Chương 1
Vô Ưu 95
19/01/2024
“Lê Nhất Ninh cô điên rồi phải không? Khi không lại đi trêu trọc Giang Nguyên, cô không biết fan của anh ta dữ tới cỡ nào đúng không?”
“Cô xem những lời mắng chửi trên weibo đi, tập hợp lại đã đủ khiến cô lăn khỏi giới giải trí rồi! Lê Nhất Ninh, cô đừng ỷ bản thân có chút sắc đẹp thì có thể làm càn, mời cô hiểu cho rõ cô chẳng qua chỉ là một nữ minh tinh tuyến mười tám có danh tiếng xấu, với những việc hôm nay cô gây ra cô đừng hòng được lăn lộn trong giới giải trí nữa, bên trên vừa mới gửi thông báo cho tôi rồi bảo cô ngày mai tới công ty hủy hợp đồng!”
Điện thoại bị cúp ngang, giọng nói ồn ào bên dừng lại.
Đầu của Lê Nhất Ninh vẫn còn hơi ngơ ngác, sững sờ nhìn chiếc điện thoại trong tay.
Hủy hợp đồng?
Nữ minh tinh tuyến mười tám?
Giang Nguyên?
Đây là chuyện gì vậy?
Cô hoảng hốt trong chốc lát, bỗng ngước mắt lên.
Khi nhìn thấy đèn chùm thạch anh xa hoa dưới trần nhà đang chiếu sáng trong phòng khách rộng lớn, Lê Nhất Ninh càng ngây người.
Đợi đã — —
Cách bày trí này tại sao lại quen thuộc như vậy?
Đương lúc đang suy nghĩ, bên ngoài truyền tới giọng nói: “Bà chủ, bà dậy chưa?”
Bà chủ??
Cô là thiếu nữ đương lúc hoa nở sao giờ biến thành bà chủ rồi?!
Lê Nhất Ninh trợn tròn mắt, trong đầu ‘ầm’ một tiếng đột nhiên bắt được trọng điểm.
Thân làm một người có niềm đam mê với tiểu thuyết cô hầu như đã xem hết đủ thể loại tiểu thuyết, truyện nào nổi xem truyện đó đặc biệt mấy năm gần đây nổi nhất chính là trọng sinh và xuyên không.
Tối hôm qua trước khi đi ngủ, Lê Nhất Ninh đăng nhập vào một trang web tiểu thuyết nọ lật tìm một lúc lâu cũng không tìm được tiểu thuyết nào hay, cho đến khi bị một hấp dẫn bởi một bộ tiểu thuyết đầy tính cẩu huyết.
Tiểu thuyết có tên «Lưu Lượng Tiểu Sinh Yêu Phải Tôi», lúc mới đầu Lê Nhất Ninh vừa đọc tên truyện thì đã muốn mắng, lưu lượng tiểu sinh? Lưu lượng tiểu sinh có thể yêu đương sao?? Không sợ bị fan truy sát sao?!
Càng ma xui quỷ khiến hơn là, cô còn bấm vào đọc.
Đây là bộ tiểu thuyết đời đầu nhạt nhẽo về giới showbiz, đi theo motip cũ là một thiếu gia nhà giàu yêu phải cô gái nghèo mạnh mẽ, hai người tay nắm tay đánh quái thăng cấp cuối cùng trở thành một đôi phu thê ân ái được người người hâm mộ.
Lối hành văn của tác giả bình thường nhưng bởi vì nội dung mang tính cẩu huyết và mary sue khiến người ta muốn bỏ qua cũng không được nhưng vô cùng muốn mắng chửi.
Lê Nhất Ninh đối với cô nữ phụ độc ác cùng tên cùng họ với mình trong tiểu thuyết sâu sắc cảm thấy phát nóng, thậm chí vì cô nữ phụ độc ác này mà cô không đọc hết truyện
Trong truyện, văn chương của tác giả dành cho nữ phụ không nhiều nhưng mỗi lần cô ấy xuất hiện có thể khiến người ta chán ghét trăm phần trăm.
Nữ phụ có xuất thân hào môn, có nhan sắc có tài năng, tính cách cao ngạo, tính tình ngay thẳng. Ngay lúc cô ấy vừa tốt nghiệp đại học xong thì buộc phải kết hôn với một người đàn ông môn đăng hộ đối, liên hôn để đạt được sự phát triển bền vững của gia tộc.
Với những đứa trẻ có xuất thân như gia đình bọn họ, tự do kết hôn căn bản không hề tồn tại càng nói chi ban đầu cô ấy cũng có chút sùng bái và thích đối tượng kết hôn này.
Có điều khi vừa mới kết hôn, ông xã của cô cô ấy vì nguyên nhân công việc phải xuất ngoại bồi dưỡng, trong thời gian đó chỉ trở về một lần.
Lê Nhất Ninh hoàn toàn không chấp nhận được kiểu hôn nhân như ở góa này, đợi khi Hoắc Thâm trở về thì ly hôn, vừa vặn nam chính lúc này cũng xuất hiện, anh ta giống như một chùm tia sáng đột nhiên chiếu rọi vào trái tim của cô ta.
Giang Nguyên là một ca sĩ xuất thân từ một cuộc thi tuyển chọn, ngoại hình đẹp trai sáng sủa, tính cách hoạt bát biết trêu chọc biết phát điện, biết nói lời ngon tiếng ngọt dỗ fan không ngừng kêu gào.
