Chương 36
Vô Ưu 95
19/01/2024
Yêu quá yêu quá, đây là con gái của chúng tôi đấy!!]
Nếu so Hề Tử Đồng với Lê Nhất Ninh, phút chốc đẳng cấp hạ thấp đi rất nhiều hal]
Lầu trên có bệnh à? Tại sao lại lấy hai người này ra để so sánh, bọn họ rõ ràng không cùng một kiểu được không, lại nói, so về vẻ đẹp dù thế nào đi nữa cũng là Lê Nhất Ninh thắng!]
[Không phải, đây là fan não tàn của Lê Nhất Ninh đó sao, gì mà nói là dù thế nào cũng là Lê Nhất Ninh thắng, chỉ có mặt không có trí thông minh đúng không.]
[Nói thật đấy, sớm đã phiền mấy người thổi phồng nhan sắc Lê Nhất Ninh lắm rồi, trừ điều này ra mấy người còn cái gì để khoác lác không, có tác phẩm không, ngày ngày bla bla.]
Sự ồn ào trong kênh trực tuyến vừa lúc hợp ý tổ tiết mục, họ như nhìn thấy hy vọng, cảm thấy mời Hề Tử Đồng làm khách mời là đúng.
Chẳng mấy chốc Hề Tử Đồng đã đi tới trước mặt bọn họ rồi.
Cô ta mỉm cười quét mắt nhìn mọi người, lúc nhìn tới Lê Nhất Ninh, cô ta hơi dừng lại một giây sau đó mới tươi cười
chào hỏi với bọn Lâm Du: “Đã lâu không gặp.”
Lâm Du mỉm cười: “Đúng vậy, tôi cũng không ngờ cô sẽ tới, đi vào quán trọ đi.”
“Được”
Hành lý gì đó đã có cánh đàn ông xách rồi, Lê Nhất Ninh và Đồng Nhiễm đi phía sau rất là yên lặng.
Sau khi vào nhà, Đồng Nhiễm lấy một đôi dép cho Hề Tử Đồng.
Hề Tử Đồng mỉm cười, dịu dàng nói: “Cám ơn.”
Đồng Nhiễm lúng ta lúng túng nói: “Không cần khách sáo, đây là việc em nên làm.”
Hề Tử Đồng mỉm cười, nhìn về phía Lâm Du: “Quán trọ này của mọi người hoàn cảnh không tệ, khách tới nhiều không?”
“Cũng tạm” Lâm Du nói: “Có điều người nhiều thì mệt.”
Hề Tử Đồng phì cười, mắt mày cong cong: “Đúng vậy, tôi có xem một kỳ chương trình của mọi người.”
Nghe xong, Đồng Nhiễm lập tức truy hỏi: “Cô Hề xem của khách mời nào ạ.”
Mặt Hề Tử Đồng cứng nhắc, cười cười nói: “Mấy ngày trước đúng lúc rảnh rang, trợ lý đang xem trực tiếp, tôi có cùng xem một chút.”. Truyện Đông Phương
Lâm Du chuyển đề tài một cách tự nhiên.
“Bữa trưa muốn ăn gì? Bôn ba gần cả buổi sáng mệt rồi phải không.”
“Một chút.” “Tôi để Đồng Nhiễm dẫn cô đi phòng ngủ nghỉ ngơi nhé?”
Nghe xong, Hề Nhất Đồng sững người, cười hỏi: “Sao không gọi Ninh Ninh dẫn tôi đi?”
“A?”
Lúc này Lê Nhất Ninh đang chat với Trương Nhã, lúc nghe thấy tên mình thì hoảng hốt ngước mắt lên.
“Cái gì?”
Lâm Du hết cách, nói thẳng: “Bảo em đưa cô Hề đến phòng ngủ nghỉ ngơi.”
Lê Nhất Ninh vừa định đáp thì điện thoại rung lên, là Trương Nhã đang xem chương trình gửi tới: [Không thể được!!! Cô muốn dẫn đối tượng tin đồn của ông xã cô đi nghỉ ngơi?! Tiểu thư Lê Nhất Ninh từ lúc nào luân lạc tới mức làm nhân viên phục vụ rồi!! Không được!! Tôi không đồng ý!!]
Lê Nhất Ninh:.......
Trương Nhã bị điên rồi sao.
Cô thẳng tay khép điện thoại lại, chỉnh thành chế độ im lặng: “Được.” Cô mỉm cười nhìn Hề Tử Đồng: “Cô Hề đi theo tôi"
Hề Tử Đồng mỉm cười: “Cảm ơn.”
