Cô Vợ Tàn Tật Của Tổng Tài [Phần 2]
Chương 82: Giữ mẹ bỏ con
Chi Kim
01/07/2024
Vụ nổ gây hỗn loạn hết cả đám cưới. Nó đã gần như lấy đi sinh mạng của vợ anh và những người vô tội khác. Giai Ý được các bác sĩ và y tá đưa vào phòng cấp cứu trong tình trạng hôn mê và cơ thể bị thương nặng. Hàn Thương Ngôn vô cùng đau lòng, anh gần như mất bình tĩnh mà luôn gọi vợ dậy nhưng đến một cái mở mắt mơ hồ cũng không có. Vợ anh được đưa vào phòng cấp cứu cũng là lúc anh phải tạm thời buông tay ra. Thật sự anh rất muốn đi vào đó cùng với vợ mình nhưng vì một số điều bắt buộc nên anh không thể vào. Trong lòng anh đang vô cùng xót xa, đau đớn và hoang mang. Tim anh đau quặn lại, anh ôm lấy trái tim mình, cảm thấy vô cùng khó thở. Vì vụ nổ bom diễn ra quá nhanh chóng nên một số người không liên quan cũng bị thương. Hàn Thương Ngôn trong lòng nóng như lửa đốt, anh không thể nào ngồi yên được cứ đi qua đi lại trước phòng cấp cứu chờ vợ.
Giai Ý trong phòng cấp cứu cũng đang vô cùng nguy kịch, bom nổ khiến cô bị bay đi mấy mét, cả người cô rơi mạnh xuống đất, hơi thở của cô rất yếu ớt, họ đã hỗ trợ oxy nhưng cô vẫn còn rất mơ hồ. Các bác sĩ sau khi cấp bách kiểm tra thì phát hiện chân của cô đã bị dập gãy, các dây thần kinh bị đứt đoạn khó nối lại với nhau. Họ toát mồ hôi lạnh, nhanh chóng chuẩn bị các bước sơ cứu cấp bách, các bác sĩ lại phát hiện máu chảy từ vùng kín của cô. Họ hoảng sợ kiềm tra thì phát hiện cô đang mang thai. Bác sĩ vội chạy ra báo cho Hàn Thương Ngôn tin này và phối hợp tìm ra cách cứu cô
Hàn Thương Ngôn đang đi qua đi lại trước phòng cấp cứu, mặt anh đang sốt sắng hết cả lên, thật sự anh đang rất lo lắng. Lúc này, bà Hàn và Hàn Khánh Ngọc cũng hớt hải chạy tới.
"Sao rồi?! Tiểu Ý sao rồi? Mẹ đã nói là con bỏ đi mà con không bỏ... Giờ làm liên lụy tới người vô tội rồi đó..."_ bà
Hàn gương mặt sợ hãi gấp gáp hỏi, bà quay sang trách móc con trai, bà đau khổ cảm thấy tự trách mà khóc
Hàn Thương Ngôn bị mẹ mắng, anh cũng thấy đúng, anh đã không nghe lời mẹ mình bỏ dao gác kiếm, khiến người chịu tổn hại lớn nhất giờ này không là anh mà lại là vợ xủa anh_ người anh vô cùng quý trọng. Anh vô cùng tự trách, bất lực đấm mạnh vài cái vào tường, giọt nước mắt khốn khổ tuồn ra. Bản thân anh cũng đang bị thương nhưng anh chẳng hề quan tâm tới bản thân mình mà giờ chỉ đang nghĩ tới vợ, vết thương trên đầu chảy máu xuống, máu anh và máu vợ đều thấm đẫm chiếc áo vest. Hàn Khánh Ngọc thấy anh trai cũng đang bị thương giờ lại còn tự trách thì liền ngăn anh lại
"Anh cũng bị thương đó! Anh mau đi xử lí vết thương đi! Mẹ đừng có trách anh ý nữa!"_ Cô bé ngăn anh trai lại rồi nói với mẹ
Lúc này cửa phòng cấp cứu mở ra, bác sĩ bước ra ngoài vẻ mặt trông vô cùng buồn bã và nghiêm trọng. Hàn Thương Ngôn thấy ông thì liền mất bình tĩnh mà lao vào bác sĩ, anh sốt sắng hỏi: "Bác sĩ, vợ tôi sao rồi? Ông nói đi!"
