Chương 159
Vô Ưu 95
19/01/2024
Lời nói này nghe sao giống như người sai là bản thân ấy nhỉ.
Lê Nhất Ninh trợn tròn mắt nhìn Hoắc Thâm.
Hoắc Thâm híp mắt mỉm cười, nơi khóe mắt chứa một ít ý cười khiến Lê Nhất Ninh nhìn mà thất thần.
Người đàn ông này. không thể cười.
Vừa cười ấy mà, cồ sẽ chống đỡ khồng nổi.
Sau đó Lê Nhất Ninh vì để chứng tỏ bản thân không yếu ớt, cơ thể rất tốt còn chống đỡ xuống lầu ăn cơm.
Suốt quá trình, vẻ mặt chú Hứa dều chứa đầy nụ cười dì mẫu.
Lê Nhất Ninh vờ như không nhìn thấy, cô hoàn toàn xem nhẹ.
Cho tới khi ăn cơm xong, Lê Nhất Ninh vừa định đứng dậy thì cái chân bồng nhũn ra bèn ngồi trở về chồ cũ, chú Hứa nhịn không được hô lên một tiếng: “Bà chủ, cô không sao chứ.”
Lê Nhất Ninh: ” ”
Cô nhìn nụ cười trên mặt chú Hứa nhìn sao
cũng cảm thấy, ông khồng hề cho rằng bản thân không sao.
Cô rất muốn hỏi chú Hứa rằng, lúc hỏi câu này có thể kiềm chế nụ cười trên mặt được không.
Lê Nhất Ninh đành cam chịu, cô liếc Hoắc Thâm một cái lại nhìn sang chú Hứa một cái rồi mới bình tĩnh ‘ừm’ một tiếng: “Con khồng sao, vừa rồi là do khồng cẩn thận đứng không vững mà thôi.”
Chú Hứa gật đầu một cách thâm ý: “Bà chủ nên chăm sóc cơ thể nhiều hơn.”
Ông nghĩ ngợi rồi nói: “Đợi lát nữa làm chút đồ bồi bổ cho bà chủ.”
Lê Nhất Ninh: ” ”
Cô không muốn nói chuyện với chú Hứa nữa, sau khi ăn cơm xong thì chuồn nhanh về phòng.
Đúng lúc Tiểu Ngọc gửi tin nhắn tới.
Tiểu Ngọc: [Chị Ninh Ninh, mấy giờ chúng ta trở về ạ để em đặt vé.]
Lê Nhất Ninh hoảng hốt chốc lát, cồ cúi đầu nhìn thời gian.
Lê Nhất Ninh: [Ba giờ đi, về tới bên đó vừa kịp giờ.]
Tiểu Ngọc: [Dạ.]
Nhìn tin nhắn của Tiểu Ngọc, lúc này Lê Nhất Ninh mới nhớ tới bản thân còn phải lấy đồ cho Phó Mộng.
Nghĩ ngợi một chút, Lê Nhất Ninh không thể không xuống lầu làm phiền chú Hứa chạy một chuyến hộ mình, cơ thể cõ ‘yếu ớt’ như vậy vần nên nằm liệt trên sô pha nửa ngày coi bộ tốt hơn.
■k
Sập tối ngày hôm đó, Lê Nhất Ninh và Hoắc Thâm tách ra, cô trở về đoàn phim.
Hoắc Thâm còn phải chạy đi tuyên truyền, cho dù có trăm ngàn lý do muốn ở bên cạnh cô nhưng biết làm sao được khi mà anh còn bị công việc quấn thân.
Ngược lại Lê Nhất Ninh không để bụng nhiều như vậy, đều là người trưởng thành cả fôi cho nên có thể thông cảm thấu hiểu lẫn nhau.
Có điều Tân này, cô đã xem thường sức ảnh hưởng bài weibo đó của Hoắc Thâm rồi.
Từ khoảnh khắc bước vào đoàn phim cho tới lúc này, đã có không ít người hỏi Lê Nhất Ninh chuyện ‘Hoắc Thâm theo đuổi cô’ này.
Lê Nhất Ninh dở khóc dở cười, hoàn toàn không biết nên giải thích thế nào.
Thật ra cô cũng từng hỏi Hoắc Thâm, đáp án Hoắc Thâm đưa ra là không chịu được cảnh cô
bị mắng.
Hoắc Thâm còn đặc biệt hỏi cô, đã tạm không muốn công khai vậy thì cứ đế cho mọi người làm quen trước, cho mọi người một gợi ý quan trọng nhất.
Bọn họ luôn nói Lê Nhất Ninh đeo bám hòng tăng độ hot, Hoắc Thâm nói lần này đổi thành anh chủ động như vậy thì không có ai dùng những từ đó để mắng cô nữa.
Đối với việc này Lê Nhất Ninh không có ý kiến và suy nghĩ gì.
Trước kia cô không muốn bị người khác biết thân phận của mình và Hoắc Thâm, một là sợ ảnh hưởng tới sự phát triển của Hoắc Thâm tuy có phần lo lắng dư thừa, nguyên nhân còn lại là cảm thấy bản thân hình như khồng có tài năng gì để sánh cùng
với anh thật.