Lê Nhất Ninh lo xách một cái vali và một chiếc túi trên đất của cô ta lên, còn chưa đi thì Hề Tử Đồng đã tự mình dẫn đầu đi trước rồi.
Cô dừng lại, híp mắt nhìn một chiếc vali còn lại, sau đó thản nhiên đuổi theo: “Cô Hề, bên này, mời.”
Giang Nguyên và Phương Văn Lâm còn có Tê Thao vừa mới đi chợ mua thức ăn rồi, quán trọ chỉ còn lại mấy người phụ nữ bọn họ thôi.
Hề Tử Đồng sau khi đi trước được vài bước, bỗng dừng lại nhìn thấy Lê Nhất Ninh cầm túi lớn túi nhỏ, vội vàng nói: “Xin lỗi, tự tôi cầm được rồi.”
“Không cần” Lê Nhất Ninh nói mà không thay đổi sắc mặt: “Đây là việc chúng tôi nên làm.”
Nghe xong, Hề Tử Đồng cười cười, gật đầu: “Cảm ơn”
Lê Nhất Ninh mỉm cười, sau đó đi chuyển hết hành lý của Hề Tử Đồng, thái độ vẫn ôn hòa như cũ.
“Cô Hề, hành lý của cô đều đã đưa tới cả rồi, cô xem có cần gì nữa không?”
Hề Tử Đồng tỉnh táo lại, a' một tiếng, ngậm cười nói: “Được, cám ơn nhé, tạm thời tôi không cần gì nữa, tôi muốn đi nghỉ ngơi một lúc”
“Được ạ, cô nghỉ ngơi cho khỏe.”
Hề Tử Đồng nhìn cô, nói lời khen ngợi: “Cô thật lợi hại, cái vali này tôi nhấc sao cũng không lên.”
Lê Nhất Ninh: “...... Đúng vậy, sức của tôi rất lớn.”
Sau khi ra khỏi phòng, ở một nơi camera không quay tới, Lê Nhất Ninh nghiến răng mắng tên cẩu nam nhân Hoặc Thâm này mắng một lượt từ đầu tới chân một lần.
Chú thích:
Fan only (I#)): tức là fan chỉ yêu thích một nghệ sĩ nào đó.
Nếu so Hề Tử Đồng với Lê Nhất Ninh, phút chốc đẳng cấp hạ thấp đi rất nhiều hal]
Lầu trên có bệnh à? Tại sao lại lấy hai người này ra để so sánh, bọn họ rõ ràng không cùng một kiểu được không, lại nói, so về vẻ đẹp dù thế nào đi nữa cũng là Lê Nhất Ninh thắng!]
[Không phải, đây là fan não tàn của Lê Nhất Ninh đó sao, gì mà nói là dù thế nào cũng là Lê Nhất Ninh thắng, chỉ có mặt không có trí thông minh đúng không.]
[Nói thật đấy, sớm đã phiền mấy người thổi phồng nhan sắc Lê Nhất Ninh lắm rồi, trừ điều này ra mấy người còn cái gì để khoác lác không, có tác phẩm không, ngày ngày bla bla.]
Sự ồn ào trong kênh trực tuyến vừa lúc hợp ý tổ tiết mục, họ như nhìn thấy hy vọng, cảm thấy mời Hề Tử Đồng làm khách mời là đúng.
Chẳng mấy chốc Hề Tử Đồng đã đi tới trước mặt bọn họ rồi.
Cô ta mỉm cười quét mắt nhìn mọi người, lúc nhìn tới Lê Nhất Ninh, cô ta hơi dừng lại một giây sau đó mới tươi cười
chào hỏi với bọn Lâm Du: “Đã lâu không gặp.”
Lâm Du mỉm cười: “Đúng vậy, tôi cũng không ngờ cô sẽ tới, đi vào quán trọ đi.”
“Được”
Hành lý gì đó đã có cánh đàn ông xách rồi, Lê Nhất Ninh và Đồng Nhiễm đi phía sau rất là yên lặng.
Sau khi vào nhà, Đồng Nhiễm lấy một đôi dép cho Hề Tử Đồng.
Hề Tử Đồng mỉm cười, dịu dàng nói: “Cám ơn.”
Đồng Nhiễm lúng ta lúng túng nói: “Không cần khách sáo, đây là việc em nên làm.”
