Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện
Chương 389
Khuyết Danh
26/09/2023
Chu Yên đợi đến nửa đêm vẫn không thây tin nhăn của Vân Thư, ngày hôm sau, Chu Yên đăng ảnh lên vòng bạn bè, ảnh đâu tiên là Chu Yên và Vân
Thư uông cà phê, ảnh thứ hai trong phòng tiệc, ảnh thứ ba là trà chiều.
“Thì ra có quan hệ mật thiết với thiên kim nhà họ Vân mới lẫy được đại ngôn nhà họ Vân.”
Dường như mọi người đều nghĩ là Vân Thư cho cô ta đi cửa sau.
Buôi chiêu, Chu Yên xác nhận chuyện này, cô ta đăng tâm ảnh chụp chung của hai người lên Weibo vào hai ngày trước với dòng chữ: Sự động viên của cô gái nhỏ rất quan trọng, bạn thích tôi, tôi cũng rất thích bạn. Cuôỗi cùng là biểu cảm hôn.
Tạ Mẫn Hành gọi điện thẳng đến nhà họ Tạ: “Bảo phu nhân nghe điện thoại.”
“Cậu chủ, phu nhân vừa mới ra ngoài.”
“Cái gì?” Tạ Mẫn Hành cúp điện thoại, xuống lâu lây xe.
Lúc anh tới Giang Tả thì phát hiện có xe của bà Tạ, tài xế vẫn ở trong xe: “Phu nhân đâu?”
“Cậu chủ, phu nhân vừa mới lên lầu.”
Tạ Mẫn Hành chạy nhanh về phía Vân Thư.
Ngay khi Vân Thư ra khỏi văn phòng quản lý Mao, thì mặt đối mặt với bà Tạ, Vân Thư tràn đây vui mừng, “Mẹ, sao mẹ lại ở đây?”
Bà Tạ không nói một lời, nhìn Vân Thư đi về phía mình.
Khi Vân Thư đứng trước mặt bà ấy, vẻ kinh ngạc trên mặt chưa kịp giảm xuỐng, thì bà Tạ đã giơ tay chuẩn bị tát…
“Mẹ, đi về với con.” Bàn tay trên không của bà Tạ đã bị Tạ Mẫn Hành bắt được.
Sự ngạc nhiên trọng mắt Vân Thư dân bị thay thê bằng đò đẫn, cô đứng trước mặt bà Tạ chưa tới ba em, cô, JnHn rõ được dòng máu đỏ trong mắt bà Tạ.
“Mẹ.” Vân Thư kêu lên trong lòng: “Mẹ sao vậy?”
Bà Tạ nhìn con trai đột nhiên xuất hiện, chậm rãi bỏ tay xuống, xoay người rời khỏi ảnh thị Giang Tả.
Những người trong bộ phận đối ngoại đang nhìn cảnh tượng kỳ lạ này.
“Chồng, mẹ bị sao vậy?” Vân Thư chớp mắt, phản ứng rất chậm với chuyện vừa xảy ra.
Tạ Mẫn Hành kéo Vân Thư, nói với An Kỳ: “Xin cho Tiểu Thư nghỉ ba ngày.”
An Kỳ nặng nề gật đầu.
Vân Thư không còn tâm trang thu dọn, kéo Tạ Mân Hành đuôi theo bà Tạ.
“Tiểu Thư, lát nữa về nhà anh hỏi gì em hãy trả lời thành thật được chứ?”
Tạ Mẫn Hành giải thích với Vân Thư.
Vân Thư không biết có chuyện gì, vừa đên nhà họ Tạ đã xông vào tìm bà Tạ.
Người làm ở cửa ngăn không cho Vân Thư vào.
Tạ Mẫn Hành đi theo sau, nhìn hai người làm: “Mở cửa. Đề tôi và thiếu phu nhân vào.”
Lời Tạ Mẫn Hành, họ không dám không nghe, chỉ đành đi mở cửa.
Vân Thư và Tạ Mẫn Hành bước vào phòng.
Bà Tạ vùi đầu vào gối, tóc tai bù xù.
“Thì ra có quan hệ mật thiết với thiên kim nhà họ Vân mới lẫy được đại ngôn nhà họ Vân.”
Dường như mọi người đều nghĩ là Vân Thư cho cô ta đi cửa sau.
Buôi chiêu, Chu Yên xác nhận chuyện này, cô ta đăng tâm ảnh chụp chung của hai người lên Weibo vào hai ngày trước với dòng chữ: Sự động viên của cô gái nhỏ rất quan trọng, bạn thích tôi, tôi cũng rất thích bạn. Cuôỗi cùng là biểu cảm hôn.
Tạ Mẫn Hành gọi điện thẳng đến nhà họ Tạ: “Bảo phu nhân nghe điện thoại.”
“Cậu chủ, phu nhân vừa mới ra ngoài.”
“Cái gì?” Tạ Mẫn Hành cúp điện thoại, xuống lâu lây xe.
Lúc anh tới Giang Tả thì phát hiện có xe của bà Tạ, tài xế vẫn ở trong xe: “Phu nhân đâu?”
“Cậu chủ, phu nhân vừa mới lên lầu.”
Tạ Mẫn Hành chạy nhanh về phía Vân Thư.
Ngay khi Vân Thư ra khỏi văn phòng quản lý Mao, thì mặt đối mặt với bà Tạ, Vân Thư tràn đây vui mừng, “Mẹ, sao mẹ lại ở đây?”
Bà Tạ không nói một lời, nhìn Vân Thư đi về phía mình.
Khi Vân Thư đứng trước mặt bà ấy, vẻ kinh ngạc trên mặt chưa kịp giảm xuỐng, thì bà Tạ đã giơ tay chuẩn bị tát…
“Mẹ, đi về với con.” Bàn tay trên không của bà Tạ đã bị Tạ Mẫn Hành bắt được.
Sự ngạc nhiên trọng mắt Vân Thư dân bị thay thê bằng đò đẫn, cô đứng trước mặt bà Tạ chưa tới ba em, cô, JnHn rõ được dòng máu đỏ trong mắt bà Tạ.
“Mẹ.” Vân Thư kêu lên trong lòng: “Mẹ sao vậy?”
Bà Tạ nhìn con trai đột nhiên xuất hiện, chậm rãi bỏ tay xuống, xoay người rời khỏi ảnh thị Giang Tả.
Những người trong bộ phận đối ngoại đang nhìn cảnh tượng kỳ lạ này.
“Chồng, mẹ bị sao vậy?” Vân Thư chớp mắt, phản ứng rất chậm với chuyện vừa xảy ra.
Tạ Mẫn Hành kéo Vân Thư, nói với An Kỳ: “Xin cho Tiểu Thư nghỉ ba ngày.”
An Kỳ nặng nề gật đầu.
Vân Thư không còn tâm trang thu dọn, kéo Tạ Mân Hành đuôi theo bà Tạ.
“Tiểu Thư, lát nữa về nhà anh hỏi gì em hãy trả lời thành thật được chứ?”
Tạ Mẫn Hành giải thích với Vân Thư.
Vân Thư không biết có chuyện gì, vừa đên nhà họ Tạ đã xông vào tìm bà Tạ.
Người làm ở cửa ngăn không cho Vân Thư vào.
Tạ Mẫn Hành đi theo sau, nhìn hai người làm: “Mở cửa. Đề tôi và thiếu phu nhân vào.”
Lời Tạ Mẫn Hành, họ không dám không nghe, chỉ đành đi mở cửa.
Vân Thư và Tạ Mẫn Hành bước vào phòng.
Bà Tạ vùi đầu vào gối, tóc tai bù xù.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.