Chỉ với một cái liếc nhìn Lê Nhất Ninh đã trúng phải tiếng sét ái tình với anh ta, từ khi bắt đầu con đường điên cuồng theo đuổi minh tinh đã nhiều lần cô ta bỏ rất nhiều tiền vì Giang Nguyên, cuối cùng…… cô ta còn gia nhập vào vòng giải trí vì Giang Nguyên.
Chỉ bởi vì có một lần Giang Nguyên tiếp nhận phỏng vấn có nói: Anh ta thích cô gái nỗ lực phấn đấu, lạc quan tích cực.
Nhưng rốt cuộc Giang Nguyên không thích Lê Nhất Ninh, thậm chí rất là chán ghét.
Anh ta có cô gái mình thích chính là nữ diễn viên Đồng Nhiễm từ vai diễn nhỏ bé phấn đấu mà lên. Sau khi biết người con gái Giang Nguyên thích là Đồng Nhiễm, Lê Nhất Ninh đã dùng bối cảnh và thế lực của mình để đàn áp Đồng Nhiễm, cướp vai diễn của cô ấy, đại ngôn các loại, thậm chí còn mua thủy quân bôi đen cô ấy.
Nói chung là không việc xấu nào là không làm.
Đến cuối cùng, cô ta cũng gặp báo ứng của bản thân.
Bị dân mạng chửi rủa cút khỏi giới giải trí, thậm chí…… còn vì gây rối quá mức ly hôn với chồng không nói, ngay tại lúc khủng hoảng tài chính nhà cô ta còn bị phá sản.
Càng thảm hơn là…… cô ta còn bị một nam phụ thích Đồng Nhiễm sắp xếp làm mất đi trong sạch.
Sau khi đọc đến chỗ này, Lê Nhất Ninh cũng nhịn không được mà muốn mắng chửi.
Cô cảm thấy cô nữ phụ này cho dù có thích Giang Nguyên bao nhiêu đi chăng nữa cũng không đến mức sẽ làm ra những loại chuyện ngốc nghếch này, càng huống chi nhân vật này còn là một phụ nữ có nhan sắc có tài năng, sao có thể u mê như vậy??!
Có thể là bởi vì nguyên nhân cùng tên với mình nên cô không xem vào nữa, mà trực tiếp lướt xuống khu bình luận đánh một đoạn cảm tưởng của bản thân, tiến hành chất vấn tác giả.
Sau khi chất vấn xong, Lê Nhất Ninh cảm thấy thoải mái.
Cô cũng không để ý bình luận đó có bị xóa bỏ không, sau đó tắt máy đi ngủ.
Chỉ không ngờ tới, sau khi tỉnh lại — — bản thân trở thành nữ phụ Lê Nhất Ninh ác độc đó.
“…….”
Vận mệnh bất công quá mà!!
Lê Nhất Ninh vừa hồi tưởng lại tình tiết xong thì giọng nói của người phụ nữ vừa rồi lại xuất hiện lần nữa: “Bà chủ, buổi tối bà có muốn ăn gì không?”
Lê Nhất Ninh do dự, quay đầu nhìn về phía cửa vừa mở ra một khe hở ho một tiếng, lập tức nhập bản thân vào nguyên chủ: “Ăn gì cũng được.”
Người giúp việc: “Vâng ạ.” Cô ấy ngừng một lúc, nhìn về phía Lê Nhất Ninh nói: “Đêm nay ông chủ sẽ về nhà ăn cơm, bây giờ bà chủ có cần thức dậy rửa mặt không?”
“Cái gì?” Lê Nhất Ninh kinh ngạc tại chỗ, lập tức bật người khỏi giường.
Người giúp việc bị cô làm cho giật mình nhưng vẫn thành thực đáp: “Buổi chiều ông chủ có gọi điện thoại về.”
Lê Nhất Ninh: “…….”
*
Sau khi người giúp việc đi rồi, Lê Nhất Ninh nhanh chóng lăn từ trên giường xuống đất mà không cảm thấy bất kỳ cơn đau nào.
Trong căn phòng hơn hai trăm mét vuông được trải đầy thảm mềm mại, cô nghĩ bản thân có lăn trên đất mấy vòng cũng không có vấn đề gì.
Nhà của Lê Nhất Ninh giống với những gì trong tiểu thuyết viết, đã đạt đến bước đỉnh cao của sự xa xỉ.
Mỗi một đồ vật trong phòng đều là những món đồ mà trước kia cô có nghĩ cũng chưa từng dám nghĩ tới…… đi sâu vào trong thì có một cánh cửa kéo, vừa kéo ra bên trong chính là gian phòng quần áo đắt tiền.
Phòng đựng quần áo lớn gấp hai gấp ba phòng ngủ, tủ đựng quần áo dựa sát bốn mặt tường, ở giữa là bàn đồng hồ và bàn châu báu, đi tiếp vào phía trong là chất đầy giày và túi xách xa xỉ với đủ màu sắc kiểu dáng các loại.
Lê Nhất Ninh vừa đi vào đèn cảm ứng tự động sáng lên, lập tức bị ánh sáng rực rỡ của đá quý làm cho lóa cả mắt.
Nhìn những xa xỉ phẩm trước mắt đủ để mua mười mấy căn biệt thự này, cô lần nữa hoài nghi vị tác giả đó có phải gai mắt người có tiền không.