So sánh một chút, cồ giống như là một bà vợ chỉ biết tiêu tiền.
Lê Nhất Ninh trợn tròn mắt nhìn Hoắc Thâm.
Hoắc Thâm híp mắt mỉm cười, nơi khóe mắt chứa một ít ý cười khiến Lê Nhất Ninh nhìn mà thất thần.
Người đàn ông này. không thể cười.
Vừa cười ấy mà, cồ sẽ chống đỡ khồng nổi.
Sau đó Lê Nhất Ninh vì để chứng tỏ bản thân không yếu ớt, cơ thể rất tốt còn chống đỡ xuống lầu ăn cơm.
Suốt quá trình, vẻ mặt chú Hứa dều chứa đầy nụ cười dì mẫu.
Lê Nhất Ninh vờ như không nhìn thấy, cô hoàn toàn xem nhẹ.
Cho tới khi ăn cơm xong, Lê Nhất Ninh vừa định đứng dậy thì cái chân bồng nhũn ra bèn ngồi trở về chồ cũ, chú Hứa nhịn không được hô lên một tiếng: “Bà chủ, cô không sao chứ.”
Lê Nhất Ninh: ” ”
Cô nhìn nụ cười trên mặt chú Hứa nhìn sao
cũng cảm thấy, ông khồng hề cho rằng bản thân không sao.
Cô rất muốn hỏi chú Hứa rằng, lúc hỏi câu này có thể kiềm chế nụ cười trên mặt được không.
Lê Nhất Ninh đành cam chịu, cô liếc Hoắc Thâm một cái lại nhìn sang chú Hứa một cái rồi mới bình tĩnh ‘ừm’ một tiếng: “Con khồng sao, vừa rồi là do khồng cẩn thận đứng không vững mà thôi.”
Chú Hứa gật đầu một cách thâm ý: “Bà chủ nên chăm sóc cơ thể nhiều hơn.”
Ông nghĩ ngợi rồi nói: “Đợi lát nữa làm chút đồ bồi bổ cho bà chủ.”
Lê Nhất Ninh: ” ”
Cô không muốn nói chuyện với chú Hứa nữa, sau khi ăn cơm xong thì chuồn nhanh về phòng.
Đúng lúc Tiểu Ngọc gửi tin nhắn tới.
Tiểu Ngọc: [Chị Ninh Ninh, mấy giờ chúng ta trở về ạ để em đặt vé.]
Lê Nhất Ninh hoảng hốt chốc lát, cồ cúi đầu nhìn thời gian.
Lê Nhất Ninh: [Ba giờ đi, về tới bên đó vừa kịp giờ.]
Tiểu Ngọc: [Dạ.]
Nhìn tin nhắn của Tiểu Ngọc, lúc này Lê Nhất Ninh mới nhớ tới bản thân còn phải lấy đồ cho Phó Mộng.
Nghĩ ngợi một chút, Lê Nhất Ninh không thể không xuống lầu làm phiền chú Hứa chạy một chuyến hộ mình, cơ thể cõ ‘yếu ớt’ như vậy vần nên nằm liệt trên sô pha nửa ngày coi bộ tốt hơn.
■k
Sập tối ngày hôm đó, Lê Nhất Ninh và Hoắc Thâm tách ra, cô trở về đoàn phim.
Hoắc Thâm còn phải chạy đi tuyên truyền, cho dù có trăm ngàn lý do muốn ở bên cạnh cô nhưng biết làm sao được khi mà anh còn bị công việc quấn thân.
Ngược lại Lê Nhất Ninh không để bụng nhiều như vậy, đều là người trưởng thành cả fôi cho nên có thể thông cảm thấu hiểu lẫn nhau.
Có điều Tân này, cô đã xem thường sức ảnh hưởng bài weibo đó của Hoắc Thâm rồi.
Từ khoảnh khắc bước vào đoàn phim cho tới lúc này, đã có không ít người hỏi Lê Nhất Ninh chuyện ‘Hoắc Thâm theo đuổi cô’ này.
Lê Nhất Ninh dở khóc dở cười, hoàn toàn không biết nên giải thích thế nào.
Thật ra cô cũng từng hỏi Hoắc Thâm, đáp án Hoắc Thâm đưa ra là không chịu được cảnh cô
bị mắng.
Hoắc Thâm còn đặc biệt hỏi cô, đã tạm không muốn công khai vậy thì cứ đế cho mọi người làm quen trước, cho mọi người một gợi ý quan trọng nhất.
Bọn họ luôn nói Lê Nhất Ninh đeo bám hòng tăng độ hot, Hoắc Thâm nói lần này đổi thành anh chủ động như vậy thì không có ai dùng những từ đó để mắng cô nữa.
Đối với việc này Lê Nhất Ninh không có ý kiến và suy nghĩ gì.
Trước kia cô không muốn bị người khác biết thân phận của mình và Hoắc Thâm, một là sợ ảnh hưởng tới sự phát triển của Hoắc Thâm tuy có phần lo lắng dư thừa, nguyên nhân còn lại là cảm thấy bản thân hình như khồng có tài năng gì để sánh cùng
với anh thật.
So sánh một chút, cồ giống như là một bà vợ chỉ biết tiêu tiền.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.