Cô Vợ Tàn Tật Của Tổng Tài [Phần 2]
Chương 2: Thì Ra Em Là Cô Gái Năm Ấy
Chi Kim
19/05/2024
Hàn Thương Ngôn đi có việc một lúc rồi quay lại bệnh viện xem tình hình của cô. Anh tới quầy tiếp tân rồi hỏi:
- Cho tôi hỏi bệnh nhân mời nhất vừa được đưa vào đây đang ở đâu vậy?
- Dạ cô ấy đang cấp cứu.
Anh cảm ơn rồi rời đi. Anh đi tới đâu, khí chất ngời ngợi khiến từ y tá cho tới bệnh nhân trong bệnh viện đổ gục. Bác sĩ vừa hay ra khỏi phòng., anh lo lắng hỏi:
- Bác sĩ à, cô gái đó sao rồi?
Bác sĩ lấy điện thoại với thẻ CCCD của cô ra đưa cho anh và nói:
- Hiện tại tình trạng của cô Trần Giai Ý đã ổn rồi. Anh đi theo tôi để làm thủ tục nhập viện.
Anh hoang mang nghĩ bụng: "Chết mẹ, mình với cô ta có thân thiết gì đâu. Giờ bảo mình đi làm thủ tục nhập viện. Thôi, lấy danh nghĩa anh trai cô ta cũng được."
- Vâng bác sĩ.
Anh cầm đồ của cô rồi đi theo bác sĩ làm thủ tục nhập viện. Y tá đẩy xe cán ra , họ đưa cô tới phòng hồi sức.
Hàn Thương Ngôn làm xong thủ tục nhập viện cho Trần Giai Ý, anh đang đi tới phòng hồi sức thì điện thoại cô đổ chuông. Thì ra là quản lý của cô. Anh nhấc máy.
Đầu dây bên kia chưa biết chuyện gì vui vẻ nói:
- Giai Ý à, sao rồi. Sinh nhật vui chứ. Ngô Tuấn Triết có bất ngờ không? Em đâu rồi?
Một giọng trầm lạnh thốt lên:
- Cô gái đó đang ở bệnh viện X do tai nạn và đang ở phòng hồi sức số 5. Cô là quản lý của cô ấy thì mau đến đi.
Anh rồi anh lạnh lùng cúp máy.
Hàn Thương Ngôn bước vào phòng hồi sức VIP mà mình đăng ký cho cô. Anh thấy đầu cô bị băng bó. Chân thì bó bột. Anh đặt đồ cô trên bàn rồi nhìn ngắm cơ thể cô.
Bất giác mỉm cười rồi khen ngợi:
- Cô gái này nhìn cũng cuốn hút ghê. Nhưng sao càng nhìn thì lại càng quen nhỉ?
Bỗng ánh mắt của anh nhìn vào sợi dây chuyền cô đang đeo. Anh ngạc nhiên lấy sợi dây chuyền trên cổ mình ra so sánh. Sợi dây chuyền chỉ làm bằng sợi dây đỏ bình , ở giữa là một đồng su được khắc tên: Bé Bắp. Sợi dây chuyền của anh cũng giống như vậy nhưng lại khắc tên: Bé Đậu.
Hàn Thương Ngôn nhìn cô rồi nhớ lại.
Hồi ức lúc nhỏ
15 năm trước, tại trại trẻ mồ côi có tên là Mái Ấm
Hàn Thương Ngôn: Bé Đậu
Trần Giai Ý: Bé Bắp
...
Bé Đậu và bé Bắp hôm đó đang đi chơi vườn, bỗng nhặt được 2 sợi dây chuyền.
Bé Bắp thích thú nói với bé Đậu:
- Oa! Hai sợi dây chuyền này đẹp quá à. Bé Đậu, anh định làm gì với nó vậy?
Bé Đậu lấy một con dao con khắc tên mình và tên bé Bắp lên hai đồng xu rồi xỏ qua sợi dây.
- Bé Đậu, anh làm gì vậy?
Bé Đậu đeo sợi dây chuyền cho cô rồi nói:
- Chúng ta cùng lập lời thề hẹn. Sau này anh lớn lên, anh sẽ lấy em về làm vợ.
Bé Bắp lề lưỡi ra rồi nói:
- Lêu lêu, Bé Đậu xấu lắm, em không thích đâu. Nhưng em vẫn lấy nó.
Nói rồi em Bắp chạy đi. Hai đứa trẻ nô đùa, đuổi nhau quanh khu vườn. Trông thật hạnh phúc.
Không lâu sau đó, Bé Đậu được một gia đình khá giả tới nhận nuôi. Còn lại mỗi bé Bắp ở lại.
Kết thúc hồi ức.
Hàn Thương Ngôn cầm hai sợi dây chuyền lên nhìn rồi nghĩ bụng:
- Không lẽ là em ấy, là bé Bắp sao?
Để chắc chắn hơn, anh nhớ lại cô có một vết bầm sau gáy, vết bầm đó luôn khiến cô tự ti, xấu hổ. Anh lấy can đảm lật tóc cô lên thì đúng là thật.