Với kiểu cuộc sống của nguyên chủ này lại vì một người đàn ông mà làm ra những việc giảm giá trị của bản thân sao? Còn làm đến mức phá sản, sao có thể chứ?!
Cô cảm thấy bất công thay cho nguyên chủ!
Lê Nhất Ninh im lặng chốc lát, xoay đầu nhìn bản thân ở trong gương, da trắng như sứ, môi như anh đào, xinh đẹp như tranh, thanh khiết mà quyến rũ hơn cả tình đầu quốc dân.
Cô nhếch môi vẫn nhịn không được mà cảm khái, cần gì chứ.
Lê Nhất Ninh ở trong phòng quần áo cảm nhận mùi của tiền bạc một hồi, cô bắt đầu tiếp nhận sự thật bản thân đã xuyên sách.
Cô cúi đầu nhìn điện thoại, nhớ tới những lời người quản lý vừa nói trong điện thoại lập tức đăng nhập lên weibo ngay.
Giờ phút này, dân mạng trên weibo đang mắng cô không dứt.
Xem những lời bẩn thỉu dơ bẩn trên mạng, đột nhiên Lê Nhất Ninh nhớ ra đã xảy ra chuyện gì.
Đây là lần đầu tiên Lê Nhất Ninh dùng thân phận người trong giới giải trí đi đùa giỡn Giang Nguyên, ở hiện trường của một hoạt động cô chủ động tiếp cận trò chuyện chụp hình chung với Giang Nguyên bị fan quay được, từ đó bị mắng lên hotsearch.
Trong chớp mắt Lê Nhất Ninh cảm thấy yên tâm.
Còn may còn may, đây chỉ là lần đầu tiên cô còn có cơ hội cứu rỗi chưa đến mức đi tới bước không thể quay đầu.
Cô nhớ tới những việc làm gây rối của nguyên chủ nhịn không được muốn hỏi cô ta một câu, rốt cuộc là không biết tiêu tiền hay là thế nào, tại sao lại làm ra những chuyện ngu ngốc như vậy!!
Đúng lúc này điện thoại rung lên.
Lê Nhất Ninh cúi đầu nhìn một cái, là tin nhắn của một người có tên là Hướng Lệ gửi tới.
Cô nhớ tới nội dung tiểu thuyết cảm thấy có chút ấn tượng với cái tên này, đây là một người bạn “tốt” của nguyên chủ.
Hướng Lệ: [Ninh Ninh cậu đừng buồn nha, những lời trên mạng cậu đừng cho là thật. Nhất là những câu so sánh cậu với Đồng Nhiễm, Đồng Nhiễm nào có thể sánh bằng cậu chứ! Cô ta không xinh đẹp bằng cậu, cậu đừng để ý.]
Lê Nhất Ninh nhớ tới những việc cô ta đã làm trong sách, hơi nhướng mày lên nhếch môi cười trả lời: [Ừm, mình không để ý.]
Hướng Lệ: [Cậu đừng nói như vậy, mình biết cậu rất khó chịu, nếu cảm thấy uất ức hay là tối nay chúng ta ra ngoài mua sắm nha?]
Lê Nhất Ninh cười giễu một cái, kiên nhẫn nhắn tin đáp lại: [Mình thật sự không buồn, mình vừa mới ngủ dậy đây này, mua sắm thì không đi đâu tối nay ông xã mình về nhà.]
Hướng Lệ: [Hả? Chính là ông xã nửa năm không xuất hiện đó sao?]
Lê Nhất Ninh: [Ừ.]
Sau khi gửi đi xong, cô cũng không quan tâm Hướng Lệ gửi lại cái gì nữa mà đi thẳng xuống lầu.
Vừa xuống tới, người giúp việc đi lên đón, dịu giọng nói: “Bà chủ, tiên sinh về tới ngay, bà đợi một chút.”
Mày của Lê Nhất Ninh giật một cái, có chút buồn cười.
Bà chủ?
Ngày hôm qua từ này đối với cô vừa xa lạ vừa xa xôi, nhưng sau khi nghe mấy lần cô đã bắt đầu quen rồi.
Cô hơi gật đầu, giọng nói dịu dàng: “Tôi biết rồi.”
Nói xong, người giúp việc nhìn cô bằng ánh mắt kinh ngạc.
Lê Nhất Ninh làm như không nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của người giúp việc, cúi đầu đi về phía sofa.
Vừa ngồi xuống, cô đã nghe được tiếng mở cửa.
Cô vô thức ngẩng đầu lên vừa vặn đối diện với một đôi mắt lạnh nhạt.
Người đàn ông đứng ở huyền quan mặc áo sơ mi trắng quần tây đen, ăn mặc đơn giản phác họa thân hình thẳng tắp, nhìn lên phía trên gương mặt của người đàn ông, sống mũi cao thẳng đường nét ngũ quan đẹp đẽ, mỗi một nơi đều giống như được điêu khắc thành.
Lúc đối diện với gương mặt điển trai vượt hơn tất cả những gương mặt của các nam minh tinh mà cô từng nhìn thấy này, Lê Nhất Ninh đột nhiên nghĩ tới một trọng điểm.
Ông xã liên hôn của cô là Hoắc Thâm người kế thừa của nhà họ Hoắc, giá trị con người lên tới hàng tỷ, càng quan trọng hơn là — — anh mới là lưu lượng thật sự cao nhất trong giới giải trí, một ảnh đế thuộc phái thực lực lấy được ba tượng vàng cực cao.