Bác sĩ bình tĩnh nói tình hình của vợ anh cho anh nghe: "Bệnh nhân chắc bị tai nạn phải không? Tôi đoán là cô ấy bị văng đi khá xa, cơ thể tiếp đất mạnh nên xương vai và xương chân của cô ấy đã bị gãy, vai thì gãy khá ít có thể phục hồi được... nhưng chân của cô ấy bị gãy nghiêm trọng, dây thần kinh bị đứt nhiều... E là phải cưa chân...."
Anh nghe xong thì vô cùng kích động, tức giận cầm vào áo của bác sĩ hét lên: "Không được! Nhất định không được cưa chân của cô ấy!"
Bác sĩ giật mình lùi lại nói tiếp: "Mong anh hãy bình tĩnh cùng chúng tôi tìm ra giải pháp tốt nhất để cứu chữa cho bệnh nhân. Chúng tôi còn phát hiện ra cô ấy đang mang thai nữa... Nhưng có lẽ không thể giữ được đứa trẻ rồi. Vì trong khoảng thời gian này cô ấy sẽ phải làm rất nhiều cuộc phẫu thuật, tương đương với việc sẽ phải tiêm thuốc tê nhiều thì sẽ ảnh hưởng đến đứa trẻ sau này sinh ra khả năng bị dị tật rất cao. Tôi nghĩ phương án thích hợp bây giờ là bỏ con giữ lại mẹ. Nếu để lâu tính mạng của cả 2 người sẽ vô cùng nguy hiểm."
Hàn Thương Ngôn nghe xong thì tay chân bủn rủn, mặt cắt không tý máu. Anh run rẩy nói: "Con tôi... vợ tôi... đều tại tôi..." _ anh đau khổ rơi nước mắt
Mẹ anh ở bên động viên con trai: "Con à, bây giờ tính mạng của con dâu là trên hết. Hãy cứu con bé đi con... sau này hai đứa còn nhiều cơ hội khác mà..." _ bà nghẹn ngào
Bác sĩ buồn bã nói tiếp: "Tôi xin thông báo chuyện này thêm... Do va chạm mạnh nên cột sống của cô ấy cũng bị ảnh hưởng. Lần này phá thai đi e là không thể mang thai thêm lần nào nữa..." _ buồn thay
Tin sốc hết lần này lần khác như sét đánh thẳng vào tai họ. Tất cả đều bàng hoàng không thể đứng vững, bà Hàn đặt tay lên miệng che đi biểu cảm ngạc nhiên. Hàn Khánh Ngọc cũng vô cùng xót xa thay cho chị dâu mình. Hàn Thương Ngôn không phải nói cảm xúc của anh lúc này như rơi xuống địa ngục vậy, tin nào cũng là tin xấu, anh không thể nào lựa chọn được một trong hai. Anh cần vợ nhưng anh cũng cần con. Những kí ức hạnh phúc bên cô lúc này lại hiện ra trong đầu anh. Bác sĩ thì thúc giục anh hãy kí vào tờ giấy phẩu thuật lựa chọn cứu mẹ hoặc cứu con. Bà Hàn cũng vô cùng đau khổ. Thấy con trai đang đau khổ do dự cầm bút. Bà nghĩ tới bản thân bà ngày trước cũng vậy, sức khỏe của bà yếu không thể mang thai, gần chục năm hiểm muộn không có con nhưng ông
Hàn cãi lời cha mẹ quyết vẫn giữ bà ở lại bên mình. Bà còn nhớ mãi lúc đó ông nói với bà: "Không có thai thì sao?!
