Chương 73
Vô Ưu 95
19/01/2024
Hướng Lệ.
Trương Nhã phì cười, ánh mắt đánh giá Hướng Lệ mang theo vẻ ghét bỏ: “Vị bằng hữu này, đừng tới làm phiền chúng tôi ăn cơm được không.”. Truyện Đam Mỹ
Có vẻ Hướng Lệ bị đả kích rồi nhưng cô ta vẫn kiên trì Vậy sao."
Cô ta tủi thân nói: “Mình còn cho rằng mình và Ninh Ninh rất thân nhau đấy.”
Lê Nhất Ninh: “Phải không, trước kia tôi cũng cảm thấy như vậy.”
Cô mỉm cười quay đầu: “Nhưng sau khi trải qua việc cô nhiều lần xem tôi thành trò cười, tôi cảm thấy chúng †a không thân càng tốt.”
Nói xong, cô nhìn về phía nhân viên phục vụ cách đó không xa: “Xin chào, người này tôi không quen, làm phiền mọi người dẫn cô ấy đi giúp, cô ấy làm phiền chúng tôi dùng bữa rồi.”
Nhân viên phục vụ ngẩn người, vội vàng nói: “Vâng ạ:
Phút chốc, tất cả người trong nhà hàng đều nhìn sang đây.
Trong nhất thời, vẻ lúng túng trên mặt Hướng Lệ tưởng chừng như là không còn chốn dung thân, hốc mắt cô ta đỏ lên, giậm chân nhìn Lê Nhất Ninh, khóc lóc nói: “Ninh Ninh cậu quá đáng lắm!”
Sau khi Hướng Lệ chạy đi rồi, Trương Nhã mới há hốc mồm nhìn cô Người trong giới giải trí bây giờ, diễn xuất đều tốt như vậy sao?”
Lê Nhất Ninh chậm rãi ăn thức ăn trước mặt: “Tàm tạm thôi, trông hơi giả một chút.”
Trương Nhã nghẹn, nghỉ ngờ nhìn cô: “Cô không sợ cô ta lên weibo mắng cô?”
Lê Nhất Ninh nhướng mày: “Sợ cái gì, mắng tôi thì tôi măng lại thôi.”
Trương Nhã:
Lời này nghe hình như rất có lý khiến cô ấy không cách nào phản bác được.
Có điều Trương Nhã hãy còn khá đơn thuần, chỉ cho. rằng Hướng Lệ sẽ mắng cô, hoàn toàn trái ngược, Hướng Lệ không chỉ không mắng cô mà còn sẽ khen” cô.
Vừa ăn xong ngồi xe trở về nhà, Lê Nhất Ninh đã nhận được điện thoại của Tống Tĩnh rồi.
“Hôm nay em đụng phải Hướng Lệ
Lê Nhất Ninh hơi cụp mắt: “Đụng phải rồi, làm sao. vậy ạ?”
Tống Tĩnh bất lực: “Cô ta đăng weibo, chị đoán là đang nói em.”
Lê Nhất Ninh nhướng mày, cong môi cười: “Nói gì rồi sao.
'Tống Tĩnh ho một tiếng, nhìn bình luận dưới dòng weibo đó chỉ cảm thấy rất muốn đánh người: “Chị đọc cho em nghe.”
“Dạ”
“Hôm nay gặp một người bạn cũ ở trong nhà hàng, đột nhiên cảm thấy thế giới thay đổi rất nhanh, trước kia chúng tôi là giống nhau nhưng bây giờ người ta là đại tiểu thư giàu có, giữa bọn tôi hình như có chút gì đó đang dần dần thay đổi, nhưng mà nhìn thấy cô ấy càng ngày càng tốt, tôi vẫn thấy rất vui vẻ, chúc phúc cho tình bạn bè của chúng ta.”
Lê Nhất Ninh:
Lúc cô mở weibo của Hướng Lệ ra, bình luận phía dưới vùn vụt đây đủ ý cười nhạo.
[Hu hu hu xoa xoa Lệ Lệ, đáng thương quá đỉi!]
[Lệ Lệ của chúng ta đúng là tốt bụng, luôn xem người ta là bạn tốt, kết quả người ta bây giờ bay lên cành cao rồi đã không cần người bạn tốt như Lệ Lệ chúng ta nữa, đúng thương làm sao.]
[Ngày xưa tôi cũng gặp phải chuyện thế này, ban đầu bọn tôi đúng là cùng nhau vượt khó, kết quả cô ấy phát tài rồi lúc gặp lại bọn tôi xem như người xa lạ.]