Là thần thoại mà đại đa số nghệ sĩ trong giới theo đuổi.
Ban đầu Lê Nhất Ninh cũng sùng bái và thích anh ấy nhưng không có cơ hội tiếp xúc nhiều, ngoại trừ hôm lĩnh chứng có nói hai câu ôn hòa với cô ta ra, thời gian còn lại hầu như đều dùng bộ dạng lạnh nhạt như đối với người giúp việc.
Ờ, ngoại trừ không sai khiến cô ta làm việc ra.
Hai người im lặng nhìn nhau đều không chủ động mở miệng nói chuyện.
Người giúp việc vui vẻ nói: “Ông chủ về rồi.”
Hoắc Thâm gật đầu, giọng nói lạnh nhạt xa cách: “Ừ.”
Lê Nhất Ninh thầm mắng ở trong lòng rằng đúng như trong tiểu thuyết viết, người này quá lạnh lùng. Kiểu người đàn ông lạnh lùng này nếu là người bình thường có thể sẽ chịu đựng không được.
Hoắc Thâm nhìn về phía cô, giọng nói vẫn lạnh nhạt như cũ: “Không ra ngoài?”
Lời này hỏi ra trông giống như lời hai người thường đối thoại với nhau hàng ngày.
Nhưng Lê Nhất Ninh nhớ, trong sách vào lúc này cô ta và Hoắc Thâm đã tách ra hơn nửa năm không gặp mặt rồi.
Trước khi tách ra hai người còn cãi nhau một trận, đương nhiên — — là chỉ có một mình Lê Nhất Ninh nháo còn Hoắc Thâm không hề để ý thói xấu này của cô ta.
Lần cãi nhau đó đã tiến vào tổ quay phim rồi, vừa đi thì đi liền nửa năm.
Lê Nhất Ninh phản ứng lại nhưng không hề nổi nóng giống như nguyên chủ, cô “ừm” một tiếng nhìn về phía anh có phần đồng tình: “Cực khổ rồi.”
Phải kiếm tiền nuôi phòng quần áo đó thật không dễ dàng.
Hoắc Thâm: “…….”
Anh khó có lúc sững người một lần, cúi đầu nhìn cô vợ nhỏ khiến người ta khó nắm bắt của mình.
Lê Nhất Ninh tránh ánh mắt của anh, đứng dậy nói: “Bữa tối xong chưa?”
Người giúp việc vội vàng nói: “Bà chủ và ông chủ đợi một chút, xong ngay đây.”
“Được.”
Phòng ăn rất lớn, hai người Lê Nhất Ninh và Hoắc Thâm ngồi đối diện nhau, im lặng ăn cơm.
Cô nhìn những món ăn bày đầy bàn ăn rất muốn kêu gào hai tiếng: Cuối cùng cô cũng cảm nhận được cái gì gọi là mùi vị của Michelin (*) rồi.
Thật là — — Quá! Xá! Ngon!!
Lòng Lê Nhất Ninh rộng lớn đột nhiên cảm thấy nếu mỗi ngày đều có thể ăn những món kiểu này thì dù có xuyên thành nữ phụ ác độc cũng cảm thấy xứng đáng, không có gì chịu không được! Cô có thể làm được!!
Sau khi ăn tối xong, Lê Nhất Ninh về phòng tắm rửa xem tivi.
Cô nằm ở trên chiếc giường rộng ba mét xem tivi đột nhiên nhớ ra một điều quan trọng — — nguyên chủ và ông xã của cô ta hình như không có phân phòng ngủ??!
Bởi vì hôm đó lĩnh chứng xong Hoắc Thâm đã đi ngay rồi, sau đó có trở về cũng chỉ ở được nửa ngày thì bị Lê Nhất Ninh nổi nóng đuổi đi.
Hai người căn bản chưa từng ngủ cùng nhau càng đừng nói tới chuyện phân phòng ngủ.
Trong đầu vừa nhảy ra chuyện này thì cửa phòng bị người ta đẩy ra, trong lúc không kịp đề phòng tầm mắt hai người đã chạm phải nhau.
Nhìn thấy người con gái với mái tóc đen nhánh rơi lộn xộn, mặc một bộ đồ ngủ hai dây màu xanh đậm nằm ở trên giường, con ngươi Hoắc Thâm tối đi mấy phần nhanh chóng dời mắt đi: “Tôi lấy chút đồ.”
Lê Nhất Ninh: “…….”
Cô rề rà ngồi dậy, thuận tay kéo chăn qua quấn chặt bản thân lại.
Hoắc Thâm nhìn thấy động tác này của cô, không lên tiếng.
Trong phòng im lặng trong chốc lát, Lê Nhất Ninh vừa định đưa ra đề nghị với Hoắc Thâm rằng có muốn sang phòng khác ngủ không thì tiếng chuông điện thoại vang lên, cô không cẩn thận ấn nhận máy, trong chớp mắt trong phòng vang lên giọng nữ xa lạ: “Ninh Ninh mình nghe nói ông xã chết rồi của cậu đã trở về rồi, trong sạch của cậu vẫn còn chứ?”
Lê Nhất Ninh: “………….”
