Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện
Chương 344
Khuyết Danh
03/09/2023
“Cả tôi và thư ký của khoa kinh doanh đều có thể đảm bảo, lúc đó
chúng tôi đã đóng dấu, hơn nữa còn giao cho cơ quan lưu trữ của trường.
Sau khi nhà trường xem xét, trường đã chấp thuận đơn xin bảo lửu của Vân Thư.”
Ông Vân gật đầu: “Được, cảm ơn trưởng khoa đã chăm sóc con gái Vân Thư của tôi.”
Sau khi hai người ngồi xuống, ông Vân đưa mắt nhìn về phía hiệu trưởng.
Hiệu trưởng đang bối rồi, ông Vân đích thân hỏi trước mặt mọi người đã là một cái tát lớn nhất vào mặt hiệu trưởng, đối với chuyện này, hiệu trưởng cũng không dám nói lời nào.
“Hiệu trưởng, về kinh phí xây dựng phòng thí nghiệm, ngày mai tôi sẽ ra lệnh cho bộ phận tài chính phân bỏ kinh phí, hy vọng số tiền đó thực sự có thê sử dụng cho việc xây dựng phòng thí nghiệm. Ngoài ra, chuyện của con tôi mong hiệu trưởng chú ý hơn, phòng lưu trữ là nơi quan trọng, chúng tôi không tiện vào kiểm tra, vậy nhờ giáo viên ở trường vậy. Chúng tôi sẽ chờ kết quả.”
Sau khi nói điều này, hiệu trưởng đã hứa với ông Vân trước mặt cập dưới của mình, nhất định sẽ điều tra cho ra lẽ chuyện này.
Ông Vân nói xong với hiệu trưởng, đứng dậy rời khỏi phòng họp với hiệu trưởng.
Sau khi biệt thân phận của Vân Thư, nữ giáo viên trong phòng giáo vụ không dám tỏ vẻ, sự chua chát của cô ta lúc này đang tần công chính mình.
Vân Thư hét lên từ phía sau: “Ba, chờ con.”
Lâm Khinh Khinh đứng đợi bên ngoài văn phòng, vừa nhìn thấy ông Vân đi ra cùng hiệu trưởng, lập tức cúi người chào hỏi.
Ông Vân: “Khinh Khinh, con đợi Tiểu Thư à?”
Lâm Khinh Khinh nhẹ nhàng gật đầu: “Chú, con lo cho Tiểu Thư.”
Hiệu trưởng chỉ vào Lâm Khinh Khinh hỏi ông Vân: “Chủ tịch Vân, quen biết à2”
Ông Vân gật đầu: “Giống như Tiểu Thư, đều là con gái của tôi. Ha ha!”
Hiệu trưởng cười hợp tác, hai người rời đỉ.
Khi mọi người thở phào nhẹ nhõm, nghĩ răng sự việc đã kết thúc, tin tức lan nhanh như cháy rừng, mọi người không biết Vân Thư là ai, nhưng lại lên hotsearch.
Cùng lúc này trong nhà họ Tạ cũng nhận được hung tin.
Vân Thư chưa bao giờ tưởng tượng tin tức có thê lan nhanh như vậy. Cô đang lái xe trở vê biệt thự Vân Đoan thì nhận được cuộc gọi từ nhà họ Tạ: “Alo, bác quản gia.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
“Đại thiếu phu nhân, tướng quân bảo cô vê ngay.”
Vân Thư không nghĩ nhiêu, cúp điện thoại, quay xe ở ngã tư phía trước trỏ: về nhà nhà họ Tạ. Cùng lúc này, Tạ Mẫn Hành cũng nhận điện thoại. Anh đi xuông câu thang, bắm điện thoại gọi Vân Thư: “Bây giờ em đang ở đâu?” Giọng anh đây căng thẳng.
Vân Thư nhận ra có chuyện không ồn lập tức đậu xe vào lề đường: “Em chuẩn bị về nhà họ Tạ, chuyện gì thế?”
“Đừng về, gửi vị trí cho anh, anh tới chỗ em. Nhớ kỹ, không có anh đi với em, em không được vệ nhà họ Tạ.”
Vân Thư không biết chuyện gì đã xảy ra, trực giác cô tin tưởng Tạ Mẫn Hảnh, vì vậy cô chờ Tạ Mẫn Hành ở ven đường.
Trên điện thoại di động, tên của Vân Thư đã lên hotsearch, cùng lúc đó có cả tập đoàn Vân Thị. Đương sự như Vân Thư còn chưa biết tin gì, Tạ Mẫn Hành nhìn thấy điện thoại di động lậ tức dặn dò cập dưới: “Nhất định phải nhấn tin này XuỐng, điều tra xem ai tung tin này ra.
