Chương 43
Vô Ưu 95
19/01/2024
Đợi sau khi Giang Nguyên và Đồng Nhiễm đi rồi, ở đây chỉ còn lại năm người bọn họ thôi.
Hai người trong số đó còn đang tiến hành tranh chấp chưa dứt, Lê Nhất Ninh thân làm nhân viên phục vụ nữ duy nhất chỉ có thể đứng bên cạnh hòa giải.
Có điều, can ngăn nửa ngày cũng không có tác dụng gì.
“Tôi không đi nữa, bây giờ tôi muốn quay về.”
Một người trong đó nói xong thì trực tiếp bỏ đồ nổi giận đùng đùng vòng đường khác bỏ đi.
“Này, đợi đã!"
Lê Nhất Ninh vô thức muốn đuổi theo người đó lại thì Phương Văn Lâm đã nhanh chóng nói: “Để tôi đi, cô ở đây trông chừng bọn họ là được.”
Lê Nhất Ninh: “.....”
Phút chốc, ở đây chỉ còn lại ba người.
Lê Nhất Ninh nhìn hai vị đó: “Cô Hề, mọi người vẫn định tiếp tục đi tiếp chứ?”
Hề Tử Đồng mỉm cười: “Định đi chứ, tôi còn rất muốn đi xem thế nào mà”
Cô ta nhìn Lê Nhất Ninh, thở dài một hơi: “Chỉ không biết bọn Đồng Nhiễm lúc nào mới trở lại.”
Người còn lại nói: “Hay là chúng ta đi trước đi, gửi một tin nhăn cho bọn họ không phải là xong rồi sao?”. Truyện Đoản Văn
Lê Nhất Ninh lắc đầu: “Nhưng ở đây tín hiệu lúc có lúc không, tôi sợ bọn họ nhận không được, hơn nữa hai người cũng không an toàn.”
“Ở đây không phải còn anh quay phim sao?”
Lê Nhất Ninh vẫn kiên trì không rời khỏi trước, người khách còn lại cũng bắt đầu nóng nảy rồi, cô ta đứng dậy đi thẳng: “Cô không đi vậy bọn tôi đi trước đây, cô Hề đi cùng chứ?”
Hề Tử Đồng đứng dậy hơi khó xử, thử khuyên hai câu: “Hay là cô đợi thêm mấy phút nữa đi?”
“Không đợi nữa, đi sớm về sớm, bây giờ qua đó còn có thể nhìn thấy mặt trời lặn xuống núi đấy.”
Nói xong, người đó cũng đeo túi lên liền đi.
Hề Tử Đồng sững sờ, nhìn Lê Nhất Ninh: “Còn không mau đi theo, khách hàng là quan trọng nhất.”
Lê Nhất Ninh: “......
Thật đấy, nếu không phải là đang dã ngoại ở ngoại ô, cô sớm đã không làm nữa rồi.
Lê Nhất Ninh theo đi lên, thuận tiện gọi một cuộc điện thoại cho Đồng Nhiễm.
Tuy hai người không ưa gì nhau nhưng an toàn mạng sống vấn là quan trọng nhất, chỉ đáng tiếc...... gọi không vào.
Mà người khách đấu đá lung tung kia, sau khi đi được mười mấy phút thì bọn họ bị lạc đường.
Fan trong kênh trực tuyến nhìn thấy màn này đều ngơ ngác.
[Không phải, tại sao lại muốn đi chứt]
[Ôi đệt, tôi không thể không nói tính cách của Lê Nhất Ninh quá tốt, nếu là tôi thì sớm đã không làm rồi, hai người khách này có bệnh không vậy nói không đi là không đi, người kia nói đi là đi, chẳng lẽ người của quán trọ không cần phụ trách bọn họ sao?]
[Sắc mặt của cô Hề xanh lắm rồi, thật đáng thương]
[Hu hu hu hu cô Hề còn không được uống nước, hai người đó đi đâu mua nước vậy.]
[Tôi có dự cảm, trước sau gì bọn họ cũng xảy ra
Dự cảm của dân mạng giống hệt dự cảm của Lê Nhất Ninh, cô cũng cảm thấy sắp có chuyện xảy ra.
Lúc vòng tới vòng lui lại vòng trở về vị trí ban đầu, người khách đó lại nổi nóng lần nữa.
Lê Nhất Ninh kiên nhẫn an ủi, cô nhìn anh quay phim: “Thầy ơi, nơi này là nơi nào vậy, không thể chỉ điểm cho chúng tôi một chút sao, cứ như vậy sẽ xảy ra chuyện mất.”