Cô còn chưa kịp trả lời, người đó đã nói tiếp: “Cậu nhớ phải bảo vệ chính mình! Lần đầu tiên cậu muốn giành cho Giang Nguyên đấy!”
“Cô xem những lời mắng chửi trên weibo đi, tập hợp lại đã đủ khiến cô lăn khỏi giới giải trí rồi! Lê Nhất Ninh, cô đừng ỷ bản thân có chút sắc đẹp thì có thể làm càn, mời cô hiểu cho rõ cô chẳng qua chỉ là một nữ minh tinh tuyến mười tám có danh tiếng xấu, với những việc hôm nay cô gây ra cô đừng hòng được lăn lộn trong giới giải trí nữa, bên trên vừa mới gửi thông báo cho tôi rồi bảo cô ngày mai tới công ty hủy hợp đồng!”
Điện thoại bị cúp ngang, giọng nói ồn ào bên dừng lại.
Đầu của Lê Nhất Ninh vẫn còn hơi ngơ ngác, sững sờ nhìn chiếc điện thoại trong tay.
Hủy hợp đồng?
Nữ minh tinh tuyến mười tám?
Giang Nguyên?
Đây là chuyện gì vậy?
Cô hoảng hốt trong chốc lát, bỗng ngước mắt lên.
Khi nhìn thấy đèn chùm thạch anh xa hoa dưới trần nhà đang chiếu sáng trong phòng khách rộng lớn, Lê Nhất Ninh càng ngây người.
Đợi đã — —
Cách bày trí này tại sao lại quen thuộc như vậy?
Đương lúc đang suy nghĩ, bên ngoài truyền tới giọng nói: “Bà chủ, bà dậy chưa?”
Bà chủ??
Cô là thiếu nữ đương lúc hoa nở sao giờ biến thành bà chủ rồi?!
Lê Nhất Ninh trợn tròn mắt, trong đầu ‘ầm’ một tiếng đột nhiên bắt được trọng điểm.
Thân làm một người có niềm đam mê với tiểu thuyết cô hầu như đã xem hết đủ thể loại tiểu thuyết, truyện nào nổi xem truyện đó đặc biệt mấy năm gần đây nổi nhất chính là trọng sinh và xuyên không.
Tối hôm qua trước khi đi ngủ, Lê Nhất Ninh đăng nhập vào một trang web tiểu thuyết nọ lật tìm một lúc lâu cũng không tìm được tiểu thuyết nào hay, cho đến khi bị một hấp dẫn bởi một bộ tiểu thuyết đầy tính cẩu huyết.
Tiểu thuyết có tên «Lưu Lượng Tiểu Sinh Yêu Phải Tôi», lúc mới đầu Lê Nhất Ninh vừa đọc tên truyện thì đã muốn mắng, lưu lượng tiểu sinh? Lưu lượng tiểu sinh có thể yêu đương sao?? Không sợ bị fan truy sát sao?!
Càng ma xui quỷ khiến hơn là, cô còn bấm vào đọc.
Đây là bộ tiểu thuyết đời đầu nhạt nhẽo về giới showbiz, đi theo motip cũ là một thiếu gia nhà giàu yêu phải cô gái nghèo mạnh mẽ, hai người tay nắm tay đánh quái thăng cấp cuối cùng trở thành một đôi phu thê ân ái được người người hâm mộ.
Lối hành văn của tác giả bình thường nhưng bởi vì nội dung mang tính cẩu huyết và mary sue khiến người ta muốn bỏ qua cũng không được nhưng vô cùng muốn mắng chửi.
Lê Nhất Ninh đối với cô nữ phụ độc ác cùng tên cùng họ với mình trong tiểu thuyết sâu sắc cảm thấy phát nóng, thậm chí vì cô nữ phụ độc ác này mà cô không đọc hết truyện
Trong truyện, văn chương của tác giả dành cho nữ phụ không nhiều nhưng mỗi lần cô ấy xuất hiện có thể khiến người ta chán ghét trăm phần trăm.
Nữ phụ có xuất thân hào môn, có nhan sắc có tài năng, tính cách cao ngạo, tính tình ngay thẳng. Ngay lúc cô ấy vừa tốt nghiệp đại học xong thì buộc phải kết hôn với một người đàn ông môn đăng hộ đối, liên hôn để đạt được sự phát triển bền vững của gia tộc.
Với những đứa trẻ có xuất thân như gia đình bọn họ, tự do kết hôn căn bản không hề tồn tại càng nói chi ban đầu cô ấy cũng có chút sùng bái và thích đối tượng kết hôn này.
Có điều khi vừa mới kết hôn, ông xã của cô cô ấy vì nguyên nhân công việc phải xuất ngoại bồi dưỡng, trong thời gian đó chỉ trở về một lần.
Lê Nhất Ninh hoàn toàn không chấp nhận được kiểu hôn nhân như ở góa này, đợi khi Hoắc Thâm trở về thì ly hôn, vừa vặn nam chính lúc này cũng xuất hiện, anh ta giống như một chùm tia sáng đột nhiên chiếu rọi vào trái tim của cô ta.
Giang Nguyên là một ca sĩ xuất thân từ một cuộc thi tuyển chọn, ngoại hình đẹp trai sáng sủa, tính cách hoạt bát biết trêu chọc biết phát điện, biết nói lời ngon tiếng ngọt dỗ fan không ngừng kêu gào.