Ông Vân gật đầu: “Được, cảm ơn trưởng khoa đã chăm sóc con gái Vân Thư của tôi.”
Sau khi hai người ngồi xuống, ông Vân đưa mắt nhìn về phía hiệu trưởng.
Hiệu trưởng đang bối rồi, ông Vân đích thân hỏi trước mặt mọi người đã là một cái tát lớn nhất vào mặt hiệu trưởng, đối với chuyện này, hiệu trưởng cũng không dám nói lời nào.
“Hiệu trưởng, về kinh phí xây dựng phòng thí nghiệm, ngày mai tôi sẽ ra lệnh cho bộ phận tài chính phân bỏ kinh phí, hy vọng số tiền đó thực sự có thê sử dụng cho việc xây dựng phòng thí nghiệm. Ngoài ra, chuyện của con tôi mong hiệu trưởng chú ý hơn, phòng lưu trữ là nơi quan trọng, chúng tôi không tiện vào kiểm tra, vậy nhờ giáo viên ở trường vậy. Chúng tôi sẽ chờ kết quả.”
Sau khi nói điều này, hiệu trưởng đã hứa với ông Vân trước mặt cập dưới của mình, nhất định sẽ điều tra cho ra lẽ chuyện này.
Ông Vân nói xong với hiệu trưởng, đứng dậy rời khỏi phòng họp với hiệu trưởng.
Sau khi biệt thân phận của Vân Thư, nữ giáo viên trong phòng giáo vụ không dám tỏ vẻ, sự chua chát của cô ta lúc này đang tần công chính mình.
Vân Thư hét lên từ phía sau: “Ba, chờ con.”
Lâm Khinh Khinh đứng đợi bên ngoài văn phòng, vừa nhìn thấy ông Vân đi ra cùng hiệu trưởng, lập tức cúi người chào hỏi.
Ông Vân: “Khinh Khinh, con đợi Tiểu Thư à?”
Lâm Khinh Khinh nhẹ nhàng gật đầu: “Chú, con lo cho Tiểu Thư.”
Hiệu trưởng chỉ vào Lâm Khinh Khinh hỏi ông Vân: “Chủ tịch Vân, quen biết à2”
Ông Vân gật đầu: “Giống như Tiểu Thư, đều là con gái của tôi. Ha ha!”
Hiệu trưởng cười hợp tác, hai người rời đỉ.
Khi mọi người thở phào nhẹ nhõm, nghĩ răng sự việc đã kết thúc, tin tức lan nhanh như cháy rừng, mọi người không biết Vân Thư là ai, nhưng lại lên hotsearch.
Cùng lúc này trong nhà họ Tạ cũng nhận được hung tin.
Vân Thư chưa bao giờ tưởng tượng tin tức có thê lan nhanh như vậy. Cô đang lái xe trở vê biệt thự Vân Đoan thì nhận được cuộc gọi từ nhà họ Tạ: “Alo, bác quản gia.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
“Đại thiếu phu nhân, tướng quân bảo cô vê ngay.”
Vân Thư không nghĩ nhiêu, cúp điện thoại, quay xe ở ngã tư phía trước trỏ: về nhà nhà họ Tạ. Cùng lúc này, Tạ Mẫn Hành cũng nhận điện thoại. Anh đi xuông câu thang, bắm điện thoại gọi Vân Thư: “Bây giờ em đang ở đâu?” Giọng anh đây căng thẳng.
Vân Thư nhận ra có chuyện không ồn lập tức đậu xe vào lề đường: “Em chuẩn bị về nhà họ Tạ, chuyện gì thế?”
“Đừng về, gửi vị trí cho anh, anh tới chỗ em. Nhớ kỹ, không có anh đi với em, em không được vệ nhà họ Tạ.”
Vân Thư không biết chuyện gì đã xảy ra, trực giác cô tin tưởng Tạ Mẫn Hảnh, vì vậy cô chờ Tạ Mẫn Hành ở ven đường.
Trên điện thoại di động, tên của Vân Thư đã lên hotsearch, cùng lúc đó có cả tập đoàn Vân Thị. Đương sự như Vân Thư còn chưa biết tin gì, Tạ Mẫn Hành nhìn thấy điện thoại di động lậ tức dặn dò cập dưới: “Nhất định phải nhấn tin này XuỐng, điều tra xem ai tung tin này ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.