Cô Vợ Tàn Tật Của Tổng Tài [Phần 2]
Chương 86: Kế hoạch
Chi Kim
13/08/2024
Hàn Thương Ngôn, mẹ và em gái nghe xong thì vô cùng mừng rỡ. Anh vô cùng xúc động, anh mỉm cười hạnh phúc, thầm cảm ơn: "Cảm ơn tử thần đã trả cho cô ấy về với con."
Khoảnh khắc ngay cả khi vợ mình đã không còn dấu hiệu của sự sống, Hàn Thương Ngôn vẫn muốn nắm tay cô đưa cô an toàn đi sang thế giới bên kia. Có lẽ vì khoảnh khắn đau lòng này đã khiến tử thần xúc động và trả cô về.
Cô đã trở về từ cõi chết, Hàn Thương Ngôn ở trong phòng hồi sức cao cấp chăm sóc vợ, nghe lời căn dặn từ bác sĩ: "Bệnh nhân đã thành công được qua cơn nguy kịch. Đối với trường hợp bị ngưng tim như vợ anh thì đây không phải là lần đầu chúng tôi gặp nhưng bị ngưng tim tới 15 phút mà cô ấy lại có lại nhịp thở và tim bắt đầu đập lại thì... đây đúng là lần đầu. Tạm thời bây giờ cô ấy đang bị hôn mê sâu. Có lẽ chúng ta sẽ gặp nhau dài đấy. Cậu vất vả rồi chàng trai à. Bây giờ cậu về thay đồ đi, đã một ngày cậu không ngủ rồi!"
Quầng mắt anh thâm nhẹ do không chợp mắt cả một ngày qua. Nghe lời căn dặn của bác sĩ, anh xót xa quay sang nhìn phía cái giường bệnh mà vợ anh đang nằm. Bên cạnh cô toàn là máy móc, máy oxi. Hàn Thương Ngôn nhớ lại lúc đó, cái lúc mà nhận tin dữ vợ anh đã ra đi. Có người đã nghe thấy. Anh không muốn đứt dây động rừng, liền hỏi bác sĩ: "Bác sĩ... ở trong bệnh viện này... có phòng bí mật nào không? Tôi muốn đưa vợ tôi tới đó!"
Bác sĩ hoang mang hỏi: "Vợ anh đang bị theo dõi... hay gặp nguy hiểm sao?"
Hàn Thương Ngôn sốt ruột, anh thẳng thắn nói: " Đây là chuyện khó nói. Xin ông hãy trả lời tôi đi! Có căn phòng đó không? Nếu không có... tôi sẽ đưa cô ấy về nhà, tôi mong ông có thể giúp đỡ chăm sóc cô ấy giúp tôi. Tiền tôi sẽ hậu hĩnh với ông hết sức"
Bác sĩ khẽ thở dài, ông ấy nói: "Haidz, tôi biết cậu đang lo lắng cho vợ cậu. Nhưng việc điều trị diễn ra sẽ lâu, di chuyển bệnh nhân tới nhiều nơi rất khó khăn. Cậu cũng thấy rồi đó, xung quanh cô ấy đều là máy móc xung quanh. Thôi vậy, trong bệnh viện có một phòng hồi sức đặc biệt nằm gần chỗ nhà xác. Chỗ đó ít được ai biết tới, chỉ dành riêng cho một số người không thể nào cứu chữa được nữa. Vì đây là yêu cầu của cậu nên tôi sẽ sắp xếp chuyển vợ cậu xuống đó."
" Cảm ơn ông..._ Hàn Thương Ngôn khẽ nói
Bác sĩ mỉm cười nhẹ rồi rời đi. Lo cho vợ xong, Hàn Thương Ngôn ngồi xuống ghế, anh khẽ thở dài một tiếng, anh lại quay sang nhìn vợ, ánh mắt vô cùng xót xa, tim anh đang đau vô cùng. Anh nắm lấy bàn tay của vợ mình, áp vào má rồi đau khổ nói lời xin lỗi
" Vợ ơi, anh... anh xin lỗi... anh không thể giữ lại được con của chúng ta... Nhưng vẫn còn may mắn.... anh vẫn giữ lại được em."
Hàn Thương Ngôn nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay của vợ mình, những giọt nước mắt đau lòng rơi xuống. Ánh mắt anh bỗng thay đổi, từ đau thương bỗng trở nên tàn bạo đầy giận dữ.
Lúc này, cửa bỗng dưng mở ra. Hàn Thương Ngôn cảnh giác giật mình quay lại. Thì ra đó là Tư Thâm.
