Cô Vợ Tàn Tật Của Tổng Tài [Phần 2]
Chương 62: Ước nguyện của chị gái
Chi Kim
21/05/2024
Hàn Thương Ngôn và Giai Y đang cùng nhau trải qua những tháng ngày hạnh phúc như những cặp đôi khác. Họ cùng nhau đi chơi công viên, đi ăn kem và suốt ngày kè kè bên nhau như những cặp đôi khác vậy. Hàn Thương Ngôn rất hạnh phúc khi ở bên cô và cô cũng vậy. Dạo gần đây anh hay dành thời gian cho cô, công việc ở sòng bạc hay quán bar anh đều giao cho đàn em thân cận. Bọn chúng thấy anh và cô vui vẻ hạnh phúc bên nhau, cũng rất vui mừng tuy bị ăn cơm chó.
Một hôm, cô và anh đang ở nhà, họ thân mật ngồi trên giường cùng nhau ăn bỏng ngô và xem phim. Giai Ý thoải mái gác chân lên anh, anh thì không nói gì cả. Bỗng trong phim "Nữ hoàng nước mắt" có cảnh nữ chính biết mình bị bệnh và người chồng 3 năm của cô ấy vậy mà lại ở lại muốn thừa hưởng hết tài sản. Giai Ý ngồi xem mà thương cho nữ chính. Bỗng Hàn Thương Ngôn ghé sát cạnh cô và hỏi: "Nếu giả sử sau này chúng ta kết hồn cũng như họ. Nhưng anh là người bị bệnh. Em có rời xa anh không?"
Giai Ý bị câu hỏi làm cho khựng lại. Cô bình tĩnh nói với anh: "Anh nghĩ quá nhiều rồi đó. Mà chắc gì sau này em sẽ là vợ anh. Nếu như em còn yêu anh thì em sẽ ở lại."
"Không yêu nữa thì sao?"_ Hàn Thương Ngôn căng thẳng muốn nghe câu trả lời của cô.
"Em cũng không rõ nữa... Hiện tại, em rất yêu anh nhưng còn về sau này... em thật sự không dám chắc."
Hàn Thương Ngôn có chút thất vọng trước câu trả lời mơ hồ của cô. Mặt anh biển sắc, gương mặt tỏ rõ sự buồn bã. Giai Ý đang ăn bỏng ngô và xem phim cũng thấy lạ. Cô quay sang thì thấy cái biểu cảm đó.
" Này, em nói giỡn mà. Anh đừng căng thẳng như thế chứ-"
_ Giai Ý khẽ đặt tay lên mặt của anh
"Anh không thích bị đưa giỡn như vậy đâu." -. Hàn Thương Ngôn phụng phịu cầm tay của cô
"Được rồi được rồi không chọc giận anh nữa."_ Giai Ý mỉm cười nói
Hàn Thương Ngôn nghiêm túc tắt tivi đi. Cô hoang mang nhìn anh không biết nói gì. Vẻ mặt đẹp trai, nghiêm túc ấy ghim chặt lên người của cô.
"Y Y, mình kết hôn đi!"
Lời nói đột ngột này khiến cho cô không biết phải làm sao cả. Nhưng cô cũng rất yêu anh, cô trêu chọc: "Anh cầu hôn người ta mà không có nổi chiếc nhẫn sao?"
"Xin lỗi, anh vô ý quá... Anh tất nhiên sẽ dành tất cả thứ tốt nhất của em mà.."_ Hàn Thương Ngôn cầm 2 bàn tay trắng nõn, mềm mại của cô mà cảm thấy xấu hổ
" Không cần nhẫn cũng không sao! Em yêu anh, A Ngôn~."
Nói rồi cô chủ động nhún người lên hôn anh. Hàn Thương Ngôn và cô lại trải qua một đêm mặn nồng với nhau nữa. Trong chốc lát căn phòng đã ngập tràn ẩm thanh khiến người ta đỏ mặt.
Sáng hôm sau, cô giật sớm hơn anh. Cô nhanh chóng rời khỏi vòng tay của anh, ra khỏi giường. Vào phòng vệ sinh cá nhân, thay đồ rồi đi ra ngoài trong âm thầm.
Thì ra cô tới nhà của chị quản lý tên Chi. Chị ấy càng ngày càng yếu rồi, căn bệnh ung thư ác tính khiến tóc chị ấy giờ không còn nữa, da dẻ xanh xao, cơ thể gầy gò. Giai Ý nhìn mà thương xót. Cô vào nhà cùng với chị quản lý.
Đối với cô, chị vừa là quản lý vừa là chị ruột vậy, cô chân ướt chân ráo bước vào cái showbit này, người giang tay đón nhận dạy dỗ, chỉ bảo cô chính là chị ấy. Giai Ý biết ơn nắm lấy bàn tay gầy guộc, xanh xao của chị mình mà xúc động khóc: "Chị à, bệnh chị như vậy... Sao chị không đi chữa... Chị thiếu tiền sao? Em sẽ đưa tiền cho chị đi chữa bệnh mà."