Chỉ với một cái liếc nhìn Lê Nhất Ninh đã trúng phải tiếng sét ái tình với anh ta, từ khi bắt đầu con đường điên cuồng theo đuổi minh tinh đã nhiều lần cô ta bỏ rất nhiều tiền vì Giang Nguyên, cuối cùng…… cô ta còn gia nhập vào vòng giải trí vì Giang Nguyên.
Chỉ bởi vì có một lần Giang Nguyên tiếp nhận phỏng vấn có nói: Anh ta thích cô gái nỗ lực phấn đấu, lạc quan tích cực.
Nhưng rốt cuộc Giang Nguyên không thích Lê Nhất Ninh, thậm chí rất là chán ghét.
Anh ta có cô gái mình thích chính là nữ diễn viên Đồng Nhiễm từ vai diễn nhỏ bé phấn đấu mà lên. Sau khi biết người con gái Giang Nguyên thích là Đồng Nhiễm, Lê Nhất Ninh đã dùng bối cảnh và thế lực của mình để đàn áp Đồng Nhiễm, cướp vai diễn của cô ấy, đại ngôn các loại, thậm chí còn mua thủy quân bôi đen cô ấy.
Nói chung là không việc xấu nào là không làm.
Đến cuối cùng, cô ta cũng gặp báo ứng của bản thân.
Bị dân mạng chửi rủa cút khỏi giới giải trí, thậm chí…… còn vì gây rối quá mức ly hôn với chồng không nói, ngay tại lúc khủng hoảng tài chính nhà cô ta còn bị phá sản.
Càng thảm hơn là…… cô ta còn bị một nam phụ thích Đồng Nhiễm sắp xếp làm mất đi trong sạch.
Sau khi đọc đến chỗ này, Lê Nhất Ninh cũng nhịn không được mà muốn mắng chửi.
Cô cảm thấy cô nữ phụ này cho dù có thích Giang Nguyên bao nhiêu đi chăng nữa cũng không đến mức sẽ làm ra những loại chuyện ngốc nghếch này, càng huống chi nhân vật này còn là một phụ nữ có nhan sắc có tài năng, sao có thể u mê như vậy??!
Có thể là bởi vì nguyên nhân cùng tên với mình nên cô không xem vào nữa, mà trực tiếp lướt xuống khu bình luận đánh một đoạn cảm tưởng của bản thân, tiến hành chất vấn tác giả.
Sau khi chất vấn xong, Lê Nhất Ninh cảm thấy thoải mái.
Cô cũng không để ý bình luận đó có bị xóa bỏ không, sau đó tắt máy đi ngủ.
Chỉ không ngờ tới, sau khi tỉnh lại — — bản thân trở thành nữ phụ Lê Nhất Ninh ác độc đó.
“…….”
Vận mệnh bất công quá mà!!
Lê Nhất Ninh vừa hồi tưởng lại tình tiết xong thì giọng nói của người phụ nữ vừa rồi lại xuất hiện lần nữa: “Bà chủ, buổi tối bà có muốn ăn gì không?”
Lê Nhất Ninh do dự, quay đầu nhìn về phía cửa vừa mở ra một khe hở ho một tiếng, lập tức nhập bản thân vào nguyên chủ: “Ăn gì cũng được.”
Người giúp việc: “Vâng ạ.” Cô ấy ngừng một lúc, nhìn về phía Lê Nhất Ninh nói: “Đêm nay ông chủ sẽ về nhà ăn cơm, bây giờ bà chủ có cần thức dậy rửa mặt không?”
“Cái gì?” Lê Nhất Ninh kinh ngạc tại chỗ, lập tức bật người khỏi giường.
Người giúp việc bị cô làm cho giật mình nhưng vẫn thành thực đáp: “Buổi chiều ông chủ có gọi điện thoại về.”
Lê Nhất Ninh: “…….”
*
Sau khi người giúp việc đi rồi, Lê Nhất Ninh nhanh chóng lăn từ trên giường xuống đất mà không cảm thấy bất kỳ cơn đau nào.
Trong căn phòng hơn hai trăm mét vuông được trải đầy thảm mềm mại, cô nghĩ bản thân có lăn trên đất mấy vòng cũng không có vấn đề gì.
Nhà của Lê Nhất Ninh giống với những gì trong tiểu thuyết viết, đã đạt đến bước đỉnh cao của sự xa xỉ.
Mỗi một đồ vật trong phòng đều là những món đồ mà trước kia cô có nghĩ cũng chưa từng dám nghĩ tới…… đi sâu vào trong thì có một cánh cửa kéo, vừa kéo ra bên trong chính là gian phòng quần áo đắt tiền.
Phòng đựng quần áo lớn gấp hai gấp ba phòng ngủ, tủ đựng quần áo dựa sát bốn mặt tường, ở giữa là bàn đồng hồ và bàn châu báu, đi tiếp vào phía trong là chất đầy giày và túi xách xa xỉ với đủ màu sắc kiểu dáng các loại.
Lê Nhất Ninh vừa đi vào đèn cảm ứng tự động sáng lên, lập tức bị ánh sáng rực rỡ của đá quý làm cho lóa cả mắt.
Nhìn những xa xỉ phẩm trước mắt đủ để mua mười mấy căn biệt thự này, cô lần nữa hoài nghi vị tác giả đó có phải gai mắt người có tiền không.