'Này, ánh mắt đó của cậu là có ý gì đấy hả? Tôi dù sao cũng là ân nhân của cậu đó!" __ Tư Thâm vì di tản mọi người trong hôn lễ mà cũng bị thương. Anh bị chệch khớp của chân đi khập khiễng
Hàn Thương Ngôn điều chỉnh lại ánh mắt. Anh đứng dậy, nghiêm túc nói chuyện với Tư Thâm: "Xin lỗi, tôi cảnh giác quá. Vết thương của cậu cũng không nặng quá đâu. Giúp tôi điều tra đi, không biết kẻ nào đã làm ra loại chuyện tày trời này!"
Tư Thâm suy nghĩ một lát rồi nói: "Này cậu đừng có độc mồm độc miệng như thế chứ, câi tên lạnh lùng này! Không cảm ơn tôi thì thôi còn nói câu nghe đau lòng như thế. Mà... cậu nghĩ là ai chưa? Hôm nọ tôi thấy cậu có ra tay với bên băng Cẩu Đen... có khi nào là bọn chúng?"
Hàn Thương Ngôn vừa nghe xong lập tức phủ nhận
" Tôi không nghĩ bọn chúng có khả năng làm ra loại chuyện đó. Dù sao cũng chỉ là băng nhóm mới nổi, tôi tìm hiểu bên đó cũng không có sự trợ giúp nhân vật lớn nào hết. Loại bom chúng gài xuống dưới lòng đất ngày hôm qua không phải là dạng vừa đâu...
Tư Thâm nhìn về phía giường bệnh của vợ anh, ánh mắt thương cảm thay
'Này tội vợ cậu thật đấy. Thôi được, tôi sẽ huy động người điều tra, truy lùng rốt cuộc kẻ nào đã khiến vợ cậu ra nông nỗi này. Nhất định tôi sẽ đem nó về cho cậu tùy ý xử lý!"
Tư Thâm khập khễnh định bước ra khỏi phòng thì Hàn Thương Ngôn họi lại
11
Thâm, từ đã!"
Tư Thâm quay người lại, hoang mang nhìn anh như muốn nói có gì nữa vậy. Hàn Thương Ngôn nói: "Bắt tay với tôi làm một kế hoạch. Khi kế hoạch này thành công, kẻ đứng đằng sau chuyện này nhất định sẽ lộ diện."
" Kế hoạch nào?" _ Tư Thêm tò mò hỏi
Hàn Thương Ngôn ghé tay thầm thì một lát. Tư Thâm nghe xong liền cười nhếch mép, anh ấy thích thú nói: "Kế hoạch không tồi... tôi cũng rất thích thú khi làm chuyện đó"
Khoảnh khắc ngay cả khi vợ mình đã không còn dấu hiệu của sự sống, Hàn Thương Ngôn vẫn muốn nắm tay cô đưa cô an toàn đi sang thế giới bên kia. Có lẽ vì khoảnh khắn đau lòng này đã khiến tử thần xúc động và trả cô về.
Cô đã trở về từ cõi chết, Hàn Thương Ngôn ở trong phòng hồi sức cao cấp chăm sóc vợ, nghe lời căn dặn từ bác sĩ: "Bệnh nhân đã thành công được qua cơn nguy kịch. Đối với trường hợp bị ngưng tim như vợ anh thì đây không phải là lần đầu chúng tôi gặp nhưng bị ngưng tim tới 15 phút mà cô ấy lại có lại nhịp thở và tim bắt đầu đập lại thì... đây đúng là lần đầu. Tạm thời bây giờ cô ấy đang bị hôn mê sâu. Có lẽ chúng ta sẽ gặp nhau dài đấy. Cậu vất vả rồi chàng trai à. Bây giờ cậu về thay đồ đi, đã một ngày cậu không ngủ rồi!"
Quầng mắt anh thâm nhẹ do không chợp mắt cả một ngày qua. Nghe lời căn dặn của bác sĩ, anh xót xa quay sang nhìn phía cái giường bệnh mà vợ anh đang nằm. Bên cạnh cô toàn là máy móc, máy oxi. Hàn Thương Ngôn nhớ lại lúc đó, cái lúc mà nhận tin dữ vợ anh đã ra đi. Có người đã nghe thấy. Anh không muốn đứt dây động rừng, liền hỏi bác sĩ: "Bác sĩ... ở trong bệnh viện này... có phòng bí mật nào không? Tôi muốn đưa vợ tôi tới đó!"
Bác sĩ hoang mang hỏi: "Vợ anh đang bị theo dõi... hay gặp nguy hiểm sao?"