Thấy cô thút thít khóc, chị ấy cũng cảm thấy đau xót, chị lấy tay nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt lấp lánh đang lăn trên hõm má cô: "Bệnh của chị đã tới giai đoạn 3 rồi. Trị xạ rất đau, còn mất nhiều tiền nữa. Thà cứ để vậy sống được đến đâu hay đến đó. Căn bệnh này khiến chị hay bị đau bụng, còn không ăn uống được như bình thường.
Thật sự không thể cứu vãn được nữa rồi..."
"Chị à..."
Hai chị em ôm lấy nhau khóc nức nở. Họ cùng nhau hàn huyên chuyện cũ. Bỗng chị mỉm cười, nói với cô: "Y Ý, em và chị cùng nhau lớn lên ở cô nhi viện. Chị có một ước nguyện rất muốn em thực hiện."
" Chị nói đi, chị có ước nguyện gì em cũng có thể làm.".
_ Giai Y chân thành nói
"Em là người thân duy nhất của chị. Chị đã bị bệnh thành ra thế này rồi, thời gian ở bên cạnh em còn rất ít, sau này không thể bên cạnh em giúp đỡ em được nữa. Chị thấy Hàn Thương Ngôn là một người tốt. Có thể chăm sóc tốt cho em thay chị. Vậy nên em hãy lấy anh ấy làm chồng đi!"
Sau thời gian tiếp xúc, chị Chi biết Hàn Thương Ngôn là một người rất tốt với Giai Ý, chị muốn nhìn thấy em gái mình được hạnh phúc, muốn nhìn thấy em gái của mình mặc chiếc váy cưới trắng hạnh phúc bên cạnh người nó
yêu.
Giai Y im lặng, hiện tại cô chẳng biết nên nghĩ gì nữa. Cô cảm thấy nếu kết hôn bây giờ thật sự quá nhanh. Dù sao mối quan hệ của họ cũng mới được vài tháng. Nhưng chị cô sắp không cầm cự nổi rồi. Cô nắm tay chị mình và nói: "Em sẽ thực hiện ước nguyện này của chị. Thật sự chị chỉ muốn như vậy thôi sao? Nói đi, em sẽ giúp chị thực hiện hết mà..."_ cô nắm lấy tay chị mà hỏi, không kìm được xúc động rơi nước mắt
Chị gái nhìn cô, lại mỉm cười hiền hậu: "Khi nào chị không còn trên thế gian này nữa... em hãy để tro cốt của chị tại chùa nhé. Còn nữa, Miu Miu em nuôi nó giúp chị được không? Là do
Miu Miu_ là con mèo gắn bó với quản lý Chi suốt 3 năm. Con mèo này cũng biết Giai Ý nên chuyện đó không khó
"Vâng."_ Giai Ý nghiêm túc nhận nuôi Miu Miu thay cho chị gái mình.
Một hôm, cô và anh đang ở nhà, họ thân mật ngồi trên giường cùng nhau ăn bỏng ngô và xem phim. Giai Ý thoải mái gác chân lên anh, anh thì không nói gì cả. Bỗng trong phim "Nữ hoàng nước mắt" có cảnh nữ chính biết mình bị bệnh và người chồng 3 năm của cô ấy vậy mà lại ở lại muốn thừa hưởng hết tài sản. Giai Ý ngồi xem mà thương cho nữ chính. Bỗng Hàn Thương Ngôn ghé sát cạnh cô và hỏi: "Nếu giả sử sau này chúng ta kết hồn cũng như họ. Nhưng anh là người bị bệnh. Em có rời xa anh không?"
Giai Ý bị câu hỏi làm cho khựng lại. Cô bình tĩnh nói với anh: "Anh nghĩ quá nhiều rồi đó. Mà chắc gì sau này em sẽ là vợ anh. Nếu như em còn yêu anh thì em sẽ ở lại."
"Không yêu nữa thì sao?"_ Hàn Thương Ngôn căng thẳng muốn nghe câu trả lời của cô.
"Em cũng không rõ nữa... Hiện tại, em rất yêu anh nhưng còn về sau này... em thật sự không dám chắc."
Hàn Thương Ngôn có chút thất vọng trước câu trả lời mơ hồ của cô. Mặt anh biển sắc, gương mặt tỏ rõ sự buồn bã. Giai Ý đang ăn bỏng ngô và xem phim cũng thấy lạ. Cô quay sang thì thấy cái biểu cảm đó.
" Này, em nói giỡn mà. Anh đừng căng thẳng như thế chứ-"
_ Giai Ý khẽ đặt tay lên mặt của anh
"Anh không thích bị đưa giỡn như vậy đâu." -. Hàn Thương Ngôn phụng phịu cầm tay của cô
"Được rồi được rồi không chọc giận anh nữa."_ Giai Ý mỉm cười nói
Hàn Thương Ngôn nghiêm túc tắt tivi đi. Cô hoang mang nhìn anh không biết nói gì. Vẻ mặt đẹp trai, nghiêm túc ấy ghim chặt lên người của cô.
