Chương 64
Vô Ưu 95
19/01/2024
Lê Nhất Ninh gật đầu: “Không sao, con tới đây xuống xe được rồi.”
Phía trước là biển người đông đúc, người muốn đi vào còn khó huống chỉ là xe.
Chú Hứa gật đầu: “Vậy bà chủ, tôi để người đưa cô đi vào †rung tâm thương mại, tôi đi lấy bảng đèn.”
Lê Nhất Ninh: “...... Được.”
Chẳng mấy chốc Lê Nhất Ninh vì có quyền lợi đặc thù nên thuận lợi được dẫn vào trung tâm thương mại cỡ lớn này.
Trên hành lang, thang máy của trung tâm thương mại đều đứng đầy người.
Tất cả các fan đều cúi đầu thì thầm to nhỏ, toàn bộ đang chiến đấu vì idol của bọn họ.
Kỳ thật bản thân Lê Nhất Ninh không hay theo đuổi ngôi sao lắm, nhưng bây giờ nhìn thấy cảnh tượng này cũng có chút xúc động nói không nên lời.
Fan và nghệ sĩ, đêu không dễ dàng.
Lúc cô đang suy nghĩ thì chú Hứa đã bước nhanh qua đây rồi, trong tay còn cầm theo rất nhiều đồ.
“Tiểu thư, đều lấy tới hết rồi.”
Lê Nhất Ninh cúi đầu nhìn, sau khi nhìn thấy những thứ chú Hứa cầm, lời cô muốn nói phút chốc bị nghẹn ở cổ họng.
“Tiểu thư” Ở bên ngoài, chú Hứa đều rất hiểu chuyện mà thay đổi cách xưng hô, lập tức đổi lại gọi cô thành tiểu thư rồi.
Lê Nhất Ninh hít sâu một hơi, nhìn về phía chú Hứa: “Sao lại làm nhiều như vậy?”
Chú Hứa: “Nhiều sao? Tôi thấy fan khác còn lấy nhiều hơn nữa.
Ông nói: “Chúng ta đi bên này, vừa mới lấy được thẻ công tác rồi”
Lê Nhất Ninh: “???”
Một nhóm truyền thông và thành viên của fanclub đều có thể có chỗ để ngồi.
Hoạt động khá lớn, đây là phúc lợi đặc biệt đưa ra, còn như fan không có vé và thẻ công tác thì chỉ có thể đúng bên ngoài trung tâm thương mại, vây quanh lại đứng từ xa quan sát idol của họ.
Sau khi Lê Nhất đi vào bên trong rồi, cô đã không thể dùng sự kinh ngạc của mình để biểu đạt sự khâm phục đối với chú
Hứa nữa.
Cô kéo vành mũ xuống, khẩu trang cũng đã đeo lên mặt, bao kín bản thân chỉ chừa lại hai đôi mắt là lộ ra ngoài.
Chẳng mấy chốc, Giản Viên Viên cũng tới.
Sau khi nhìn thấy đồ trên tay Lê Nhất Ninh, cô cũng không nhịn được mà bật cười ra tiếng.
“Được đấy Ninh Ninh.”
Cô chớp chớp mắt: “Bà Hoắc làm rất tuyệt.” Lê Nhất Ninh: “.......”
Cô không muốn nói chuyện.
“Cái trên đầu cậu, là chú Hứa làm sao” “Ừm”
Phía trước là biển người đông đúc, người muốn đi vào còn khó huống chỉ là xe.
Chú Hứa gật đầu: “Vậy bà chủ, tôi để người đưa cô đi vào †rung tâm thương mại, tôi đi lấy bảng đèn.”
Lê Nhất Ninh: “...... Được.”
Chẳng mấy chốc Lê Nhất Ninh vì có quyền lợi đặc thù nên thuận lợi được dẫn vào trung tâm thương mại cỡ lớn này.
Trên hành lang, thang máy của trung tâm thương mại đều đứng đầy người.
Tất cả các fan đều cúi đầu thì thầm to nhỏ, toàn bộ đang chiến đấu vì idol của bọn họ.
Kỳ thật bản thân Lê Nhất Ninh không hay theo đuổi ngôi sao lắm, nhưng bây giờ nhìn thấy cảnh tượng này cũng có chút xúc động nói không nên lời.
Fan và nghệ sĩ, đêu không dễ dàng.
Lúc cô đang suy nghĩ thì chú Hứa đã bước nhanh qua đây rồi, trong tay còn cầm theo rất nhiều đồ.
“Tiểu thư, đều lấy tới hết rồi.”
Lê Nhất Ninh cúi đầu nhìn, sau khi nhìn thấy những thứ chú Hứa cầm, lời cô muốn nói phút chốc bị nghẹn ở cổ họng.
“Tiểu thư” Ở bên ngoài, chú Hứa đều rất hiểu chuyện mà thay đổi cách xưng hô, lập tức đổi lại gọi cô thành tiểu thư rồi.
Lê Nhất Ninh hít sâu một hơi, nhìn về phía chú Hứa: “Sao lại làm nhiều như vậy?”
Chú Hứa: “Nhiều sao? Tôi thấy fan khác còn lấy nhiều hơn nữa.
Ông nói: “Chúng ta đi bên này, vừa mới lấy được thẻ công tác rồi”
Lê Nhất Ninh: “???”
Một nhóm truyền thông và thành viên của fanclub đều có thể có chỗ để ngồi.
Hoạt động khá lớn, đây là phúc lợi đặc biệt đưa ra, còn như fan không có vé và thẻ công tác thì chỉ có thể đúng bên ngoài trung tâm thương mại, vây quanh lại đứng từ xa quan sát idol của họ.
Sau khi Lê Nhất đi vào bên trong rồi, cô đã không thể dùng sự kinh ngạc của mình để biểu đạt sự khâm phục đối với chú
Hứa nữa.
Cô kéo vành mũ xuống, khẩu trang cũng đã đeo lên mặt, bao kín bản thân chỉ chừa lại hai đôi mắt là lộ ra ngoài.
Chẳng mấy chốc, Giản Viên Viên cũng tới.
Sau khi nhìn thấy đồ trên tay Lê Nhất Ninh, cô cũng không nhịn được mà bật cười ra tiếng.
“Được đấy Ninh Ninh.”
Cô chớp chớp mắt: “Bà Hoắc làm rất tuyệt.” Lê Nhất Ninh: “.......”
Cô không muốn nói chuyện.
“Cái trên đầu cậu, là chú Hứa làm sao” “Ừm”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.