Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện
Chương 401
Khuyết Danh
01/11/2023
“Vâng, quản lý. Tôi sai rồi.”
Bạch Anh bị vây kín trước cửa đồn, cảnh sát, quản lý Mao nhìn trận thế thao thao bên ngoài, thật sự là muốn chông lưng măng người: “Cô ngồi xe của tôi đi, để xe cô đi trước.”
Trên đường trở về, Bạch Anh ngồi ở ghê sau yên lặng không nói một lời.
Vân là quản lý Mao không nhịn được hỏi: “Có gan chạy đến phim trường đánh người, sao bây giờ không có gan nói chuyện vậy?”
Bạch Anh bị dạy dỗ, cô ấy cúi đầu do dự không biệt mở miệng như thế nào: “Quản lý, tôi sai rồi.”
“Ây dô, bà cô của tôi ơi, CÔ sai, tôi biêt cô sai rồi. Cô không thể nói lời có thê giúp cô thoát khỏi khủng hoảng sao?”
Bạch Anh suy nghĩ một lúc rồi nói: “Quản lý, tôi cảm thấy có chuyện không đúng. Tôi muốn cùng chị Duy Duy đên Cannes, fan đi tiễn tôi, fan của tôi xuât hiện ở đâu không có gì lạ. Nhưng anh nói xem, Tần Tranh Tranh đang quay phim ở trường quay, fan của cô ta không ở trường quay lại chạy đên sân bay là có ý gì?”
Quản lý Mao đang lái xe: “Catwalk Cannes, cô và Tân Tranh Tranh có phải là đôi thủ không?”
“Chậc, sau đó là chị Duy Duy ra mặt, giúp tôi có được catwalk Cannes.”
Bạch Anh râu rĩ không vui nói: “Hiện tại tôi đang nghi ngờ có phải là cô ta cô ý không cho tôi đi Cannes hay không.”
“Một đám bà cô, thật khó hầu hạ.”
Quản lý Mao nghĩ đến ngày tháng bản thân sông tự do ở nước Pháp, hây, lệ rơi đầy mặt.
Nêu đã là suy đoán, quản lý Mao sẽ liên hệ với người phía bên nước, Pháp giải thích cho Bạch Anh, kiếm một lân cơ hội cho Bạch Anh. Bạch Anh là nghệ sĩ nữ top chính vòng mới của Giang Tả, nêu đã như vậy thì bắt buộc phải đề cô ây phải có tiếng trên thê giới.
Phía bên nước Pháp biết Bạch Anh là người của quản lý Mao, lại có Cao Duy Duy nói giúp, bọn họ bày tỏ: “Không sao, sẽ giữ lại ví trí của Bạch Anh.”
Quản lý Mao có được kết quả thì nói cho Bạch Anh: “Bảo trợ lý của cô thu dọn đồ đạc, kiểm tra chuyên bay gần đây nhất đi.”
“Hả?” Cô ây ba ngày vào cục cảnh sát hai lân, vậy mà vẫn còn cơ hội đi tham gia catwalk Cannes sao? Cô ấy không nghe nhâm đây chứ?
“Quản lý, anh không nhằm lẫn đó chứ?”
Lúc quản lý Mao nắm chặt nắm đắm thì Bạch Anh biệt ngay: Không có nhâm.
Cao tâng ảnh thị Hàn Hoặc, Hàn Bá lợi dụng người của mình liên hệ tìm cách thức liên lạc của catwalk Cannes nước Pháp: “Xin chào, tôi là Hàn Bá, tông giám đốc nghệ thuật của ảnh thị Hàn Hoặc thành phố A nước Bắc.”
“Xin chào ngài, có chuyện gì không?”
Hàn Bá nói: “Là như vậy.” Trình bày một phen, ý đô của Hàn Bá rất rõ ràng, đề Tân Tranh Tranh thay thé Bạch Anh của ảnh thị Giang Tả nước Bắc tham dự catwalk.
Hàn Bá không muốn làm tiểu nhân chuyện của Bạch Anh nên chỉ nói qua một câu: “Ngài xem có được không?”
Vôn tưởng rằng chuyện có thể đồng ý một cách thoải mái, nào ngờ lại bị phía nước Pháp từ chối: “Thật sự xin lỗi, ông Hàn, vị trí của chúng tội là để lại cho cô Bạch Anh, không thể đáp ứng yêu câu của ngài được. Tôi hy vọng chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác trong thời gian tới.”