Hàn Thương Ngôn sốt ruột, anh thẳng thắn nói: " Đây là chuyện khó nói. Xin ông hãy trả lời tôi đi! Có căn phòng đó không? Nếu không có... tôi sẽ đưa cô ấy về nhà, tôi mong ông có thể giúp đỡ chăm sóc cô ấy giúp tôi. Tiền tôi sẽ hậu hĩnh với ông hết sức"
Bác sĩ khẽ thở dài, ông ấy nói: "Haidz, tôi biết cậu đang lo lắng cho vợ cậu. Nhưng việc điều trị diễn ra sẽ lâu, di chuyển bệnh nhân tới nhiều nơi rất khó khăn. Cậu cũng thấy rồi đó, xung quanh cô ấy đều là máy móc xung quanh. Thôi vậy, trong bệnh viện có một phòng hồi sức đặc biệt nằm gần chỗ nhà xác. Chỗ đó ít được ai biết tới, chỉ dành riêng cho một số người không thể nào cứu chữa được nữa. Vì đây là yêu cầu của cậu nên tôi sẽ sắp xếp chuyển vợ cậu xuống đó."
" Cảm ơn ông..._ Hàn Thương Ngôn khẽ nói
Bác sĩ mỉm cười nhẹ rồi rời đi. Lo cho vợ xong, Hàn Thương Ngôn ngồi xuống ghế, anh khẽ thở dài một tiếng, anh lại quay sang nhìn vợ, ánh mắt vô cùng xót xa, tim anh đang đau vô cùng. Anh nắm lấy bàn tay của vợ mình, áp vào má rồi đau khổ nói lời xin lỗi
" Vợ ơi, anh... anh xin lỗi... anh không thể giữ lại được con của chúng ta... Nhưng vẫn còn may mắn.... anh vẫn giữ lại được em."
Hàn Thương Ngôn nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay của vợ mình, những giọt nước mắt đau lòng rơi xuống. Ánh mắt anh bỗng thay đổi, từ đau thương bỗng trở nên tàn bạo đầy giận dữ.
Lúc này, cửa bỗng dưng mở ra. Hàn Thương Ngôn cảnh giác giật mình quay lại. Thì ra đó là Tư Thâm.
'Này, ánh mắt đó của cậu là có ý gì đấy hả? Tôi dù sao cũng là ân nhân của cậu đó!" __ Tư Thâm vì di tản mọi người trong hôn lễ mà cũng bị thương. Anh bị chệch khớp của chân đi khập khiễng
Hàn Thương Ngôn điều chỉnh lại ánh mắt. Anh đứng dậy, nghiêm túc nói chuyện với Tư Thâm: "Xin lỗi, tôi cảnh giác quá. Vết thương của cậu cũng không nặng quá đâu. Giúp tôi điều tra đi, không biết kẻ nào đã làm ra loại chuyện tày trời này!"
Tư Thâm suy nghĩ một lát rồi nói: "Này cậu đừng có độc mồm độc miệng như thế chứ, câi tên lạnh lùng này! Không cảm ơn tôi thì thôi còn nói câu nghe đau lòng như thế. Mà... cậu nghĩ là ai chưa? Hôm nọ tôi thấy cậu có ra tay với bên băng Cẩu Đen... có khi nào là bọn chúng?"
Hàn Thương Ngôn vừa nghe xong lập tức phủ nhận
" Tôi không nghĩ bọn chúng có khả năng làm ra loại chuyện đó. Dù sao cũng chỉ là băng nhóm mới nổi, tôi tìm hiểu bên đó cũng không có sự trợ giúp nhân vật lớn nào hết. Loại bom chúng gài xuống dưới lòng đất ngày hôm qua không phải là dạng vừa đâu...
Tư Thâm nhìn về phía giường bệnh của vợ anh, ánh mắt thương cảm thay
'Này tội vợ cậu thật đấy. Thôi được, tôi sẽ huy động người điều tra, truy lùng rốt cuộc kẻ nào đã khiến vợ cậu ra nông nỗi này. Nhất định tôi sẽ đem nó về cho cậu tùy ý xử lý!"
Tư Thâm khập khễnh định bước ra khỏi phòng thì Hàn Thương Ngôn họi lại
11
Thâm, từ đã!"
Tư Thâm quay người lại, hoang mang nhìn anh như muốn nói có gì nữa vậy. Hàn Thương Ngôn nói: "Bắt tay với tôi làm một kế hoạch. Khi kế hoạch này thành công, kẻ đứng đằng sau chuyện này nhất định sẽ lộ diện."
" Kế hoạch nào?" _ Tư Thêm tò mò hỏi
Hàn Thương Ngôn ghé tay thầm thì một lát. Tư Thâm nghe xong liền cười nhếch mép, anh ấy thích thú nói: "Kế hoạch không tồi... tôi cũng rất thích thú khi làm chuyện đó"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.