Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện
Chương 493
Khuyết Danh
19/12/2023
“Tôi tin sao?”
Vương San nhìn bốn người bọn họ: “Theo tôi đến phòng thay đồ, hầu hạ tôi mặc quân áo.
“Hả, phu nhân thật kiêu căng, mặc quần áo còn phải bốn người hầu hạ.”
Mây người làm càm ràm trước mặt Vương San.
Đến phòng thay đồ, Vương San chỉ vào hai người giúp việc: “Hôm nay hai người từ chức đi.”
“Hải!” Bọn họ chỉ nghe lén, tại sao lại bị đuổi việc? Hơn nữa chỉ có hai người bọn họ?
Vương San không kiên nhẫn: “Bảo các cô từ chức tôi sẽ hại các cô sao?
Bây giờ hãy đến căn nhà ở Cẩm Tú Thành dưới tên tôi đợi tôi.”
Người làm thông minh nghỉ ngờ: “Phu nhân, cô muốn làm gì? Bảo chúng tôi từ chức, còn bảo chúng tôi đên Câm Tú Thành đợi cô.”
Vương San: “Hôn nhân này sớm muộn cũng phải ly hôn, để các người ở lại chỗ này, tôi đi rồi các người bị tiểu tam Chu Yên ức hiệp sao? Tôi nhịn được à? Tốt nhất là đưa các người. đi trước, tôi sẽ tuyển người mới vào. Khi chúng ta ổn định Cuộc sông, tôi sẽ đi tìm mây người.”
“Phu nhân, tại sao cô lại ly hôn?
Không phải cô không ngại chuyện của Chu Yên với ông chủ sao?”
Người nói chuyện là người giúp việc nhỏ tuổi.
Cô ta không ngại nhưng lại sợ quyền thế.
Hiện tại ly hôn còn có thể nhận được một khoản tiền từ trong tay Đàm Trung, nêu tiếp tục dây dưa thì bọn họ sẽ không có gì cả.
“Chu Yên là con riêng của bá tước Nam Cung tiền nhiệm của quý tộc nước Nam, ít nhất cũng có một người cha quý tộc, luận thân phận tôi không thể so sánh được. Cô ta còn có liên quan đến nhà họ Tạ, tôi còn dám: chọc sao?” Vương San thông suốt: “Các người rút đi trước đi.”
“Vậy, phu nhân, chúng ta có cần nói cho cậu chủ không?” Người giúp việc hỏi nhỏ.
Vương San lắc đầu: “Dù sao thì Đàm Trung cũng là ba của cậu ta, bọn họ vẫn là thân, đừng nói cho cậu ta biết.”
“được.”
Vương San đưa người lón tuổi và nhỏ tuôi ra ngoài, giữ lại một chị gái hơn bốn mươi bên cạnh.
Bốn người giúp việc này là người Vương San yên tâm nhất.
Đêm đó, Chu Yên và Đàm Trung say rượu về nhà, trên đường toàn bộ sức nặng của Đàm Trung đều đè lên người Chu Yên.
Vương San cũng không đi qua dìu, chỉ đứng một bên báo cáo chuyện hai người giúp việc trong nhà từ chức.
“Cứ tùy ý, đi rồi thì tuyển người mới.”
“Một người chồng tốt.” Vương San nói xong, nói với Chụ Yên: “Phiền cô tối nay chăm sóc chồng tôi. Cảm ơn cô nha.”
“Gậ,.”
ho, San trở về phòng, khóa trái cửa phòng.
Ngày hôm sau quả nhiên đã tuyển hai người giúp việc cần cù có năng lực, môi người đều có thế trạng phong phú, tuy răng có tuổi nhưng hương vị vẫn còn.
Vương San nhìn bốn người bọn họ: “Theo tôi đến phòng thay đồ, hầu hạ tôi mặc quân áo.
“Hả, phu nhân thật kiêu căng, mặc quần áo còn phải bốn người hầu hạ.”
Mây người làm càm ràm trước mặt Vương San.
Đến phòng thay đồ, Vương San chỉ vào hai người giúp việc: “Hôm nay hai người từ chức đi.”
“Hải!” Bọn họ chỉ nghe lén, tại sao lại bị đuổi việc? Hơn nữa chỉ có hai người bọn họ?
Vương San không kiên nhẫn: “Bảo các cô từ chức tôi sẽ hại các cô sao?
Bây giờ hãy đến căn nhà ở Cẩm Tú Thành dưới tên tôi đợi tôi.”
Người làm thông minh nghỉ ngờ: “Phu nhân, cô muốn làm gì? Bảo chúng tôi từ chức, còn bảo chúng tôi đên Câm Tú Thành đợi cô.”
Vương San: “Hôn nhân này sớm muộn cũng phải ly hôn, để các người ở lại chỗ này, tôi đi rồi các người bị tiểu tam Chu Yên ức hiệp sao? Tôi nhịn được à? Tốt nhất là đưa các người. đi trước, tôi sẽ tuyển người mới vào. Khi chúng ta ổn định Cuộc sông, tôi sẽ đi tìm mây người.”
“Phu nhân, tại sao cô lại ly hôn?
Không phải cô không ngại chuyện của Chu Yên với ông chủ sao?”
Người nói chuyện là người giúp việc nhỏ tuổi.
Cô ta không ngại nhưng lại sợ quyền thế.
Hiện tại ly hôn còn có thể nhận được một khoản tiền từ trong tay Đàm Trung, nêu tiếp tục dây dưa thì bọn họ sẽ không có gì cả.
“Chu Yên là con riêng của bá tước Nam Cung tiền nhiệm của quý tộc nước Nam, ít nhất cũng có một người cha quý tộc, luận thân phận tôi không thể so sánh được. Cô ta còn có liên quan đến nhà họ Tạ, tôi còn dám: chọc sao?” Vương San thông suốt: “Các người rút đi trước đi.”
“Vậy, phu nhân, chúng ta có cần nói cho cậu chủ không?” Người giúp việc hỏi nhỏ.
Vương San lắc đầu: “Dù sao thì Đàm Trung cũng là ba của cậu ta, bọn họ vẫn là thân, đừng nói cho cậu ta biết.”
“được.”
Vương San đưa người lón tuổi và nhỏ tuôi ra ngoài, giữ lại một chị gái hơn bốn mươi bên cạnh.
Bốn người giúp việc này là người Vương San yên tâm nhất.
Đêm đó, Chu Yên và Đàm Trung say rượu về nhà, trên đường toàn bộ sức nặng của Đàm Trung đều đè lên người Chu Yên.
Vương San cũng không đi qua dìu, chỉ đứng một bên báo cáo chuyện hai người giúp việc trong nhà từ chức.
“Cứ tùy ý, đi rồi thì tuyển người mới.”
“Một người chồng tốt.” Vương San nói xong, nói với Chụ Yên: “Phiền cô tối nay chăm sóc chồng tôi. Cảm ơn cô nha.”
“Gậ,.”
ho, San trở về phòng, khóa trái cửa phòng.
Ngày hôm sau quả nhiên đã tuyển hai người giúp việc cần cù có năng lực, môi người đều có thế trạng phong phú, tuy răng có tuổi nhưng hương vị vẫn còn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.