Chúng ta đi nhận con nuôi. Anh không quan tâm, anh chỉ cần vợ anh thôi."
Bà cầm tay con trai đặt lên tờ giấy rồi nghiêm túc nói: "Con kí đi! Mẹ không cần cháu cũng được. Các con không thể có con thì đi nhận con nuôi. Bây giờ tính mạng của vợ con mới là trên hết!"
Được mẹ động viên, sau vài giây suy nghĩ anh đã dứt khoát kí vào lựa chọn giữ mẹ bỏ con. Bà Hàn và Hàn Khánh Ngọc đều không dám nhìn. Ba người đều cảm thấy đau khổ và vô cùng hổ thẹn trước sinh linh của một đứa bé.
Giai Ý trong phòng cấp cứu cũng đang vô cùng nguy kịch, bom nổ khiến cô bị bay đi mấy mét, cả người cô rơi mạnh xuống đất, hơi thở của cô rất yếu ớt, họ đã hỗ trợ oxy nhưng cô vẫn còn rất mơ hồ. Các bác sĩ sau khi cấp bách kiểm tra thì phát hiện chân của cô đã bị dập gãy, các dây thần kinh bị đứt đoạn khó nối lại với nhau. Họ toát mồ hôi lạnh, nhanh chóng chuẩn bị các bước sơ cứu cấp bách, các bác sĩ lại phát hiện máu chảy từ vùng kín của cô. Họ hoảng sợ kiềm tra thì phát hiện cô đang mang thai. Bác sĩ vội chạy ra báo cho Hàn Thương Ngôn tin này và phối hợp tìm ra cách cứu cô
Hàn Thương Ngôn đang đi qua đi lại trước phòng cấp cứu, mặt anh đang sốt sắng hết cả lên, thật sự anh đang rất lo lắng. Lúc này, bà Hàn và Hàn Khánh Ngọc cũng hớt hải chạy tới.
"Sao rồi?! Tiểu Ý sao rồi? Mẹ đã nói là con bỏ đi mà con không bỏ... Giờ làm liên lụy tới người vô tội rồi đó..."_ bà
Hàn gương mặt sợ hãi gấp gáp hỏi, bà quay sang trách móc con trai, bà đau khổ cảm thấy tự trách mà khóc
Hàn Thương Ngôn bị mẹ mắng, anh cũng thấy đúng, anh đã không nghe lời mẹ mình bỏ dao gác kiếm, khiến người chịu tổn hại lớn nhất giờ này không là anh mà lại là vợ xủa anh_ người anh vô cùng quý trọng. Anh vô cùng tự trách, bất lực đấm mạnh vài cái vào tường, giọt nước mắt khốn khổ tuồn ra. Bản thân anh cũng đang bị thương nhưng anh chẳng hề quan tâm tới bản thân mình mà giờ chỉ đang nghĩ tới vợ, vết thương trên đầu chảy máu xuống, máu anh và máu vợ đều thấm đẫm chiếc áo vest. Hàn Khánh Ngọc thấy anh trai cũng đang bị thương giờ lại còn tự trách thì liền ngăn anh lại
"Anh cũng bị thương đó! Anh mau đi xử lí vết thương đi! Mẹ đừng có trách anh ý nữa!"_ Cô bé ngăn anh trai lại rồi nói với mẹ
Lúc này cửa phòng cấp cứu mở ra, bác sĩ bước ra ngoài vẻ mặt trông vô cùng buồn bã và nghiêm trọng. Hàn Thương Ngôn thấy ông thì liền mất bình tĩnh mà lao vào bác sĩ, anh sốt sắng hỏi: "Bác sĩ, vợ tôi sao rồi? Ông nói đi!"
Bác sĩ bình tĩnh nói tình hình của vợ anh cho anh nghe: "Bệnh nhân chắc bị tai nạn phải không? Tôi đoán là cô ấy bị văng đi khá xa, cơ thể tiếp đất mạnh nên xương vai và xương chân của cô ấy đã bị gãy, vai thì gãy khá ít có thể phục hồi được... nhưng chân của cô ấy bị gãy nghiêm trọng, dây thần kinh bị đứt nhiều... E là phải cưa chân...."