Trương Nhã phì cười, ánh mắt đánh giá Hướng Lệ mang theo vẻ ghét bỏ: “Vị bằng hữu này, đừng tới làm phiền chúng tôi ăn cơm được không.”. Truyện Đam Mỹ
Có vẻ Hướng Lệ bị đả kích rồi nhưng cô ta vẫn kiên trì Vậy sao."
Cô ta tủi thân nói: “Mình còn cho rằng mình và Ninh Ninh rất thân nhau đấy.”
Lê Nhất Ninh: “Phải không, trước kia tôi cũng cảm thấy như vậy.”
Cô mỉm cười quay đầu: “Nhưng sau khi trải qua việc cô nhiều lần xem tôi thành trò cười, tôi cảm thấy chúng †a không thân càng tốt.”
Nói xong, cô nhìn về phía nhân viên phục vụ cách đó không xa: “Xin chào, người này tôi không quen, làm phiền mọi người dẫn cô ấy đi giúp, cô ấy làm phiền chúng tôi dùng bữa rồi.”
Nhân viên phục vụ ngẩn người, vội vàng nói: “Vâng ạ:
Phút chốc, tất cả người trong nhà hàng đều nhìn sang đây.
Trong nhất thời, vẻ lúng túng trên mặt Hướng Lệ tưởng chừng như là không còn chốn dung thân, hốc mắt cô ta đỏ lên, giậm chân nhìn Lê Nhất Ninh, khóc lóc nói: “Ninh Ninh cậu quá đáng lắm!”
Sau khi Hướng Lệ chạy đi rồi, Trương Nhã mới há hốc mồm nhìn cô Người trong giới giải trí bây giờ, diễn xuất đều tốt như vậy sao?”
Lê Nhất Ninh chậm rãi ăn thức ăn trước mặt: “Tàm tạm thôi, trông hơi giả một chút.”
Trương Nhã nghẹn, nghỉ ngờ nhìn cô: “Cô không sợ cô ta lên weibo mắng cô?”
Lê Nhất Ninh nhướng mày: “Sợ cái gì, mắng tôi thì tôi măng lại thôi.”
Trương Nhã:
Lời này nghe hình như rất có lý khiến cô ấy không cách nào phản bác được.
Có điều Trương Nhã hãy còn khá đơn thuần, chỉ cho. rằng Hướng Lệ sẽ mắng cô, hoàn toàn trái ngược, Hướng Lệ không chỉ không mắng cô mà còn sẽ khen” cô.
Vừa ăn xong ngồi xe trở về nhà, Lê Nhất Ninh đã nhận được điện thoại của Tống Tĩnh rồi.
“Hôm nay em đụng phải Hướng Lệ
Lê Nhất Ninh hơi cụp mắt: “Đụng phải rồi, làm sao. vậy ạ?”
Tống Tĩnh bất lực: “Cô ta đăng weibo, chị đoán là đang nói em.”
Lê Nhất Ninh nhướng mày, cong môi cười: “Nói gì rồi sao.
'Tống Tĩnh ho một tiếng, nhìn bình luận dưới dòng weibo đó chỉ cảm thấy rất muốn đánh người: “Chị đọc cho em nghe.”
“Dạ”
“Hôm nay gặp một người bạn cũ ở trong nhà hàng, đột nhiên cảm thấy thế giới thay đổi rất nhanh, trước kia chúng tôi là giống nhau nhưng bây giờ người ta là đại tiểu thư giàu có, giữa bọn tôi hình như có chút gì đó đang dần dần thay đổi, nhưng mà nhìn thấy cô ấy càng ngày càng tốt, tôi vẫn thấy rất vui vẻ, chúc phúc cho tình bạn bè của chúng ta.”
Lê Nhất Ninh:
Lúc cô mở weibo của Hướng Lệ ra, bình luận phía dưới vùn vụt đây đủ ý cười nhạo.
[Hu hu hu xoa xoa Lệ Lệ, đáng thương quá đỉi!]
[Lệ Lệ của chúng ta đúng là tốt bụng, luôn xem người ta là bạn tốt, kết quả người ta bây giờ bay lên cành cao rồi đã không cần người bạn tốt như Lệ Lệ chúng ta nữa, đúng thương làm sao.]
[Ngày xưa tôi cũng gặp phải chuyện thế này, ban đầu bọn tôi đúng là cùng nhau vượt khó, kết quả cô ấy phát tài rồi lúc gặp lại bọn tôi xem như người xa lạ.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.