Hàn Thương Ngôn mỉm cười rồi nắm chặt lấy tay cô:
- Trần Giai Ý, chính là bé Bắp. Bé Bắp à, em mau tỉnh lại đi. Anh là bé Đậu đây.
Một đại ca xã hội đen đang làm cái gì vậy? Anh ta nắm tay người con gái mà mình yêu 15 năm về trước rồi đang cầu xin cô ấy tỉnh lại. Nếu đàn em anh ta thấy được thì chắc vô cùng kích động vì anh trước mặt bạn họ là một kẻ lạnh lùng, máu lạnh thế mà sau lưng lại là một người tình nghĩa, yêu chiều vợ vô đối.
Hàn Thương Ngôn nghĩ lại lúc cô chạy ra ngoài đường lớn trong khi trời mưa tầm tã và nhớ lại những gì quản lý của cô nói. Anh liền suy đoán: " Hôm nay là sinh nhật, không phải sinh nhật của cô ấy mà là bạn trai. Ngô Tuấn Triết sao? Chẳng lẽ hai người họ cãi nhau. Hay cô ấy phát hiện bí mật động trời? Chuyện gì mà khiến cô ấy phải lao đầu vào xe của mình. Nếu lúc đó mình phanh không kịp có phải là chết không."
Anh suy nghĩ một hồi thì không nghĩ nữa. Liền đeo lại sợi dây chuyền. Anh nhìn gương mặt xinh đẹp kia rồi nói:
- Xin lỗi nhưng bây giờ anh không thể nói cho em biết anh là ai.
Lúc này, quản lý của Trần Giai Ý xông vào thấy cô đang nằm trên giường bị thương, cô ấy chạy tới bên cạnh rồi khóc lóc:
- Ý Ý à, sao em lại nỡ làm vậy... Em ơi, dậy đi sao nỡ bỏ chị em ơi.
Anh nhìn quản lý của cô rồi nói:
- Cô là quản lý cô ấy à?
Quản lý mếu máo nhìn Hàn Thương Ngôn rồi tức giận chỉ tay vào mặt, hỏi:
- Anh là người đụng trúng cô ấy sao? Không biết nhìn à? Sao lại đụng trúng người nổi tiếng chứ?
Quản lý nhìn anh ta một lúc rồi rút ngón trỏ lại.
- Anh là Hàn Thương Ngôn à?
Anh nói:
- Ừ, là tôi. Tấm chi phiếu này có 10 ngàn tệ. Chăm sóc tốt cho cô ấy nhé.
Quản lý cười gượng nhận lấy rồi nói
- Xin lỗi vì những hành động của tôi. Hàn tổng có việc gì thì mau đi đi.
Hàn Thương Ngôn nhìn cô lần cuối rồi rời đi
- Cho tôi hỏi bệnh nhân mời nhất vừa được đưa vào đây đang ở đâu vậy?
- Dạ cô ấy đang cấp cứu.
Anh cảm ơn rồi rời đi. Anh đi tới đâu, khí chất ngời ngợi khiến từ y tá cho tới bệnh nhân trong bệnh viện đổ gục. Bác sĩ vừa hay ra khỏi phòng., anh lo lắng hỏi:
- Bác sĩ à, cô gái đó sao rồi?
Bác sĩ lấy điện thoại với thẻ CCCD của cô ra đưa cho anh và nói:
- Hiện tại tình trạng của cô Trần Giai Ý đã ổn rồi. Anh đi theo tôi để làm thủ tục nhập viện.
Anh hoang mang nghĩ bụng: "Chết mẹ, mình với cô ta có thân thiết gì đâu. Giờ bảo mình đi làm thủ tục nhập viện. Thôi, lấy danh nghĩa anh trai cô ta cũng được."
- Vâng bác sĩ.
Anh cầm đồ của cô rồi đi theo bác sĩ làm thủ tục nhập viện. Y tá đẩy xe cán ra , họ đưa cô tới phòng hồi sức.
Hàn Thương Ngôn làm xong thủ tục nhập viện cho Trần Giai Ý, anh đang đi tới phòng hồi sức thì điện thoại cô đổ chuông. Thì ra là quản lý của cô. Anh nhấc máy.
Đầu dây bên kia chưa biết chuyện gì vui vẻ nói:
- Giai Ý à, sao rồi. Sinh nhật vui chứ. Ngô Tuấn Triết có bất ngờ không? Em đâu rồi?
Một giọng trầm lạnh thốt lên:
- Cô gái đó đang ở bệnh viện X do tai nạn và đang ở phòng hồi sức số 5. Cô là quản lý của cô ấy thì mau đến đi.
Anh rồi anh lạnh lùng cúp máy.
Hàn Thương Ngôn bước vào phòng hồi sức VIP mà mình đăng ký cho cô. Anh thấy đầu cô bị băng bó. Chân thì bó bột. Anh đặt đồ cô trên bàn rồi nhìn ngắm cơ thể cô.
Bất giác mỉm cười rồi khen ngợi:
- Cô gái này nhìn cũng cuốn hút ghê. Nhưng sao càng nhìn thì lại càng quen nhỉ?