Bạch Anh bị vây kín trước cửa đồn, cảnh sát, quản lý Mao nhìn trận thế thao thao bên ngoài, thật sự là muốn chông lưng măng người: “Cô ngồi xe của tôi đi, để xe cô đi trước.”
Trên đường trở về, Bạch Anh ngồi ở ghê sau yên lặng không nói một lời.
Vân là quản lý Mao không nhịn được hỏi: “Có gan chạy đến phim trường đánh người, sao bây giờ không có gan nói chuyện vậy?”
Bạch Anh bị dạy dỗ, cô ấy cúi đầu do dự không biệt mở miệng như thế nào: “Quản lý, tôi sai rồi.”
“Ây dô, bà cô của tôi ơi, CÔ sai, tôi biêt cô sai rồi. Cô không thể nói lời có thê giúp cô thoát khỏi khủng hoảng sao?”
Bạch Anh suy nghĩ một lúc rồi nói: “Quản lý, tôi cảm thấy có chuyện không đúng. Tôi muốn cùng chị Duy Duy đên Cannes, fan đi tiễn tôi, fan của tôi xuât hiện ở đâu không có gì lạ. Nhưng anh nói xem, Tần Tranh Tranh đang quay phim ở trường quay, fan của cô ta không ở trường quay lại chạy đên sân bay là có ý gì?”
Quản lý Mao đang lái xe: “Catwalk Cannes, cô và Tân Tranh Tranh có phải là đôi thủ không?”
“Chậc, sau đó là chị Duy Duy ra mặt, giúp tôi có được catwalk Cannes.”
Bạch Anh râu rĩ không vui nói: “Hiện tại tôi đang nghi ngờ có phải là cô ta cô ý không cho tôi đi Cannes hay không.”
“Một đám bà cô, thật khó hầu hạ.”
Quản lý Mao nghĩ đến ngày tháng bản thân sông tự do ở nước Pháp, hây, lệ rơi đầy mặt.
Nêu đã là suy đoán, quản lý Mao sẽ liên hệ với người phía bên nước, Pháp giải thích cho Bạch Anh, kiếm một lân cơ hội cho Bạch Anh. Bạch Anh là nghệ sĩ nữ top chính vòng mới của Giang Tả, nêu đã như vậy thì bắt buộc phải đề cô ây phải có tiếng trên thê giới.
Phía bên nước Pháp biết Bạch Anh là người của quản lý Mao, lại có Cao Duy Duy nói giúp, bọn họ bày tỏ: “Không sao, sẽ giữ lại ví trí của Bạch Anh.”
Quản lý Mao có được kết quả thì nói cho Bạch Anh: “Bảo trợ lý của cô thu dọn đồ đạc, kiểm tra chuyên bay gần đây nhất đi.”
“Hả?” Cô ây ba ngày vào cục cảnh sát hai lân, vậy mà vẫn còn cơ hội đi tham gia catwalk Cannes sao? Cô ấy không nghe nhâm đây chứ?
“Quản lý, anh không nhằm lẫn đó chứ?”
Lúc quản lý Mao nắm chặt nắm đắm thì Bạch Anh biệt ngay: Không có nhâm.
Cao tâng ảnh thị Hàn Hoặc, Hàn Bá lợi dụng người của mình liên hệ tìm cách thức liên lạc của catwalk Cannes nước Pháp: “Xin chào, tôi là Hàn Bá, tông giám đốc nghệ thuật của ảnh thị Hàn Hoặc thành phố A nước Bắc.”
“Xin chào ngài, có chuyện gì không?”
Hàn Bá nói: “Là như vậy.” Trình bày một phen, ý đô của Hàn Bá rất rõ ràng, đề Tân Tranh Tranh thay thé Bạch Anh của ảnh thị Giang Tả nước Bắc tham dự catwalk.
Hàn Bá không muốn làm tiểu nhân chuyện của Bạch Anh nên chỉ nói qua một câu: “Ngài xem có được không?”
Vôn tưởng rằng chuyện có thể đồng ý một cách thoải mái, nào ngờ lại bị phía nước Pháp từ chối: “Thật sự xin lỗi, ông Hàn, vị trí của chúng tội là để lại cho cô Bạch Anh, không thể đáp ứng yêu câu của ngài được. Tôi hy vọng chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác trong thời gian tới.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.