Hề Tử Đồng mỉm cười, nhìn về phía Lâm Du: “Quán trọ này của mọi người hoàn cảnh không tệ, khách tới nhiều không?”
“Cũng tạm” Lâm Du nói: “Có điều người nhiều thì mệt.”
Hề Tử Đồng phì cười, mắt mày cong cong: “Đúng vậy, tôi có xem một kỳ chương trình của mọi người.”
Nghe xong, Đồng Nhiễm lập tức truy hỏi: “Cô Hề xem của khách mời nào ạ.”
Mặt Hề Tử Đồng cứng nhắc, cười cười nói: “Mấy ngày trước đúng lúc rảnh rang, trợ lý đang xem trực tiếp, tôi có cùng xem một chút.”. Truyện Đông Phương
Lâm Du chuyển đề tài một cách tự nhiên.
“Bữa trưa muốn ăn gì? Bôn ba gần cả buổi sáng mệt rồi phải không.”
“Một chút.” “Tôi để Đồng Nhiễm dẫn cô đi phòng ngủ nghỉ ngơi nhé?”
Nghe xong, Hề Nhất Đồng sững người, cười hỏi: “Sao không gọi Ninh Ninh dẫn tôi đi?”
“A?”
Lúc này Lê Nhất Ninh đang chat với Trương Nhã, lúc nghe thấy tên mình thì hoảng hốt ngước mắt lên.
“Cái gì?”
Lâm Du hết cách, nói thẳng: “Bảo em đưa cô Hề đến phòng ngủ nghỉ ngơi.”
Lê Nhất Ninh vừa định đáp thì điện thoại rung lên, là Trương Nhã đang xem chương trình gửi tới: [Không thể được!!! Cô muốn dẫn đối tượng tin đồn của ông xã cô đi nghỉ ngơi?! Tiểu thư Lê Nhất Ninh từ lúc nào luân lạc tới mức làm nhân viên phục vụ rồi!! Không được!! Tôi không đồng ý!!]
Lê Nhất Ninh:.......
Trương Nhã bị điên rồi sao.
Cô thẳng tay khép điện thoại lại, chỉnh thành chế độ im lặng: “Được.” Cô mỉm cười nhìn Hề Tử Đồng: “Cô Hề đi theo tôi"
Hề Tử Đồng mỉm cười: “Cảm ơn.”
Lê Nhất Ninh lo xách một cái vali và một chiếc túi trên đất của cô ta lên, còn chưa đi thì Hề Tử Đồng đã tự mình dẫn đầu đi trước rồi.
Cô dừng lại, híp mắt nhìn một chiếc vali còn lại, sau đó thản nhiên đuổi theo: “Cô Hề, bên này, mời.”
Giang Nguyên và Phương Văn Lâm còn có Tê Thao vừa mới đi chợ mua thức ăn rồi, quán trọ chỉ còn lại mấy người phụ nữ bọn họ thôi.
Hề Tử Đồng sau khi đi trước được vài bước, bỗng dừng lại nhìn thấy Lê Nhất Ninh cầm túi lớn túi nhỏ, vội vàng nói: “Xin lỗi, tự tôi cầm được rồi.”
“Không cần” Lê Nhất Ninh nói mà không thay đổi sắc mặt: “Đây là việc chúng tôi nên làm.”
Nghe xong, Hề Tử Đồng cười cười, gật đầu: “Cảm ơn”
Lê Nhất Ninh mỉm cười, sau đó đi chuyển hết hành lý của Hề Tử Đồng, thái độ vẫn ôn hòa như cũ.
“Cô Hề, hành lý của cô đều đã đưa tới cả rồi, cô xem có cần gì nữa không?”
Hề Tử Đồng tỉnh táo lại, a' một tiếng, ngậm cười nói: “Được, cám ơn nhé, tạm thời tôi không cần gì nữa, tôi muốn đi nghỉ ngơi một lúc”
“Được ạ, cô nghỉ ngơi cho khỏe.”
Hề Tử Đồng nhìn cô, nói lời khen ngợi: “Cô thật lợi hại, cái vali này tôi nhấc sao cũng không lên.”
Lê Nhất Ninh: “...... Đúng vậy, sức của tôi rất lớn.”
Sau khi ra khỏi phòng, ở một nơi camera không quay tới, Lê Nhất Ninh nghiến răng mắng tên cẩu nam nhân Hoặc Thâm này mắng một lượt từ đầu tới chân một lần.
Chú thích:
Fan only (I#)): tức là fan chỉ yêu thích một nghệ sĩ nào đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.