Bỗng ánh mắt của anh nhìn vào sợi dây chuyền cô đang đeo. Anh ngạc nhiên lấy sợi dây chuyền trên cổ mình ra so sánh. Sợi dây chuyền chỉ làm bằng sợi dây đỏ bình , ở giữa là một đồng su được khắc tên: Bé Bắp. Sợi dây chuyền của anh cũng giống như vậy nhưng lại khắc tên: Bé Đậu.
Hàn Thương Ngôn nhìn cô rồi nhớ lại.
Hồi ức lúc nhỏ
15 năm trước, tại trại trẻ mồ côi có tên là Mái Ấm
Hàn Thương Ngôn: Bé Đậu
Trần Giai Ý: Bé Bắp
...
Bé Đậu và bé Bắp hôm đó đang đi chơi vườn, bỗng nhặt được 2 sợi dây chuyền.
Bé Bắp thích thú nói với bé Đậu:
- Oa! Hai sợi dây chuyền này đẹp quá à. Bé Đậu, anh định làm gì với nó vậy?
Bé Đậu lấy một con dao con khắc tên mình và tên bé Bắp lên hai đồng xu rồi xỏ qua sợi dây.
- Bé Đậu, anh làm gì vậy?
Bé Đậu đeo sợi dây chuyền cho cô rồi nói:
- Chúng ta cùng lập lời thề hẹn. Sau này anh lớn lên, anh sẽ lấy em về làm vợ.
Bé Bắp lề lưỡi ra rồi nói:
- Lêu lêu, Bé Đậu xấu lắm, em không thích đâu. Nhưng em vẫn lấy nó.
Nói rồi em Bắp chạy đi. Hai đứa trẻ nô đùa, đuổi nhau quanh khu vườn. Trông thật hạnh phúc.
Không lâu sau đó, Bé Đậu được một gia đình khá giả tới nhận nuôi. Còn lại mỗi bé Bắp ở lại.
Kết thúc hồi ức.
Hàn Thương Ngôn cầm hai sợi dây chuyền lên nhìn rồi nghĩ bụng:
- Không lẽ là em ấy, là bé Bắp sao?
Để chắc chắn hơn, anh nhớ lại cô có một vết bầm sau gáy, vết bầm đó luôn khiến cô tự ti, xấu hổ. Anh lấy can đảm lật tóc cô lên thì đúng là thật.
Hàn Thương Ngôn mỉm cười rồi nắm chặt lấy tay cô:
- Trần Giai Ý, chính là bé Bắp. Bé Bắp à, em mau tỉnh lại đi. Anh là bé Đậu đây.
Một đại ca xã hội đen đang làm cái gì vậy? Anh ta nắm tay người con gái mà mình yêu 15 năm về trước rồi đang cầu xin cô ấy tỉnh lại. Nếu đàn em anh ta thấy được thì chắc vô cùng kích động vì anh trước mặt bạn họ là một kẻ lạnh lùng, máu lạnh thế mà sau lưng lại là một người tình nghĩa, yêu chiều vợ vô đối.
Hàn Thương Ngôn nghĩ lại lúc cô chạy ra ngoài đường lớn trong khi trời mưa tầm tã và nhớ lại những gì quản lý của cô nói. Anh liền suy đoán: " Hôm nay là sinh nhật, không phải sinh nhật của cô ấy mà là bạn trai. Ngô Tuấn Triết sao? Chẳng lẽ hai người họ cãi nhau. Hay cô ấy phát hiện bí mật động trời? Chuyện gì mà khiến cô ấy phải lao đầu vào xe của mình. Nếu lúc đó mình phanh không kịp có phải là chết không."
Anh suy nghĩ một hồi thì không nghĩ nữa. Liền đeo lại sợi dây chuyền. Anh nhìn gương mặt xinh đẹp kia rồi nói:
- Xin lỗi nhưng bây giờ anh không thể nói cho em biết anh là ai.
Lúc này, quản lý của Trần Giai Ý xông vào thấy cô đang nằm trên giường bị thương, cô ấy chạy tới bên cạnh rồi khóc lóc:
- Ý Ý à, sao em lại nỡ làm vậy... Em ơi, dậy đi sao nỡ bỏ chị em ơi.
Anh nhìn quản lý của cô rồi nói:
- Cô là quản lý cô ấy à?
Quản lý mếu máo nhìn Hàn Thương Ngôn rồi tức giận chỉ tay vào mặt, hỏi:
- Anh là người đụng trúng cô ấy sao? Không biết nhìn à? Sao lại đụng trúng người nổi tiếng chứ?
Quản lý nhìn anh ta một lúc rồi rút ngón trỏ lại.
- Anh là Hàn Thương Ngôn à?
Anh nói:
- Ừ, là tôi. Tấm chi phiếu này có 10 ngàn tệ. Chăm sóc tốt cho cô ấy nhé.
Quản lý cười gượng nhận lấy rồi nói
- Xin lỗi vì những hành động của tôi. Hàn tổng có việc gì thì mau đi đi.
Hàn Thương Ngôn nhìn cô lần cuối rồi rời đi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.