Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện
Chương 106
Khuyết Danh
15/03/2023
Vân Thư nghỉ ngờ nheo mắt lại thăm dò Tạ Mẫn Hành: “Anh đi đâu vậy?
Làm gì? Lúc nào thì về?”
Nhìn biểu cảm đó, còn có giọng điệu nói chuyện, Tạ Mẫn Hành buồn cười: “Còn quản chuyện của người khác sao.”
Không đợi Vân Thư trả lời, Tạ Mẫn Hành đã nói: “Có thể muộn một chút, em ngủ trước đi, không cân đợi tôi.”
“Ai đợi anh chứ.” Vân Thư dùng giọng điệu nặng nè, xua tay.
Vừa nãy Tạ phu nhân không có mặt, lần này bà ấy cũng hỏi: “Mẫn Hành, con đi đâu vậy?”
Con ra ngoài một chuyên, muộn chút sẽ quay lại.” Anh cũng không nói gặp ai, nhưng Tạ phu nhân nhạy cảm có thể đoán được.
Tạ phu nhân xị mặt: “Con quay lại cho mẹ.
Nhưng Tạ Mẫn Hành đã đi ra ngoài.
Vân Thư có thịt thì quên hết mọi chuyện, không thèm quan tâm Tạ Mãn Hành đi đâu: “Mẹ, anh ây ra ngoài chắc chắn có việc, mẹ mau đến ăn cơm đi.”
Tạ phu nhân lại bắt đầu trách cứ Vân Thư: “Sao con không quản nó?”
Vân Thư: “Con…” Có thể quản được sao?
Vân Thư không. hiểu tại sao lại bị măng, cô cho rằng có lẽ Tạ phu nhân đang đến kỳ kinh nguyệt nên tính tình nóng nảy, cô có thê chấp nhận.
Tạ Mẫn Hành lái xe đến trung tâm thành phô.
Cao Duy Duy đã đợi anh ở nơi cao.
Anh vừa xuất hiện, Cao Duy Duy đã nhào đến, Tạ Mẫn Hành né tránh khiến cô ta nhào về phía không khí: “Lên xe đi.”
Sau khi Cao Duy Duy lên xe, nói: “Em đã đặt chỗ, chúng ta trực tiếp qua đó đi.”
Tạ Mẫn Hành gật đầu, đồng ý.
Vì Cao Duy Duy muôn làm dịu bâu không khí ngượng ngùng nên đã chủ động hỏi chuyện Tạ Mẫn Hành: “Gần đây Sắt bận sao? Công ty sao rồi?”
Tạ Mẫn Hành trả lời ngắn gọn, đêm nay anh ra ngoài cũng là muôn vạch rõ ranh giới với Cao Duy Duy.
“Hơi bận, công ty vẫn ồn.”
“Vậy thì tốt. Năm nay khi nàonghỉ lộ Hên Hai người họ cũng không có chung ngôn ngữ và sở thích, từng câu từng chữ Cao Duy Duy hỏi đều là cuộc sông thường ngày của Tạ Mẫn Hành.
Tạ Mẫn Hành đáp: “Qua hôm nay sẽ được nghỉ.”
“Ừm, vậy chúng ta ra ngoài chơi đi?”Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.
Tạ Mân Hành buông đô trong tay xuông, nhìn vào ánh mắt Cao Duy Duy: “Duy Duy, hôm nay tôi tới là muôn nói rõ chuyện.”
Hộm nay lúc Cao Duy Duy mời Tạ Mẫn Hành thì biết có thể hôm ¡ nay sẽ xảy ra chuyện gì đó, nhưng cô ta không muôn đôi mặt, cô ta chủ động hỏi: “Vân Thư thế nào?”
Tạ Mẫn Hành nhắc khóe môi lên: “Rất ồn.”
Nhắc tới Vân Thư, trên mặt anh lập tức rạng rỡ.
Làm gì? Lúc nào thì về?”
Nhìn biểu cảm đó, còn có giọng điệu nói chuyện, Tạ Mẫn Hành buồn cười: “Còn quản chuyện của người khác sao.”
Không đợi Vân Thư trả lời, Tạ Mẫn Hành đã nói: “Có thể muộn một chút, em ngủ trước đi, không cân đợi tôi.”
“Ai đợi anh chứ.” Vân Thư dùng giọng điệu nặng nè, xua tay.
Vừa nãy Tạ phu nhân không có mặt, lần này bà ấy cũng hỏi: “Mẫn Hành, con đi đâu vậy?”
Con ra ngoài một chuyên, muộn chút sẽ quay lại.” Anh cũng không nói gặp ai, nhưng Tạ phu nhân nhạy cảm có thể đoán được.
Tạ phu nhân xị mặt: “Con quay lại cho mẹ.
Nhưng Tạ Mẫn Hành đã đi ra ngoài.
Vân Thư có thịt thì quên hết mọi chuyện, không thèm quan tâm Tạ Mãn Hành đi đâu: “Mẹ, anh ây ra ngoài chắc chắn có việc, mẹ mau đến ăn cơm đi.”
Tạ phu nhân lại bắt đầu trách cứ Vân Thư: “Sao con không quản nó?”
Vân Thư: “Con…” Có thể quản được sao?
Vân Thư không. hiểu tại sao lại bị măng, cô cho rằng có lẽ Tạ phu nhân đang đến kỳ kinh nguyệt nên tính tình nóng nảy, cô có thê chấp nhận.
Tạ Mẫn Hành lái xe đến trung tâm thành phô.
Cao Duy Duy đã đợi anh ở nơi cao.
Anh vừa xuất hiện, Cao Duy Duy đã nhào đến, Tạ Mẫn Hành né tránh khiến cô ta nhào về phía không khí: “Lên xe đi.”
Sau khi Cao Duy Duy lên xe, nói: “Em đã đặt chỗ, chúng ta trực tiếp qua đó đi.”
Tạ Mẫn Hành gật đầu, đồng ý.
Vì Cao Duy Duy muôn làm dịu bâu không khí ngượng ngùng nên đã chủ động hỏi chuyện Tạ Mẫn Hành: “Gần đây Sắt bận sao? Công ty sao rồi?”
Tạ Mẫn Hành trả lời ngắn gọn, đêm nay anh ra ngoài cũng là muôn vạch rõ ranh giới với Cao Duy Duy.
“Hơi bận, công ty vẫn ồn.”
“Vậy thì tốt. Năm nay khi nàonghỉ lộ Hên Hai người họ cũng không có chung ngôn ngữ và sở thích, từng câu từng chữ Cao Duy Duy hỏi đều là cuộc sông thường ngày của Tạ Mẫn Hành.
Tạ Mẫn Hành đáp: “Qua hôm nay sẽ được nghỉ.”
“Ừm, vậy chúng ta ra ngoài chơi đi?”Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.
Tạ Mân Hành buông đô trong tay xuông, nhìn vào ánh mắt Cao Duy Duy: “Duy Duy, hôm nay tôi tới là muôn nói rõ chuyện.”
Hộm nay lúc Cao Duy Duy mời Tạ Mẫn Hành thì biết có thể hôm ¡ nay sẽ xảy ra chuyện gì đó, nhưng cô ta không muôn đôi mặt, cô ta chủ động hỏi: “Vân Thư thế nào?”
Tạ Mẫn Hành nhắc khóe môi lên: “Rất ồn.”
Nhắc tới Vân Thư, trên mặt anh lập tức rạng rỡ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.