"Y Y, mình kết hôn đi!"
Lời nói đột ngột này khiến cho cô không biết phải làm sao cả. Nhưng cô cũng rất yêu anh, cô trêu chọc: "Anh cầu hôn người ta mà không có nổi chiếc nhẫn sao?"
"Xin lỗi, anh vô ý quá... Anh tất nhiên sẽ dành tất cả thứ tốt nhất của em mà.."_ Hàn Thương Ngôn cầm 2 bàn tay trắng nõn, mềm mại của cô mà cảm thấy xấu hổ
" Không cần nhẫn cũng không sao! Em yêu anh, A Ngôn~."
Nói rồi cô chủ động nhún người lên hôn anh. Hàn Thương Ngôn và cô lại trải qua một đêm mặn nồng với nhau nữa. Trong chốc lát căn phòng đã ngập tràn ẩm thanh khiến người ta đỏ mặt.
Sáng hôm sau, cô giật sớm hơn anh. Cô nhanh chóng rời khỏi vòng tay của anh, ra khỏi giường. Vào phòng vệ sinh cá nhân, thay đồ rồi đi ra ngoài trong âm thầm.
Thì ra cô tới nhà của chị quản lý tên Chi. Chị ấy càng ngày càng yếu rồi, căn bệnh ung thư ác tính khiến tóc chị ấy giờ không còn nữa, da dẻ xanh xao, cơ thể gầy gò. Giai Ý nhìn mà thương xót. Cô vào nhà cùng với chị quản lý.
Đối với cô, chị vừa là quản lý vừa là chị ruột vậy, cô chân ướt chân ráo bước vào cái showbit này, người giang tay đón nhận dạy dỗ, chỉ bảo cô chính là chị ấy. Giai Ý biết ơn nắm lấy bàn tay gầy guộc, xanh xao của chị mình mà xúc động khóc: "Chị à, bệnh chị như vậy... Sao chị không đi chữa... Chị thiếu tiền sao? Em sẽ đưa tiền cho chị đi chữa bệnh mà."
Thấy cô thút thít khóc, chị ấy cũng cảm thấy đau xót, chị lấy tay nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt lấp lánh đang lăn trên hõm má cô: "Bệnh của chị đã tới giai đoạn 3 rồi. Trị xạ rất đau, còn mất nhiều tiền nữa. Thà cứ để vậy sống được đến đâu hay đến đó. Căn bệnh này khiến chị hay bị đau bụng, còn không ăn uống được như bình thường.
Thật sự không thể cứu vãn được nữa rồi..."
"Chị à..."
Hai chị em ôm lấy nhau khóc nức nở. Họ cùng nhau hàn huyên chuyện cũ. Bỗng chị mỉm cười, nói với cô: "Y Ý, em và chị cùng nhau lớn lên ở cô nhi viện. Chị có một ước nguyện rất muốn em thực hiện."
" Chị nói đi, chị có ước nguyện gì em cũng có thể làm.".
_ Giai Y chân thành nói
"Em là người thân duy nhất của chị. Chị đã bị bệnh thành ra thế này rồi, thời gian ở bên cạnh em còn rất ít, sau này không thể bên cạnh em giúp đỡ em được nữa. Chị thấy Hàn Thương Ngôn là một người tốt. Có thể chăm sóc tốt cho em thay chị. Vậy nên em hãy lấy anh ấy làm chồng đi!"
Sau thời gian tiếp xúc, chị Chi biết Hàn Thương Ngôn là một người rất tốt với Giai Ý, chị muốn nhìn thấy em gái mình được hạnh phúc, muốn nhìn thấy em gái của mình mặc chiếc váy cưới trắng hạnh phúc bên cạnh người nó
yêu.
Giai Y im lặng, hiện tại cô chẳng biết nên nghĩ gì nữa. Cô cảm thấy nếu kết hôn bây giờ thật sự quá nhanh. Dù sao mối quan hệ của họ cũng mới được vài tháng. Nhưng chị cô sắp không cầm cự nổi rồi. Cô nắm tay chị mình và nói: "Em sẽ thực hiện ước nguyện này của chị. Thật sự chị chỉ muốn như vậy thôi sao? Nói đi, em sẽ giúp chị thực hiện hết mà..."_ cô nắm lấy tay chị mà hỏi, không kìm được xúc động rơi nước mắt
Chị gái nhìn cô, lại mỉm cười hiền hậu: "Khi nào chị không còn trên thế gian này nữa... em hãy để tro cốt của chị tại chùa nhé. Còn nữa, Miu Miu em nuôi nó giúp chị được không? Là do
Miu Miu_ là con mèo gắn bó với quản lý Chi suốt 3 năm. Con mèo này cũng biết Giai Ý nên chuyện đó không khó
"Vâng."_ Giai Ý nghiêm túc nhận nuôi Miu Miu thay cho chị gái mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.