub của em là ai?”
Cô cũng có fan hội, có điều chỉ mới thành lập gần đây trước mắt còn năm bè bảy mảng chưa đoàn kết lắm.
Muốn dựng nên một hình tượng tốt đế non-fan nảy sinh cảm mến với một người nghệ sĩ, có một nhóm fan tốt là điều rất quan trọng.
Có rất nhiều nghệ sĩ chính bởi vì fan mà khiến khồng ít người có ấn tượng xấu đối với bọn họ.
Lê Nhất Ninh còn rất muốn làm tốt phương diện
này.
Tống Tính sững người chốc lát dịu giọng nói: “Trưởng nhóm fanclub là một fan kỳ cựu của em đang quản lý em muốn hỏi thử không?”
Lê Nhất Ninh nghĩ ngợi: “Được ạ, cô ấy bao nhiêu tuổi fôi?”
Tống Tính cười: “Không lớn hơn em bao nhiêu, khoảng hai mươi ba tuổi.”
Lê Nhất Ninh: ” Nhỏ như vậy? Vậy cô ấy
khồng có làm việc gì khác sao?” Cồ nhìn Tống Tính, vội vàng nói: “Em không có ý đó, ý của em là em biết quản lý fan hội sẽ rất tốt thời gian và công sức, nếu cồ ấy có cồng việc khác thì có thể quản lý nổi không? Chúng ta có cần ”
Tống Tình gật đầu: “Chị biết suy nghĩ của em, người chị đã liên hệ xong rồi nhưng cô ấy nói nghề nghiệp của cô ấy là tự do cho nên không để ý chuyện này.”
Lê Nhất Ninh nghĩ ngợi, gật đầu hỏi: “Hay là vẫn nên liên hệ gặp mặt thử xem sao?”
“Được.”
Tống Tính nhìn màn hình của cô: “Chị đi liên hệ với bên đoàn làm phim trước, đòi một video.”
“Cám ơn chị Tống.”
Tống Tĩnh ra ngoài rồi, Lê Nhất Ninh nhìn bình luận trên mạng một cái rồi gửi tin nhắn cho Mạnh Lạc Xảo.
Lê Nhất Ninh: [Cô biết nội tình của chuyện phát sóng trước thời hạn đúng không?]
Mạnh Lạc xảo: [ Nghe nói Hà Thánh Nguyên
đắc tội người ta, sau đó không thế phát sóng bộ phim mạng này cũng không cho phát sóng nữa.]
Lê Nhất Ninh: [???]
Cô nghĩ ngợi, không tới mức như vậy chứ.
Có lẽ Hoắc Thâm không làm tới mức này đâu.
Lê Nhất Ninh nhìn chằm chằm điện thoại rất lâu, nghĩ tới tất cả những gì người đàn ông đó làm thế là vẫn nên chủ động gửi một tin nhắn cho Hoắc Thâm.
Tuy đối với chuyện hôm đó cô vần còn hơi tức giận, nhưng nói sao bây giờ Lê Nhất Ninh cũng khồng tức giận tới mức đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.