Chương 97
Vô Ưu 95
19/01/2024
Hai người đều khựng lại, bên ngoài truyền tới giọng nói: “Hoắc tổng, không đi nữa sẽ muộn mất.”
Hoắc Thâm “ừ một tiếng, giọng nói lạnh lùng, nhìn về Lê Nhất Ninh: “Tối nay còn muốn đi tham gia party không?”
Cơ thể Lê Nhất Ninh cứng đờ, vội vàng nói: “Không đi nữa.”
Cô nhìn Hoắc Thâm: “Tôi về nhà.”
“Xác định?”
“Ừm”
Cô sợ bản thân nói không xác định nữa, có thể Hoắc Thâm sẽ trói cô ở đây một ngày một đêm mất.
Hoäc Thâm bỗng bật cười. Anh cúi đầu nhìn Lê Nhất Ninh: “Vậy thì về nhà thôi.” *
Lên máy bay rồi, Lê Nhất Ninh nhìn người đàn ông còn ngồi ở bên cạnh mình.
“Anh không đi họp sao?”
Hoäc Thâm nhìn cô một cái: “Ai nói với em tôi muốn đi họp chứ?”
Lê Nhất Ninh: “..... Vậy vừa rồi vệ sĩ nói gì mà sắp muộn rồi?”
Hoắc Thâm nhấc mí mắt, lạnh nhạt nói: “Ý của cậu †a là về nhà.”
Lê Nhất Ninh: “......."
Móa, tên cẩu nam nhân này lừa cô?!. ngôn tình sủng
Còn là bắt tay với chú Hứa cùng lừa cô!
Lê Nhất Ninh tưởng chừng như không dám tin, chú Hứa tốt bụng như vậy lại còn giúp người ta lừa cô.
Cô cúi đầu nhìn cổ tay của mình một cái. Thật ra Hoắc Thâm trói không chặt, trên cổ tay của cô không để lại dấu vết gì, nhưng...... hành vi này biến thái quá rồi đó.
Nghĩ xong, cô bắt đầu lên án Hoắc Thâm: “Vừa rồi anh trói tôi làm cái gì?”
Trong mắt Hoắc Thâm vụt sáng, nhìn cô nói: “Sợ em không thành thật.”
“Tôi không thành thật lúc nào chứ?” Lê Nhất Ninh rất tức giận. Hoắc Thâm nhàn nhạt nói: “Luôn luôn.”
Lê Nhất Ninh: “.......”
Cô nghẹn họng, vừa muốn phản bác thì phía trước đưa tới một chiếc điện thoại.
Cô cúi đầu thì thấy là giao diện trò chuyện của mình và Hoắc Thâm, bên trên đều là hình của mình...... kín đáo có, hở hang có.
Hoắc Thâm hỏi: “Thế này gọi là thành thực?”
Lê Nhất Ninh:
Cô triệt để bị nghẹt chết.
Cô không muốn nói chuyện nữa.
Cô quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, bỗng nhớ tới hai người kia.
“Giản Viên Viên và Trương Nhã đâu?”
“Có người đưa các cô ấy về rồi.”
Lê Nhất Ninh cúi đầu móc điện thoại ra gửi tin nhắn cho hai người đó.
Không hiểu vì sao các cô ấy còn lập ra thêm một nhóm mới, vừa mở ra Lê Nhất Ninh lập tức nhận được tin nhắn của hai cô ấy.
Trương Nhã: [A a a a a a a Anh Hoắc Thâm đẹp trai quát!!]
Giản Viên Viên: [Hoắc tổng ngầu! Có phải anh ta trói cậu rồi không, hu hu hu mình cũng muốn cảm nhận tình yêu khác thường của bá đạo tổng tài.]
Hoắc Thâm “ừ một tiếng, giọng nói lạnh lùng, nhìn về Lê Nhất Ninh: “Tối nay còn muốn đi tham gia party không?”
Cơ thể Lê Nhất Ninh cứng đờ, vội vàng nói: “Không đi nữa.”
Cô nhìn Hoắc Thâm: “Tôi về nhà.”
“Xác định?”
“Ừm”
Cô sợ bản thân nói không xác định nữa, có thể Hoắc Thâm sẽ trói cô ở đây một ngày một đêm mất.
Hoäc Thâm bỗng bật cười. Anh cúi đầu nhìn Lê Nhất Ninh: “Vậy thì về nhà thôi.” *
Lên máy bay rồi, Lê Nhất Ninh nhìn người đàn ông còn ngồi ở bên cạnh mình.
“Anh không đi họp sao?”
Hoäc Thâm nhìn cô một cái: “Ai nói với em tôi muốn đi họp chứ?”
Lê Nhất Ninh: “..... Vậy vừa rồi vệ sĩ nói gì mà sắp muộn rồi?”
Hoắc Thâm nhấc mí mắt, lạnh nhạt nói: “Ý của cậu †a là về nhà.”
Lê Nhất Ninh: “......."
Móa, tên cẩu nam nhân này lừa cô?!. ngôn tình sủng
Còn là bắt tay với chú Hứa cùng lừa cô!
Lê Nhất Ninh tưởng chừng như không dám tin, chú Hứa tốt bụng như vậy lại còn giúp người ta lừa cô.
Cô cúi đầu nhìn cổ tay của mình một cái. Thật ra Hoắc Thâm trói không chặt, trên cổ tay của cô không để lại dấu vết gì, nhưng...... hành vi này biến thái quá rồi đó.
Nghĩ xong, cô bắt đầu lên án Hoắc Thâm: “Vừa rồi anh trói tôi làm cái gì?”
Trong mắt Hoắc Thâm vụt sáng, nhìn cô nói: “Sợ em không thành thật.”
“Tôi không thành thật lúc nào chứ?” Lê Nhất Ninh rất tức giận. Hoắc Thâm nhàn nhạt nói: “Luôn luôn.”
Lê Nhất Ninh: “.......”
Cô nghẹn họng, vừa muốn phản bác thì phía trước đưa tới một chiếc điện thoại.
Cô cúi đầu thì thấy là giao diện trò chuyện của mình và Hoắc Thâm, bên trên đều là hình của mình...... kín đáo có, hở hang có.
Hoắc Thâm hỏi: “Thế này gọi là thành thực?”
Lê Nhất Ninh:
Cô triệt để bị nghẹt chết.
Cô không muốn nói chuyện nữa.
Cô quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, bỗng nhớ tới hai người kia.
“Giản Viên Viên và Trương Nhã đâu?”
“Có người đưa các cô ấy về rồi.”
Lê Nhất Ninh cúi đầu móc điện thoại ra gửi tin nhắn cho hai người đó.
Không hiểu vì sao các cô ấy còn lập ra thêm một nhóm mới, vừa mở ra Lê Nhất Ninh lập tức nhận được tin nhắn của hai cô ấy.
Trương Nhã: [A a a a a a a Anh Hoắc Thâm đẹp trai quát!!]
Giản Viên Viên: [Hoắc tổng ngầu! Có phải anh ta trói cậu rồi không, hu hu hu mình cũng muốn cảm nhận tình yêu khác thường của bá đạo tổng tài.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.