Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện
Chương 519
Khuyết Danh
31/12/2023
Người phụ trách cúi người, gật đầu liên tục.
Đàn ông đợi vợ là người có sức hấp dẫn nhất, Tạ Mẫn Hành đứng một chỗ đợi Vân Thư đi ra mà không hề cảm thấy phiền chán chút nào.
Trong mắt người ngoài, dường như cả người Tạ Mẫn Hành đều được bao phủ bởi một vâng sáng lạnh lẽo, không ai dám tới gần, cũng không thể nhìn nhiều.
“Khinh Khinh có lên, tớ đi trước đây, chồng tớ vẫn đang đợi ở bên ngoài.
Vân Thư nói xong thì vui vẻ chạy ra ngoài, khi đối mặt với bức màn đỏ, cô đã điêu chỉnh lại hơi thở của mình, chậm rãi đi ra ngoài: “Chồng, em ra ngoài rồi.”
Dáng vẻ ngoan ngoãn, nếu như Tạ Mân Hành bị vẻ ngoài của Vân Thư lừa thì chính là bản thân anh ngu ngốc.
“Vừa nãy chạy có mệt không?”
Vân Thư: ?
Tạ Mẫn Hành: “Lần sau lúc muốn lừa anh thì nhớ phải điều chỉnh lại hơi thở của mình, đừng chỉ quan tâm đến bước chân.”
Hóa ra là hơi thỏ đã để lộ hành động vừa nãy của cô.
Vân Thư: “Anh không yêu em.”
“Anh yêu em.”
“Anh yêu em thì sẽ không vạch trần Chi Lời nói của Vân Thư mãi là chân lý.
Vị trí trung tâm được người phụ trách giữ lại cho các nhà đầu tư, Lâm Khinh Khinh đeo mặt nạ trắng nhẹ nhàng bước xuông từ trên sân khấu: “Xin chào: mọi người, tôi là thí sinh số năm.”
“Lâm Khinh Khinh, anh yêu em.”
Dưới sân khấu đã có người hâm mộ nam nhận ra Lâm Khinh Khinh và lớn tiếng tỏ tình với cô ấy.
“Chồng, người hâm mộ bây giờ điên cuông như vậy sao?”
Tạ Mẫn Hành: “Kẻ thấp kém.”
Vân Thư không nhịn được mà bật cười.
Khán giả có thể rời đi giữa, chừng, thí sinh phải ở lại chờ công bố kết quả.
Nhưng Vân Thư đã vô cùng yên tâm với kết quả.
“Chồng, em muốn vào nhà vệ sinh.”
Bàng quang của phụ nữ mang thai không phải là bàng quang.
Tạ Mẫn Hành: “Chúng ta về nhà.”
Nhân lúc cả hội trường đang tạm nghỉ, Tạ Mẫn Hành và Vân Thư đứng dậy rời khỏi ghế VỊP.
Có hai người đang ần núp trong khán giả, khi nhìn thấy Vân Thư và Tạ Mẫn Hành, người đàn ông giật mình.
Anh cải! Chị dâu!
Tạ Mẫn Thận ấn đầu Dương Nhiễm xuống, cả hai người đều ẩn trốn.
Xác nhận Tạ Mẫn Hành đã rời đi, Tạ Mẫn Thận mới ngắng đầu lên, thở dài nhẹ nhõm.
“Tạ Mẫn Thận, anh làm gì thế?” Cho dù đã đổi tên, nhưng cô ấy vân là một Dương Nhiễm nóng tính.
“Anh cả và chị dâu của tôi.” Tạ Mẫn Hành nói xong lại nhịn không được mà hỏi: “Khi nào mới có thể rời khỏi đây, cô không cảm thấy nhàm chán sao?”
Đàn ông đợi vợ là người có sức hấp dẫn nhất, Tạ Mẫn Hành đứng một chỗ đợi Vân Thư đi ra mà không hề cảm thấy phiền chán chút nào.
Trong mắt người ngoài, dường như cả người Tạ Mẫn Hành đều được bao phủ bởi một vâng sáng lạnh lẽo, không ai dám tới gần, cũng không thể nhìn nhiều.
“Khinh Khinh có lên, tớ đi trước đây, chồng tớ vẫn đang đợi ở bên ngoài.
Vân Thư nói xong thì vui vẻ chạy ra ngoài, khi đối mặt với bức màn đỏ, cô đã điêu chỉnh lại hơi thở của mình, chậm rãi đi ra ngoài: “Chồng, em ra ngoài rồi.”
Dáng vẻ ngoan ngoãn, nếu như Tạ Mân Hành bị vẻ ngoài của Vân Thư lừa thì chính là bản thân anh ngu ngốc.
“Vừa nãy chạy có mệt không?”
Vân Thư: ?
Tạ Mẫn Hành: “Lần sau lúc muốn lừa anh thì nhớ phải điều chỉnh lại hơi thở của mình, đừng chỉ quan tâm đến bước chân.”
Hóa ra là hơi thỏ đã để lộ hành động vừa nãy của cô.
Vân Thư: “Anh không yêu em.”
“Anh yêu em.”
“Anh yêu em thì sẽ không vạch trần Chi Lời nói của Vân Thư mãi là chân lý.
Vị trí trung tâm được người phụ trách giữ lại cho các nhà đầu tư, Lâm Khinh Khinh đeo mặt nạ trắng nhẹ nhàng bước xuông từ trên sân khấu: “Xin chào: mọi người, tôi là thí sinh số năm.”
“Lâm Khinh Khinh, anh yêu em.”
Dưới sân khấu đã có người hâm mộ nam nhận ra Lâm Khinh Khinh và lớn tiếng tỏ tình với cô ấy.
“Chồng, người hâm mộ bây giờ điên cuông như vậy sao?”
Tạ Mẫn Hành: “Kẻ thấp kém.”
Vân Thư không nhịn được mà bật cười.
Khán giả có thể rời đi giữa, chừng, thí sinh phải ở lại chờ công bố kết quả.
Nhưng Vân Thư đã vô cùng yên tâm với kết quả.
“Chồng, em muốn vào nhà vệ sinh.”
Bàng quang của phụ nữ mang thai không phải là bàng quang.
Tạ Mẫn Hành: “Chúng ta về nhà.”
Nhân lúc cả hội trường đang tạm nghỉ, Tạ Mẫn Hành và Vân Thư đứng dậy rời khỏi ghế VỊP.
Có hai người đang ần núp trong khán giả, khi nhìn thấy Vân Thư và Tạ Mẫn Hành, người đàn ông giật mình.
Anh cải! Chị dâu!
Tạ Mẫn Thận ấn đầu Dương Nhiễm xuống, cả hai người đều ẩn trốn.
Xác nhận Tạ Mẫn Hành đã rời đi, Tạ Mẫn Thận mới ngắng đầu lên, thở dài nhẹ nhõm.
“Tạ Mẫn Thận, anh làm gì thế?” Cho dù đã đổi tên, nhưng cô ấy vân là một Dương Nhiễm nóng tính.
“Anh cả và chị dâu của tôi.” Tạ Mẫn Hành nói xong lại nhịn không được mà hỏi: “Khi nào mới có thể rời khỏi đây, cô không cảm thấy nhàm chán sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.