Anh nghe xong thì vô cùng kích động, tức giận cầm vào áo của bác sĩ hét lên: "Không được! Nhất định không được cưa chân của cô ấy!"
Bác sĩ giật mình lùi lại nói tiếp: "Mong anh hãy bình tĩnh cùng chúng tôi tìm ra giải pháp tốt nhất để cứu chữa cho bệnh nhân. Chúng tôi còn phát hiện ra cô ấy đang mang thai nữa... Nhưng có lẽ không thể giữ được đứa trẻ rồi. Vì trong khoảng thời gian này cô ấy sẽ phải làm rất nhiều cuộc phẫu thuật, tương đương với việc sẽ phải tiêm thuốc tê nhiều thì sẽ ảnh hưởng đến đứa trẻ sau này sinh ra khả năng bị dị tật rất cao. Tôi nghĩ phương án thích hợp bây giờ là bỏ con giữ lại mẹ. Nếu để lâu tính mạng của cả 2 người sẽ vô cùng nguy hiểm."
Hàn Thương Ngôn nghe xong thì tay chân bủn rủn, mặt cắt không tý máu. Anh run rẩy nói: "Con tôi... vợ tôi... đều tại tôi..." _ anh đau khổ rơi nước mắt
Mẹ anh ở bên động viên con trai: "Con à, bây giờ tính mạng của con dâu là trên hết. Hãy cứu con bé đi con... sau này hai đứa còn nhiều cơ hội khác mà..." _ bà nghẹn ngào
Bác sĩ buồn bã nói tiếp: "Tôi xin thông báo chuyện này thêm... Do va chạm mạnh nên cột sống của cô ấy cũng bị ảnh hưởng. Lần này phá thai đi e là không thể mang thai thêm lần nào nữa..." _ buồn thay
Tin sốc hết lần này lần khác như sét đánh thẳng vào tai họ. Tất cả đều bàng hoàng không thể đứng vững, bà Hàn đặt tay lên miệng che đi biểu cảm ngạc nhiên. Hàn Khánh Ngọc cũng vô cùng xót xa thay cho chị dâu mình. Hàn Thương Ngôn không phải nói cảm xúc của anh lúc này như rơi xuống địa ngục vậy, tin nào cũng là tin xấu, anh không thể nào lựa chọn được một trong hai. Anh cần vợ nhưng anh cũng cần con. Những kí ức hạnh phúc bên cô lúc này lại hiện ra trong đầu anh. Bác sĩ thì thúc giục anh hãy kí vào tờ giấy phẩu thuật lựa chọn cứu mẹ hoặc cứu con. Bà Hàn cũng vô cùng đau khổ. Thấy con trai đang đau khổ do dự cầm bút. Bà nghĩ tới bản thân bà ngày trước cũng vậy, sức khỏe của bà yếu không thể mang thai, gần chục năm hiểm muộn không có con nhưng ông
Hàn cãi lời cha mẹ quyết vẫn giữ bà ở lại bên mình. Bà còn nhớ mãi lúc đó ông nói với bà: "Không có thai thì sao?!
Chúng ta đi nhận con nuôi. Anh không quan tâm, anh chỉ cần vợ anh thôi."
Bà cầm tay con trai đặt lên tờ giấy rồi nghiêm túc nói: "Con kí đi! Mẹ không cần cháu cũng được. Các con không thể có con thì đi nhận con nuôi. Bây giờ tính mạng của vợ con mới là trên hết!"
Được mẹ động viên, sau vài giây suy nghĩ anh đã dứt khoát kí vào lựa chọn giữ mẹ bỏ con. Bà Hàn và Hàn Khánh Ngọc đều không dám nhìn. Ba người đều cảm thấy đau khổ và vô cùng hổ thẹn trước sinh linh của một đứa bé.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.