Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện
Chương 182
Khuyết Danh
23/04/2023
Tạ Mẫn Tây cũng không bảo ba mẹ tha cho họ, chửi cô ây, cô ây có thê
chịu đựng một hai câu, nhưng đã măng. chửi người nhà cô ây, các người
chết cũng không hết tội.
Tạ phu nhân nhìn Lưu Hạo Trạch rất lâu. rôi mới mở miệng: “Câm cậu ta xuất ngoại. Đừng có mơ mộng đi du học nước ngoài!”
Đến lúc Vân Thư nhắc nhở: “Mẹ, nhà bọn họ đang trong diện di dời và đền bù.”
“Không phá.” Ông Tạ mở miệng.
Ông Tạ lại nói: “Công ty nào chuyên thu mua đất?”
Vân Thư: “Ba con…”
Ông Tạ gật đầu: “Công ty nhà con thì dê nói, ngôi nhà đó sẽ bị! bỏ hoang, chờ gia đình bọn họ chết rồi phá hủy!”
Vân Thư gật đầu: “Ngày mai ba con quay về, con sẽ nói với ông ấy.”
Lựu Hạo Trạch và người nhà cậu ta vân đang khiếp sợ, chưa lấy lại tinh thần.
Xung quanh có mấy người quay video, Vân Thư hơi lo lắng, Tạ Mẫn Hành nháy mắt với cô một cái, Vân Thư lập tức yên tâm, ông xã đương nhiên giỏi nhất!
Hôm nay Tạ Mẫn Tây vẫn bị lôi về, về đến nhà, Tạ Mẫn Hành đi giải quyết những việc này, Lưu Hạo Trạch vừa mới khai giảng ngày đầu tiên đã bị trường học “khuyên lui”.
Cả nhà bọn họ vẫn luôn mơ nêu phá bỏ và di dời, vậy gia đình nhà tnN họ có thể được đền bù máy trăm vạn từ hại căn nhà, vừa về đến nhà bọn họ đều nhận được thông báo bát động sản Vân Thị không thu mua khu đât đấy nữa, nói cách khác là khiến mộng đẹp bấy lâu nay của mây người bọn họ tan thành mây khói.
Mà Lưu Hạo Trạch bị dán “nhãn” trên người, trừ phi “nhãn” được giải trừ, thì cậu ta sẽ không có cách nào được xuất cảnh!
Lưu Hạo Trạch ở trong phòng gấp như kiên bò trên chảo nóng: “Làm sao đây? Mẹ mau nghĩ cách đi.”
Mẹ Lưu Hạo Trạch cũng chẳng khá hơn là bao, trên mặt quân băng gạc, hai hốc mắt đen sì, da đầu cũng bị Vân Thư dùng sức quá tàn nhân làm rớt một mảng tóc lớn, người không ra người quỷ không ra quỷ.
Mẹ Lưu Hạo Trạch: “Mẹ không tin bọn họ là lão Thiên Vương, còn không phải là từ nơi đó ra à, để cậu con qua nói chuyện một chút là được.”
Cùng với đó lại là một tin dữ khác, ba Lưu Hạo Trạch bị bệnh viện sa thải.
“Tại sao lại như vậy?” Ba Lưu Hạo Trạch hỏi.
Người ở phía bên kia trả lời: “Chuyện ông dùng băng cấp giả bị bệnh viện tra ra được, cập trên cũng phái người sạ thải ông khỏi chức bộ trưởng hậu cần.”
“Là ai muốn sa thải tôi?” Lần này đầu óc ba Lưu Hạo Trạch nhanh thông nắm lấy trọng điểm.
“Nhà họ Tạ.” Nói xong nhanh chóng cắt điện thoại.
Ba Lưu Hạo Trạch càng nghĩ càng không đúng, lấy điện thoại mở mạng ra tra: Nhà họ Tạ.
Sau đó một loạt tin tức hiện ra làm cả nhà họ Lưu trợn tròn mắt.
Hai người đàn ông trên ảnh và hai người đàn ông hôm nay bọn họ gặp giông y hệt nhau.