Với kiểu cuộc sống của nguyên chủ này lại vì một người đàn ông mà làm ra những việc giảm giá trị của bản thân sao? Còn làm đến mức phá sản, sao có thể chứ?!
Cô cảm thấy bất công thay cho nguyên chủ!
Lê Nhất Ninh im lặng chốc lát, xoay đầu nhìn bản thân ở trong gương, da trắng như sứ, môi như anh đào, xinh đẹp như tranh, thanh khiết mà quyến rũ hơn cả tình đầu quốc dân.
Cô nhếch môi vẫn nhịn không được mà cảm khái, cần gì chứ.
Lê Nhất Ninh ở trong phòng quần áo cảm nhận mùi của tiền bạc một hồi, cô bắt đầu tiếp nhận sự thật bản thân đã xuyên sách.
Cô cúi đầu nhìn điện thoại, nhớ tới những lời người quản lý vừa nói trong điện thoại lập tức đăng nhập lên weibo ngay.
Giờ phút này, dân mạng trên weibo đang mắng cô không dứt.
Xem những lời bẩn thỉu dơ bẩn trên mạng, đột nhiên Lê Nhất Ninh nhớ ra đã xảy ra chuyện gì.
Đây là lần đầu tiên Lê Nhất Ninh dùng thân phận người trong giới giải trí đi đùa giỡn Giang Nguyên, ở hiện trường của một hoạt động cô chủ động tiếp cận trò chuyện chụp hình chung với Giang Nguyên bị fan quay được, từ đó bị mắng lên hotsearch.
Trong chớp mắt Lê Nhất Ninh cảm thấy yên tâm.
Còn may còn may, đây chỉ là lần đầu tiên cô còn có cơ hội cứu rỗi chưa đến mức đi tới bước không thể quay đầu.
Cô nhớ tới những việc làm gây rối của nguyên chủ nhịn không được muốn hỏi cô ta một câu, rốt cuộc là không biết tiêu tiền hay là thế nào, tại sao lại làm ra những chuyện ngu ngốc như vậy!!
Đúng lúc này điện thoại rung lên.
Lê Nhất Ninh cúi đầu nhìn một cái, là tin nhắn của một người có tên là Hướng Lệ gửi tới.
Cô nhớ tới nội dung tiểu thuyết cảm thấy có chút ấn tượng với cái tên này, đây là một người bạn “tốt” của nguyên chủ.
Hướng Lệ: [Ninh Ninh cậu đừng buồn nha, những lời trên mạng cậu đừng cho là thật. Nhất là những câu so sánh cậu với Đồng Nhiễm, Đồng Nhiễm nào có thể sánh bằng cậu chứ! Cô ta không xinh đẹp bằng cậu, cậu đừng để ý.]
Lê Nhất Ninh nhớ tới những việc cô ta đã làm trong sách, hơi nhướng mày lên nhếch môi cười trả lời: [Ừm, mình không để ý.]
Hướng Lệ: [Cậu đừng nói như vậy, mình biết cậu rất khó chịu, nếu cảm thấy uất ức hay là tối nay chúng ta ra ngoài mua sắm nha?]
Lê Nhất Ninh cười giễu một cái, kiên nhẫn nhắn tin đáp lại: [Mình thật sự không buồn, mình vừa mới ngủ dậy đây này, mua sắm thì không đi đâu tối nay ông xã mình về nhà.]
Hướng Lệ: [Hả? Chính là ông xã nửa năm không xuất hiện đó sao?]
Lê Nhất Ninh: [Ừ.]
Sau khi gửi đi xong, cô cũng không quan tâm Hướng Lệ gửi lại cái gì nữa mà đi thẳng xuống lầu.
Vừa xuống tới, người giúp việc đi lên đón, dịu giọng nói: “Bà chủ, tiên sinh về tới ngay, bà đợi một chút.”
Mày của Lê Nhất Ninh giật một cái, có chút buồn cười.
Bà chủ?
Ngày hôm qua từ này đối với cô vừa xa lạ vừa xa xôi, nhưng sau khi nghe mấy lần cô đã bắt đầu quen rồi.
Cô hơi gật đầu, giọng nói dịu dàng: “Tôi biết rồi.”
Nói xong, người giúp việc nhìn cô bằng ánh mắt kinh ngạc.
Lê Nhất Ninh làm như không nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của người giúp việc, cúi đầu đi về phía sofa.
Vừa ngồi xuống, cô đã nghe được tiếng mở cửa.
Cô vô thức ngẩng đầu lên vừa vặn đối diện với một đôi mắt lạnh nhạt.
Người đàn ông đứng ở huyền quan mặc áo sơ mi trắng quần tây đen, ăn mặc đơn giản phác họa thân hình thẳng tắp, nhìn lên phía trên gương mặt của người đàn ông, sống mũi cao thẳng đường nét ngũ quan đẹp đẽ, mỗi một nơi đều giống như được điêu khắc thành.
Lúc đối diện với gương mặt điển trai vượt hơn tất cả những gương mặt của các nam minh tinh mà cô từng nhìn thấy này, Lê Nhất Ninh đột nhiên nghĩ tới một trọng điểm.
Ông xã liên hôn của cô là Hoắc Thâm người kế thừa của nhà họ Hoắc, giá trị con người lên tới hàng tỷ, càng quan trọng hơn là — — anh mới là lưu lượng thật sự cao nhất trong giới giải trí, một ảnh đế thuộc phái thực lực lấy được ba tượng vàng cực cao.