Anh quay phim cũng mơ hồ: “Tôi thật sự không biết.”
Hai người trong số đó còn đang tiến hành tranh chấp chưa dứt, Lê Nhất Ninh thân làm nhân viên phục vụ nữ duy nhất chỉ có thể đứng bên cạnh hòa giải.
Có điều, can ngăn nửa ngày cũng không có tác dụng gì.
“Tôi không đi nữa, bây giờ tôi muốn quay về.”
Một người trong đó nói xong thì trực tiếp bỏ đồ nổi giận đùng đùng vòng đường khác bỏ đi.
“Này, đợi đã!"
Lê Nhất Ninh vô thức muốn đuổi theo người đó lại thì Phương Văn Lâm đã nhanh chóng nói: “Để tôi đi, cô ở đây trông chừng bọn họ là được.”
Lê Nhất Ninh: “.....”
Phút chốc, ở đây chỉ còn lại ba người.
Lê Nhất Ninh nhìn hai vị đó: “Cô Hề, mọi người vẫn định tiếp tục đi tiếp chứ?”
Hề Tử Đồng mỉm cười: “Định đi chứ, tôi còn rất muốn đi xem thế nào mà”
Cô ta nhìn Lê Nhất Ninh, thở dài một hơi: “Chỉ không biết bọn Đồng Nhiễm lúc nào mới trở lại.”
Người còn lại nói: “Hay là chúng ta đi trước đi, gửi một tin nhăn cho bọn họ không phải là xong rồi sao?”. Truyện Đoản Văn
Lê Nhất Ninh lắc đầu: “Nhưng ở đây tín hiệu lúc có lúc không, tôi sợ bọn họ nhận không được, hơn nữa hai người cũng không an toàn.”
“Ở đây không phải còn anh quay phim sao?”
Lê Nhất Ninh vẫn kiên trì không rời khỏi trước, người khách còn lại cũng bắt đầu nóng nảy rồi, cô ta đứng dậy đi thẳng: “Cô không đi vậy bọn tôi đi trước đây, cô Hề đi cùng chứ?”
Hề Tử Đồng đứng dậy hơi khó xử, thử khuyên hai câu: “Hay là cô đợi thêm mấy phút nữa đi?”
“Không đợi nữa, đi sớm về sớm, bây giờ qua đó còn có thể nhìn thấy mặt trời lặn xuống núi đấy.”
Nói xong, người đó cũng đeo túi lên liền đi.
Hề Tử Đồng sững sờ, nhìn Lê Nhất Ninh: “Còn không mau đi theo, khách hàng là quan trọng nhất.”
Lê Nhất Ninh: “......
Thật đấy, nếu không phải là đang dã ngoại ở ngoại ô, cô sớm đã không làm nữa rồi.
Lê Nhất Ninh theo đi lên, thuận tiện gọi một cuộc điện thoại cho Đồng Nhiễm.
Tuy hai người không ưa gì nhau nhưng an toàn mạng sống vấn là quan trọng nhất, chỉ đáng tiếc...... gọi không vào.
Mà người khách đấu đá lung tung kia, sau khi đi được mười mấy phút thì bọn họ bị lạc đường.
Fan trong kênh trực tuyến nhìn thấy màn này đều ngơ ngác.
[Không phải, tại sao lại muốn đi chứt]
[Ôi đệt, tôi không thể không nói tính cách của Lê Nhất Ninh quá tốt, nếu là tôi thì sớm đã không làm rồi, hai người khách này có bệnh không vậy nói không đi là không đi, người kia nói đi là đi, chẳng lẽ người của quán trọ không cần phụ trách bọn họ sao?]
[Sắc mặt của cô Hề xanh lắm rồi, thật đáng thương]
[Hu hu hu hu cô Hề còn không được uống nước, hai người đó đi đâu mua nước vậy.]
[Tôi có dự cảm, trước sau gì bọn họ cũng xảy ra
Dự cảm của dân mạng giống hệt dự cảm của Lê Nhất Ninh, cô cũng cảm thấy sắp có chuyện xảy ra.
Lúc vòng tới vòng lui lại vòng trở về vị trí ban đầu, người khách đó lại nổi nóng lần nữa.
Lê Nhất Ninh kiên nhẫn an ủi, cô nhìn anh quay phim: “Thầy ơi, nơi này là nơi nào vậy, không thể chỉ điểm cho chúng tôi một chút sao, cứ như vậy sẽ xảy ra chuyện mất.”
Anh quay phim cũng mơ hồ: “Tôi thật sự không biết.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.