Nhà họ Tạ chính là những nhân vật không thể đụng vào, bọn họ đúng là ăn gan hùm mật gấu mới dám làm bậy.
Tạ phu nhân nhìn Lưu Hạo Trạch rất lâu. rôi mới mở miệng: “Câm cậu ta xuất ngoại. Đừng có mơ mộng đi du học nước ngoài!”
Đến lúc Vân Thư nhắc nhở: “Mẹ, nhà bọn họ đang trong diện di dời và đền bù.”
“Không phá.” Ông Tạ mở miệng.
Ông Tạ lại nói: “Công ty nào chuyên thu mua đất?”
Vân Thư: “Ba con…”
Ông Tạ gật đầu: “Công ty nhà con thì dê nói, ngôi nhà đó sẽ bị! bỏ hoang, chờ gia đình bọn họ chết rồi phá hủy!”
Vân Thư gật đầu: “Ngày mai ba con quay về, con sẽ nói với ông ấy.”
Lựu Hạo Trạch và người nhà cậu ta vân đang khiếp sợ, chưa lấy lại tinh thần.
Xung quanh có mấy người quay video, Vân Thư hơi lo lắng, Tạ Mẫn Hành nháy mắt với cô một cái, Vân Thư lập tức yên tâm, ông xã đương nhiên giỏi nhất!
Hôm nay Tạ Mẫn Tây vẫn bị lôi về, về đến nhà, Tạ Mẫn Hành đi giải quyết những việc này, Lưu Hạo Trạch vừa mới khai giảng ngày đầu tiên đã bị trường học “khuyên lui”.
Cả nhà bọn họ vẫn luôn mơ nêu phá bỏ và di dời, vậy gia đình nhà tnN họ có thể được đền bù máy trăm vạn từ hại căn nhà, vừa về đến nhà bọn họ đều nhận được thông báo bát động sản Vân Thị không thu mua khu đât đấy nữa, nói cách khác là khiến mộng đẹp bấy lâu nay của mây người bọn họ tan thành mây khói.
Mà Lưu Hạo Trạch bị dán “nhãn” trên người, trừ phi “nhãn” được giải trừ, thì cậu ta sẽ không có cách nào được xuất cảnh!
Lưu Hạo Trạch ở trong phòng gấp như kiên bò trên chảo nóng: “Làm sao đây? Mẹ mau nghĩ cách đi.”
Mẹ Lưu Hạo Trạch cũng chẳng khá hơn là bao, trên mặt quân băng gạc, hai hốc mắt đen sì, da đầu cũng bị Vân Thư dùng sức quá tàn nhân làm rớt một mảng tóc lớn, người không ra người quỷ không ra quỷ.
Mẹ Lưu Hạo Trạch: “Mẹ không tin bọn họ là lão Thiên Vương, còn không phải là từ nơi đó ra à, để cậu con qua nói chuyện một chút là được.”
Cùng với đó lại là một tin dữ khác, ba Lưu Hạo Trạch bị bệnh viện sa thải.
“Tại sao lại như vậy?” Ba Lưu Hạo Trạch hỏi.
Người ở phía bên kia trả lời: “Chuyện ông dùng băng cấp giả bị bệnh viện tra ra được, cập trên cũng phái người sạ thải ông khỏi chức bộ trưởng hậu cần.”
“Là ai muốn sa thải tôi?” Lần này đầu óc ba Lưu Hạo Trạch nhanh thông nắm lấy trọng điểm.
“Nhà họ Tạ.” Nói xong nhanh chóng cắt điện thoại.
Ba Lưu Hạo Trạch càng nghĩ càng không đúng, lấy điện thoại mở mạng ra tra: Nhà họ Tạ.
Sau đó một loạt tin tức hiện ra làm cả nhà họ Lưu trợn tròn mắt.
Hai người đàn ông trên ảnh và hai người đàn ông hôm nay bọn họ gặp giông y hệt nhau.
Nhà họ Tạ chính là những nhân vật không thể đụng vào, bọn họ đúng là ăn gan hùm mật gấu mới dám làm bậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.