Là thần thoại mà đại đa số nghệ sĩ trong giới theo đuổi.
Ban đầu Lê Nhất Ninh cũng sùng bái và thích anh ấy nhưng không có cơ hội tiếp xúc nhiều, ngoại trừ hôm lĩnh chứng có nói hai câu ôn hòa với cô ta ra, thời gian còn lại hầu như đều dùng bộ dạng lạnh nhạt như đối với người giúp việc.
Ờ, ngoại trừ không sai khiến cô ta làm việc ra.
Hai người im lặng nhìn nhau đều không chủ động mở miệng nói chuyện.
Người giúp việc vui vẻ nói: “Ông chủ về rồi.”
Hoắc Thâm gật đầu, giọng nói lạnh nhạt xa cách: “Ừ.”
Lê Nhất Ninh thầm mắng ở trong lòng rằng đúng như trong tiểu thuyết viết, người này quá lạnh lùng. Kiểu người đàn ông lạnh lùng này nếu là người bình thường có thể sẽ chịu đựng không được.
Hoắc Thâm nhìn về phía cô, giọng nói vẫn lạnh nhạt như cũ: “Không ra ngoài?”
Lời này hỏi ra trông giống như lời hai người thường đối thoại với nhau hàng ngày.
Nhưng Lê Nhất Ninh nhớ, trong sách vào lúc này cô ta và Hoắc Thâm đã tách ra hơn nửa năm không gặp mặt rồi.
Trước khi tách ra hai người còn cãi nhau một trận, đương nhiên — — là chỉ có một mình Lê Nhất Ninh nháo còn Hoắc Thâm không hề để ý thói xấu này của cô ta.
Lần cãi nhau đó đã tiến vào tổ quay phim rồi, vừa đi thì đi liền nửa năm.
Lê Nhất Ninh phản ứng lại nhưng không hề nổi nóng giống như nguyên chủ, cô “ừm” một tiếng nhìn về phía anh có phần đồng tình: “Cực khổ rồi.”
Phải kiếm tiền nuôi phòng quần áo đó thật không dễ dàng.
Hoắc Thâm: “…….”
Anh khó có lúc sững người một lần, cúi đầu nhìn cô vợ nhỏ khiến người ta khó nắm bắt của mình.
Lê Nhất Ninh tránh ánh mắt của anh, đứng dậy nói: “Bữa tối xong chưa?”
Người giúp việc vội vàng nói: “Bà chủ và ông chủ đợi một chút, xong ngay đây.”
“Được.”
Phòng ăn rất lớn, hai người Lê Nhất Ninh và Hoắc Thâm ngồi đối diện nhau, im lặng ăn cơm.
Cô nhìn những món ăn bày đầy bàn ăn rất muốn kêu gào hai tiếng: Cuối cùng cô cũng cảm nhận được cái gì gọi là mùi vị của Michelin (*) rồi.
Thật là — — Quá! Xá! Ngon!!
Lòng Lê Nhất Ninh rộng lớn đột nhiên cảm thấy nếu mỗi ngày đều có thể ăn những món kiểu này thì dù có xuyên thành nữ phụ ác độc cũng cảm thấy xứng đáng, không có gì chịu không được! Cô có thể làm được!!
Sau khi ăn tối xong, Lê Nhất Ninh về phòng tắm rửa xem tivi.
Cô nằm ở trên chiếc giường rộng ba mét xem tivi đột nhiên nhớ ra một điều quan trọng — — nguyên chủ và ông xã của cô ta hình như không có phân phòng ngủ??!
Bởi vì hôm đó lĩnh chứng xong Hoắc Thâm đã đi ngay rồi, sau đó có trở về cũng chỉ ở được nửa ngày thì bị Lê Nhất Ninh nổi nóng đuổi đi.
Hai người căn bản chưa từng ngủ cùng nhau càng đừng nói tới chuyện phân phòng ngủ.
Trong đầu vừa nhảy ra chuyện này thì cửa phòng bị người ta đẩy ra, trong lúc không kịp đề phòng tầm mắt hai người đã chạm phải nhau.
Nhìn thấy người con gái với mái tóc đen nhánh rơi lộn xộn, mặc một bộ đồ ngủ hai dây màu xanh đậm nằm ở trên giường, con ngươi Hoắc Thâm tối đi mấy phần nhanh chóng dời mắt đi: “Tôi lấy chút đồ.”
Lê Nhất Ninh: “…….”
Cô rề rà ngồi dậy, thuận tay kéo chăn qua quấn chặt bản thân lại.
Hoắc Thâm nhìn thấy động tác này của cô, không lên tiếng.
Trong phòng im lặng trong chốc lát, Lê Nhất Ninh vừa định đưa ra đề nghị với Hoắc Thâm rằng có muốn sang phòng khác ngủ không thì tiếng chuông điện thoại vang lên, cô không cẩn thận ấn nhận máy, trong chớp mắt trong phòng vang lên giọng nữ xa lạ: “Ninh Ninh mình nghe nói ông xã chết rồi của cậu đã trở về rồi, trong sạch của cậu vẫn còn chứ?”
Lê Nhất Ninh: “………….”
Cô còn chưa kịp trả lời, người đó đã nói tiếp: “Cậu nhớ phải bảo vệ chính mình! Lần đầu tiên cậu muốn giành cho Giang Nguyên đấy!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.